Phong Thiên Tuyết dùng điện thoại tra cứu thông tin về Dạ Chấn Đình, quả nhiên tìm được một số chuyện mình chưa nghe đến.
Thì ra tập đoàn Thịnh Thế chỉ là một phần rất nhỏ trong những sản nghiệp dưới tên của anh ta.
Đấy mới chỉ là phần có thể tìm kiếm, phần bị giấu đi không biết còn bao nhiêu nữa…
Thảo nào tỷ phú bề thế nhất thành phố Hải hiện nay cũng muốn nịnh nọt Dạ Chẩn Đình!
Phong Thiên Tuyết đang nghĩ ngợi thì điện thoại reo lên.
Thấy là thím Chu, cô vội vàng nghe máy: “Thím Chu!”
“Thưa cô, có khách đến nhà ạ” Giọng thím Chu đầy bất an.
“Khách?” Cô nghi ngờ hỏi.
Nhà cô mà cũng có khách ghé qua?
“Để tôi nói chuyện với Thiên Tuyết đi.” Một giọng nói khác truyền đến từ đầu dây bên kia: “Thiên Tuyết, thím đây.”
“Thím à?” Lòng Phong Thiên Tuyết dần trĩu nặng.
Đây là thím của cô, Bạch Thu Vũ, cũng là mẹ của Bạch Lộ.
Sao bà ta lại đến nhà cô?
“Thiên Tuyết, thím nghe Lộ Lộ nói mới biết cháu về rồi nên mang quà đến thăm cháu và mấy bé đây.
Chú hai nhớ cháu lắm.”
“Thưa thím” Phong Thiên Tuyết ngắt lời, khách sáo hỏi: “Giờ tôi đang ở ngoài, thím có chuyện gì không?”
Từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ thích người thím này, lúc nào bà ta cũng hám lợi và xu nịnh người khác.
Chú hai Phong Thể Nguyên của cô ở rể nhà họ Bạch, trước giờ chẳng qua lại gì với nhà họ Phong.
Sau này nhà họ Phong trở thành tỷ phú, ông ta lập tức chạy tới xun xoe, ba cô Phong Thiên Dương vì tình cảm anh em nên mới cho ở lại công ty của mình.
Từ đó gia đình Phong Thế Nguyên luôn tỏ ra nhiệt tình và chân thành với hai người họ, nhưng khi nhà họ Phong suy bại, những người này còn không thèm đến đưa tang ông, về sau thì cắt luôn liên lạc…
Phong Thiên Tuyết nghe nói Phong Thế Nguyên tự thành lập công ty lấy tên là Bách Phong, làm ăn cũng khấm khá,
Người thì nói đó là do ông ta dựa hơi nhà họ Tư, kẻ thì đồn ông ta từng đào mỏ nhà họ Phong được khá nhiều nên dùng chúng để lập nghiệp…
Mà nói gì thì nói, Phong Thiên Tuyết không muốn dính dáng gì đến cái gia đình đấy nữa.
Không ngờ Bạch Thu Vũ còn đến tận nhà.
“Thím đến để thăm cháu và bọn trẻ mà” Bà ta cười như có như không: “Chú hai cháu tổ chức tiệc tại nhà, mời cháu và bọn trẻ tới ăn chung.
Vừa hay bọn nó và Mộ
Phong nhà thím là bạn học, tới chơi với nhau cho vui”
“Không cần..” Phong Thiên Tuyết muốn từ chối.
“Khách sáo làm gì, người một nhà cả mà” Bạch Thu Vũ ngắt lời cô, niềm nở nói: “Mấy bác trước đây từng làm trong Phong Thị cũng hỏi han về cháu nhiều lắm, giờ họ đều là cổ đông của tập đoàn Bách Phong, cháu quen cả đấy.”
Phong Thiên Tuyết hoàn toàn không muốn nghe tiếp, cố nhẫn nhịn cảm giác khó chịu, chờ bà ta nói cho xong.
“Phải rồi, cánh báo chí cũng đang chú ý đến cháu đấy.”
Danh Sách Chương: