“Châu báu, tranh sơn dầu, dương cầm, thiết kế quần áo…” Phong Thiên Tuyết xoè bàn tay ra đếm, “Cũng được xem như biết chút chút, tôi học những thứ khá bình thường.
”
“Các cô gái con nhà giàu có thường dùng những thứ này để trang trí cho bản thân mình”
Dạ Chẩn Đình khinh thường, “Nếu học tốt thì còn ứng dụng được
nơi làm việc, nếu chỉ biết vài thứ thì khác gì có tiếng không có miếng, không có thật!”
“Ha ha, anh nói cũng đúng” Phong Thiên Tuyết cười, “Lúc trước tôi cũng nói vậy nhưng ba tôi nói, ông ấy chỉ mong tôi được vui vẻ, còn về sản nghiệp của gia tộc, sau này tôi tìm một người đàn ông tốt, để con rể quản lý chuyện kinh doanh là được.
”
Đại khái vì loại rượu này nên Phong Thiên Tuyết cứ nhớ đến ba mình mãi…
“Cô và ba cô thân nhau thật” Dạ Chẩn Đình nhìn Phong Thiên Tuyết, thấy hơi hâm mộ, “Cô ngốc là vì ba cô quá nuông chiều cô!”.
“Đúng là nói trúng tim đen!” Phong Thiên Tuyết cười ngại ngùng, “Đúng là vì ba tôi quá cưng tôi nên từ nhỏ đến lớn, tôi chưa bao giờ gặp khó khăn gì, không ngờ khó khăn lớn nhất lại là.
.
”
Nói đến đây, vẻ mặt Phong Thiên Tuyết buồn bã, nếu bốn năm trước cô thông minh hơn chút thì có lẽ sẽ không bị Bạch Lộ dắt mũi, thậm chí còn phạm phải sai lầm nghiêm trọng…
Nếu có quan tâm ba mình nhiều hơn, hiểu tình hình công ty sớm hơn, có lẽ đã ngăn được bi kịch xảy ra…
“Chuyện làm ăn lúc nào cũng thay đổi liên tục.
”
Dạ Chẩn Đình cũng nghe phong phanh chuyện nhà cô, đại khái là bốn năm trước ba cô phá sản nhảy lầu, trong một đêm cô mất hết tất cả.
“Đến bây giờ tôi vẫn không rõ, tại sao công ty ba tôi đang kinh doanh ổn định mà tự dưng có vấn đề?” Phong Thiên Tuyết nghĩ nát óc vẫn không hiểu, “Hơn nữa từ trước đến nay ba tôi lúc nào cũng lạc quan và mạnh mẽ, dù công ty
có gặp vấn đề thì cũng đâu cực đoan đến vậy, tôi cứ cảm thấy chuyện này có gì đó là lạ…”
“Công ty của ba cô tên gì?”
Dạ Chấn Đình lắc ly rượu.
“Bất động sản Phong Vân, gọi tắt là Phong Thị.
” Phong Thiên Tuyết trả lời.
Tay Da Chấn Đình chợt ngừng lại, ánh mắt khẽ loé ánh sáng phức tạp nhưng thoáng chốc đã bình tĩnh lại, cụp mặt xuống, nếm rượu một cách tao nhã.
Phong Thiên Tuyết đang định thảo luận chuyện Phong Thị với Dạ Chẩn Đình thì điện thoại chợt nhận được tin nhắn: “Tôi chờ em sau hội trường! Hạo Hiện!”
Phong Thiên Tuyết đọc tin nhắn, lòng bối rối…
Sao Tư Hạo Hiên lại biết số điện thoại của mình? Rồi còn gửi tin nhắn cho mình nữa? Liệu có phải là ai đang giả danh Tư Hạo Hiên gửi tin nhắn lừa mình sang đó không?
Danh Sách Chương: