Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không uổng công đời này sao? Ta đời này vừa mới bắt đầu, muốn ta chết không dễ dàng như vậy đâu!” Hứa Phong cười lạnh một tiếng.

Chợt ánh mắt của Hứa Phong đảo qua ba người còn sót lại bên cạnh mình. Nói đúng hơn là ba thiếu nữ, trên mặt các nàng đều là một vẻ kiên định quật cường.

“Cám ơn các ngươi!”

Hứa Phong nở nụ cười nhu hòa, nhìn mấy hồng nhan tri kỷ nguyện ý cùng mình sinh tử tương giao, hắn tự nhủ với mình rằng kiếp này chỉ có thể tận lực bảo hộ các nàng, không cho các nàng bị thương tổn!

Tô Nhược Vũ biến sắc nhìn về phía Vương Giai Kỳ, chứng kiến ma trảo của Hứa Phong đang loạn động, trong mắt ánh lên quang mang dị dạng.

Hứa Thiên Tuyết nhìn thật sâu Vương Giai Kỳ, lại nhìn tỷ muội tốt Tô Nhược Vũ của mình một chút, khẽ thở dài một tiếng, cảm thấy có chút đau đầu.

Trong lúc nhất thời, giữa đại sảnh chỉ còn lại bốn người, theo thứ tự là ba nữ một nam, nam đương nhiên là Hứa Phong, nữ theo thứ tự là Hứa Thiên Tuyết, Tô Nhược Vũ cùng Vương Giai Kỳ.

“Ba người các ngươi nghĩ thông suốt chưa? Nhất định phải cùng Điền gia chúng ta đối nghịch thật sao?” Nam tử trung niên thụ thương kia khóe môi nhếch lên nụ cười tàn nhẫn, ánh mắt lạnh như băng đảo qua ba thiếu nữ xinh đẹp, không khỏi cảm thán Hứa Phong tiểu tử này diễm phúc không cạn ah!

Hứa Thiên Tuyết, Tô Nhược Vũ cùng Vương Giai Kỳ đều không nói một lời, phân biệt đứng bên cạnh Hứa Phong, dùng hành động để chứng minh sự kiên định của các nàng.

“Hứa Hàn huynh đệ, ta cần Hứa gia các ngươi hỗ trợ chế trụ Hứa tiểu thư cùng Tô tiểu thư, chúng ta không muốn là địch của Hứa gia cùng Tô gia, không may ngộ thương sẽ không tốt! Về phần vị tiểu thư xinh đẹp kia, nếu đã muốn trở thành thi thể thì chúng ta không ngại lạt thủ tồi hoa!” Nam tử trung niên trong mắt lóe lên mục quang tàn nhẫn.

Nam tử trung niên vừa nói xong, sắc mặt của mọi người cũng thay đổi. Để Hứa gia đối phó Hứa Thiên Tuyết cùng Tô Nhược Vũ, thật sự là hảo thủ đoạn ah!

Hứa Thiên Tuyết còn tốt một chút, dù sao cũng là người Hứa gia, nhưng còn Tô Nhược Vũ, nếu như sơ sót một cái là Hứa gia sẽ đắc tội với Tô gia.

“Không thành vấn đề.” Thời điểm đám người còn đang cảm thán nam tử dụng tâm hiểm ác, thì Hứa Hàn đã trực tiếp đáp ứng.

“Vì Hứa gia, chúng ta liền đem nhị tiểu thư cùng Tô tiểu thư tạm thời kéo xuống, mọi người xuất thủ đều chú ý phân tấc một chút, chớ tổn thương hai vị tiểu thư!” Hứa Hàn đối với các trưởng lão nói.

“Rõ!”

Mấy trưởng lão này hiện tại đã là tên đã lên dây không phát không được, như thiên lôi sai đâu đánh đó, lúc này bọn hắn cũng không sợ đắc tội Hứa Thiên Vũ cùng Tô Minh Viễn, chỉ cần Hứa gia không bị Hứa Phong liên lụy, không bị Điền gia ghi hận, cũng đã là đại thu hoạch.

Hứa Phong lạnh lùng nhìn mấy vị trưởng lão Hứa gia hướng về phương hướng của mình đi tới, sau đó khẽ quay sang phía ba người con gái bên cạnh nói: "Các em, ai có đan dược gì đem hết ra đây!"

"Ta không có mang theo đan dược!" Vương Giai Kỳ lắc đầu, thần sắc lộ vẻ khó hiểu.

"Ở đây ta có một ít!" Hứa Thiên Tuyết ánh mắt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, bất quá nàng vẫn lấy ra mấy cái bình ngọc, giao cho Hứa Phong.

"Ta có...!" Tô Nhược Vũ vốn là luyện đan sư nên bên người thường mang theo khá nhiều đan dược, nàng liên tục xuất ra mấy bình đan dược, số lượng hơn hẳn so với Hứa Thiên Tuyết.

Hứa Phong vội chụp lấy, đem đan dược đổ hết ra lòng bàn tay. Số đan dược này đủ loại như Ngưng Khí Đan, Ích Cốc Đan, Hồi Khí Đan, Dưỡng Thương Đan, Trú Nhan Đan... Đa phần là đẳng cấp thấp, cao nhất cũng không vượt quá tam văn.

Trước ánh mắt chấn kinh của tất cả mọi người, Hứa Phong há miệng đem phả hết số đan dược thập cẩm vào, nhai như nhai lạc.

Tuy số đan dược này chỉ là phẩm chất thấp, nhưng số lượng cũng là tương đối nhiều, dùng lượng lớn cùng lúc như vậy rất dễ tạo thành linh khí tràn đầy, không cách nào hấp thu, tu vi không tăng mà còn giảm, có thể gây nguy hiểm tính mệnh.

Cho dù là hai tên nam tử trung niên Linh Nguyên Cảnh thất trọng cũng không dám liều mạng phục dụng như vậy, chứ nói chi là Hóa Khí Cảnh như Hứa Phong. Hành động của hắn trong mắt mọi người chính là không muốn sống nữa.

"Đồ ngu! Ngươi có biết phục dụng nhiều đan dược cùng lúc có năng lượng cuồng bạo đến như nào không? Đừng nói là ngươi, ngay ta đây e là cũng không tiêu hóa được! Hành động của ngươi đúng là ngu ngốc, tự tìm chết!"

Nam tử trung niên thụ thương cười nanh tranh, có lẽ giờ không cần bọn chúng động thủ, Hứa Phong cũng bị năng lượng cuồng bạo giày vò mà sống không bằng chết.

Bên cạnh, Hứa Hàn và đám trưởng lão cũng nhìn Hứa Phong đầy châm chọc, dường như bọn chúng đang muốn nhìn Hứa Phong sẽ trở nên thảm hại ra sao.

"Hứa Phong, ngươi đang làm cái gì vậy!" Hứa Thiên Tuyết, Tô Nhược Vũ, Vương Giai Kỳ thần sắc tràn đầy lo lắng, suy nghĩ đồng dạng như mọi người, dùng lượng lớn đan dược như vậy chính là rất dại dột.

"Không sao, đúng là đám năng lượng này cuồng bạo, nhưng muốn làm khó ta thì còn chưa đủ đâu!" Hứa Phong cười lạnh, hai tay kết ra vô số ấn pháp khiến người ta hoa mắt.

Hứa Phong không phải người bình thường, hắn tu luyện Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết, dựa vào lôi đình chi lực trong thân thể có thể đem dược lực bên trong đan dược mạnh mẽ trấn áp, đương nhiên, trấn áp được không có nghĩa là hấp thụ được. Mà hiện tại hắn không có thời gian để làm chuyện đó. Hắn cũng không muốn dùng đan dược để tăng cường thực lực, hắn chỉ muốn sự bùng phát trong thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian đó, hắn muốn có sức mạnh sánh ngang với Linh Nguyên Cảnh.

Theo Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết vận chuyển, khí thế trên người Hứa Phong nhanh chóng tăng lên. Từ Hóa Khí Cảnh nhị trọng trong thời khắc này bỗng mạnh mẽ kéo lên, sánh ngang với Hóa Khí Cảnh bát trọng. Cơ thể hắn ngoài cảm giác làn da và cơ bắp có chút căng ra, thì hắn cũng không cảm thấy đau đớn gì.

"Chết tiệt, còn chưa đủ!" Hứa Phong cắn răng, với thực lực như vậy thì vẫn chưa đủ giải quyết nguy cơ trước mắt.

"Hứa Phong, tiếp lấy...!" Ngay lúc này, thanh âm của Ngao Nguyệt bỗng vang lên, chỉ lấy trong tay nàng xuất hiện một chiếc bình ngọc tinh xảo, ném về phía Hứa Phong.

Hứa Phong một tay bắt lấy bình ngọc, mạnh mẽ chấn nát, lập tức một cỗ đan hương làm cho tinh thần người ta sảng khoải bay ra, lan ra khắp đại sảnh.

"Trời ạ, đan dược này thuộc phẩm giai gì ah!" Tinh thần mọi người chấn động, tuy không biết đây là loại đan dược nào, phẩm giai gì, nhưng dựa vào đan hương tinh thuần như vậy hiển nhiên không thấp.

"Ngũ văn đan dược!" Ánh mắt Hứa Phong lóe lên nhìn năm đạo đường vân trên đan dược, cũng không lằng nhằng nữa mà trực tiếp cho vào miệng.

Theo đan dược tan ra, năng lượng hùng hồn như hồng thủy tràn ngập khắp tứ chi Hứa Phong, một luồng sức mạnh cũng ầm ầm dâng tràn. Năng lượng hùng hồn lan ra khắp toàn thân, cơ thể vốn gầy gò của hắn lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy nhanh chóng bành trướng lên, từng khối cơ bắp nở ra chấn rách cả áo. Giờ đây, nửa thân trên của hắn xích lõa, lộ ra từng khối cơ bắp tựa như đao tước, rắn chắc và tràn đầy lực lượng, trông không khác gì người tập tạ lâu năm.

Khí tức của Hứa Phong lại một lần nữa ầm ầm tăng lên, bỗng chốc xông phá cửa ải Linh Nguyên Cảnh, thẳng đến Linh Nguyên Cảnh ngũ trọng mới dừng lại.

Nhưng sức mạnh đột nhiên bùng phát này rất dễ đạt đến cực hạn của sức chịu đựng. Một khi bị sức mạnh ấy xung kích, không chịu đựng nổi thì thân thể Hứa Phong sẽ như quả bóng bị bơm căng, không chịu được nổ tung. Hắn có thể cảm nhận được những cơn đau nhức trong kinh mạch, cơ bắp toàn thân căng cứng, da của hắn cũng đỏ bừng lên. Xong cơ thể Hứa Phong vốn trải qua lôi điện thối thể, thân thể mạnh mẽ hơn xa người thường nên trong thời khắc này vẫn có thể kháng cự được.

"Trấn áp!"

Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết điên cuồng vận chuyển, trong cơ thể Hứa Phong vang lên những tiếng sấm gầm trầm thấp. Trong đan điền, lôi đình Nguyên Lực tỏa ra, tựa như một tấm lưới lôi điện bao phủ lấy toàn bộ năng lượng cuồng bạo trong cơ thể hắn.

Rầm rầm!

Năng lượng cuồng bạo như đợt sóng triều xung kích lên tấm lưới, thế nhưng tấm lưới không chút dao động, bao chặt lấy chỗ năng lượng kia, cảm giác kinh mạch sắp nổ tung cũng tan biến đi nhiều.

Rắc rắc!

Hai tay Hứa Phong nắm chặt lại, hắn cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trước nay chưa từng có, gương mặt hắn cũng dần hiện lên một nụ cười. Tuy chỉ là tạm thời, nhưng trong thời gian ngắn này hắn sẽ có sức mạnh sánh ngang Linh Nguyên Cảnh, thậm chí là còn thuộc vào bậc thang thứ hai.

“Ha ha ha!” Hứa Phong cuồng tiếu, đạp về phía trước một bước, đem ba thiếu nữ bảo hộ ở sau lưng. Hai mắt hắn lộ ra điện mang nhìn đám trưởng lão, nhìn Hứa Hàn, nhìn hai tên gia phó nam tử, lạnh giọng gằn từng chữ: "Chúng mày vào đây, bố mày cân hết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK