“Ồ? Tiểu tử! Chúng ta chính là muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, ngươi có thể làm gì hả?” Nam tử trung niên vừa thụ thương ngạo mạn nói.
“Quả nhiên là chủ nào tớ nấy!” Hứa Phong nhàn nhạt lắc đầu, bước chân trầm ổn hướng về hai người đi đến, trong mắt lóe lên sát ý, thanh âm lạnh lùng nói: “Hứa gia không phải là lũ a miêu a cẩu đều có thể trêu chọc, các ngươi đã dám phá cửa mà đến, vậy thì nhất định phải trả giá!”
Cái này...
Đám người chỉ cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng!
Không nghe lầm chứ! Hứa Phong muốn để hai tên Linh Nguyên Cảnh thất trọng cường giả trả giá đắt!
Nói đùa cái gì vậy, ngay cả gia chủ đại nhân cũng không có cách nào để bọn hắn trả giá đắt ah!
“Ha ha ha! Xem ra ngươi là không muốn sống nữa!” Nam tử trung niên bị thương nghiêng đầu xoay người lại, trên thân tản ra Nguyên Lực cuồng bạo, đầy sát ý hướng về Hứa Phong đi đến.
Hứa Phong giống như là hoàn toàn không cảm giác thấy cỗ sát ý này, hắn ngẩng đầu ưỡn ngực đứng chắp tay, trên thân tản ra khí thế kiên cường bất khuất.
“Hôm nay là gia tộc đại hội của Hứa gia ta, người Điền gia các ngươi phá cửa mà đến, đây là khiêu khích uy nghiêm của Hứa gia chúng ta, nếu để cho các ngươi cứ đi như thế, vậy Hứa gia ta chẳng phải là mất hết thể diện, về sau còn dựa vào cái gì để đặt chân tại Càn Linh Thành!”
Thanh âm của Hứa Phong không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh, từng chữ truyền vào tai của mỗi người một cách rõ ràng, câu nói này không chỉ nói với hai trung niên nam tử, đồng thời cũng là nói với tộc nhân Hứa gia.
“Ha ha ha! Trò cười, ta còn tưởng rằng ngươi là người thông minh, chờ hai chúng ta đi ngươi có thể tạm thời yên ổn, không nghĩ tới ngươi lại ngu xuẩn như vậy, ngươi chẳng lẽ nhìn không ra ngươi đã bị Hứa gia từ bỏ sao? Còn dám đại biểu Hứa gia!” Nam tử trung niên bị thương lớn tiếng cười nói.
Hứa Hàn từ nãy đến giờ đều là yên lặng theo dõi tình hình, sau khi nhìn thấy một màn này, khóe miệng hắn nở nụ cười lạnh lẽo, thở dài: “Thật sự là kinh hỉ ah! Hứa Phong ơi Hứa Phong, ta còn tưởng rằng ngươi có thể đào thoát, ai biết là ngươi tự mình muốn chết ah!”
Lập tức, Hứa Hàn đứng dậy, từ trên đài cao đi xuống.
“Hai vị Điền gia cao thủ, chi bằng chúng ta thương lượng một chút, như thế nào?” Hứa Hàn cao giọng nói, thanh âm sang sảng, trong nháy mắt đem lực chú ý của mọi người đều hội tụ về phía hắn.
“Hứa Hàn, ngươi đây là ý gì?” Hứa Thiên Vũ nhướng mày, lạnh giọng hỏi.
“Nhị ca, giờ này ngươi còn cho rằng có thể bảo vệ Hứa Phong sao?” Hứa Hàn lắc đầu, nhìn vị ca ca cùng cha khác mẹ này một chút, lạnh nhạt nói tiếp: "Vả lại, ta cũng là gia chủ Hứa gia!"
“Ngươi là ai?” Nam tử trung niên bị thương hờ hững nhìn Hứa Hàn một chút, trong mắt đều là vẻ khinh thường.
“Ta là Hứa Hàn, một trong hai vị gia chủ Hứa gia, hôm nay là gia tộc đại hội Hứa gia, mục đích chủ yếu chính là trừng phạt cái tên đại nghịch bất đạo Hứa Phong này, nhưng chúng ta không nghĩ tới hắn to gan như vậy, dám hạ sát Điền gia thiếu gia, quả thật là con sâu làm rầu nồi canh!” Hứa Hàn cũng không hề để ý nam tử trung niên khinh thường, chậm rãi nói.
"Hứa Hàn!" Hứa Thiên Vũ lần nữa gằn giọng một tiếng, bất quá bị Hứa Hàn cùng nam tử trung niên phớt lờ.
“Ồ? Vậy ý ngươi là?” Nam tử trung niên bị thương híp mắt lại, trong mắt ẩn hiện quang mang khiếp người.
“Điền thiếu gia chết tại Hứa gia chúng ta, về tình về lý đều không thể nào chối được, hai vị cao thủ vừa rồi không cùng Hứa gia chúng ta so đo, ta thay mặt từ trên xuống dưới Hứa gia cám ơn hai vị cao thủ! Điền Khải thiếu gia chết rồi, hai vị cao thủ trở về tất nhiên không tiện bàn giao, không bằng... Hứa gia chúng ta phối hợp với các ngươi đem Hứa Phong mang đi, như thế nào?” Hứa Hàn trong mắt lóe ra tinh mang, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra vẻ âm tàn.
“Ha ha ha! Có thể mang Hứa Phong đi là tốt nhất, chỉ là các ngươi chưa hẳn chịu phối hợp ah!” Nam tử trung niên bị thương ánh mắt sáng lên, chính như Hứa Hàn nói, bọn hắn bây giờ trở về tất nhiên sẽ phải hứng chịu lửa giận của gia chủ, nếu như có thể mang theo Hứa Phong về, cho dù có tội cũng giảm bớt rất nhiều.
Đến lúc đó cừu hận của gia chủ sẽ trút xuống người Hứa Phong, áp lực trên người bọn họ tự nhiên sẽ giảm đi rất nhiều.
Trong đại sảnh, Hứa Vân Đông sắc mặt âm trầm đột nhiên bước ra một bước, lạnh lùng nói: “Ta nguyện ý phối hợp với gia chủ, đem Hứa Phong giao cho Điền gia, chỉ cầu Điền gia sẽ không ghi hận Hứa gia chúng ta!”
“Đó là tất nhiên, oan có đầu nợ có chủ, sự tình đều là một người Hứa Phong gây ra, chúng ta làm sao lại ghi hận Hứa gia a!” Nam tử trung niên bị thương gật gật đầu lớn tiếng cười nói.
“Các vị trưởng lão, Hứa Phong ở gia tộc đại hội thì đã luận rõ tội trạng vô cùng xác thực, hiện tại lại còn hạ sát Điền gia thiếu gia, thiên lý không dung, nếu như chúng ta không hiểu chuyện bao che cho Hứa Phong, tất nhiên sẽ bị hắn liên lụy, không bằng liền đem hắn giao cho Điền gia để khỏi bị liên luỵ!” Hứa Hàn lần nữa hét lớn một tiếng.
Một câu nói kia, đã tiến thẳng vào trong tâm khảm của các vị trưởng lão. Bọn hắn mặc dù thán phục thiên phú của Hứa Phong, nhưng những thứ này nếu đem so sánh với tính mạng của mình thì chẳng là cái gì. Không chỉ là mạng của bọn hắn, còn có vợ con của bọn hắn, bọn hắn không muốn bị Hứa Phong liên lụy.
“Hứa Phong tự mình gây họa, dựa vào cái gì khiến cho cả gia tộc đều liên luỵ!” Một vị trưởng lão đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Hứa Phong, trong mắt đều là vẻ căm ghét.
“Không sai! Hứa gia chúng ta không bao che dạng người này!” Lại một vị trưởng lão đứng dậy.
“Hừ! Bao che Hứa Phong đều là Lâm gia, Tô gia cùng Luyện Đan Sư Công Hội, nhưng nếu lửa giận của Điền gia buông xuống, gánh chịu lại là Hứa gia chúng ta, dựa vào cái gì! Chúng ta không bao che cho hắn!”
“Chỉ có đem Hứa Phong giao cho Điền gia mới có thể ổn thỏa, nhất định phải giao hắn ra!”
“Nói không sai! Hôm nay Hứa Phong nhất định phải đi theo hai vị cường giả về Điền gia!”
Từng vị trưởng lão đều đứng dậy, đứng thành một đường vòng cung, đem tất cả lộ tuyến xung quanh Hứa Phong đều phong tỏa.