Nhà máy điện hạt nhân.
- Thưa ngài, việc chế tạo Tsar DR3 đã sắp hoàn thành, việc còn lại là tiến hành thử nghiệm ống phóng xạ điện từ và phân tích bụi phóng xạ. Nếu thuận lợi, ngày 15 tháng sau có thể cho khởi động Tsar - DR3 theo hiệp ước đã kí kết. Tuy nhiên, vẫn phải chờ cài đặt lập trình định vị toàn cầu, trong con chip mà chúng ta đã thu giữ nữa.
Người đàn ông ngoại quốc mặc áo khoác trắng, vừa cầm trang số liệu trên tay đứng trước quả bom Tsar - DR3 lên tiếng.
Bên cạnh là Smith Adela - cha của Henry đang dùng đôi mắt xanh chăm chú quan sát. Ông ta mặc một bộ vest đen, nửa khuôn mặt được phủ kín bằng bộ râu đậm chất cao quý, vương giả.
- Còn chưa mã hoá được con chip đó sao?. Henry định đợi đến bao giờ?
Chất giọng anh trầm khàn vang lên, người đàn ông mặc áo khoác trắng cúi đầu thấp giọng.
- Thưa ngài, chưa có lệnh của cậu ấy chúng tôi không dám tiến hành.
- Hừ..., lập tức bắt con bé đó về đây. Nhanh lên!
Ánh mắt từng trãi chứa đầy mưu đồ toan tính, khí chất toát ra khiến người đàn ông bên cạnh dù đã quen nhưng vẫn không giấu nỗi lo lắng. Vội vã cúi đầu vâng dạ rồi rời đi.
.....
AIM.
- Boss! Vệ tinh đã thu được địa điểm chính xác rồi. Nếu như không có sự trợ giúp của Jodan, e rằng chúng sẽ còn mất rất nhiều thời gian.
IVy với một bên mắt đặc biệt màu ngọc lam nhìn Mạc Tư Hàn lên tiếng. Đây là còn mắt điện tử mà Mạc Tư Hàn đã chế tạo riêng cho anh, không những có thể phân tích, truy quét mọi hình ảnh số liệu, mà còn có thể lưu trữ như một chiếc máy tính thu nhỏ vậy.
Nghe IVy nói, mọi người vội vàng tập chung về màn hình chính ở phòng điều khiển. IVy nhanh chóng đưa ảnh chụp từ vệ tinh đem phóng to trên màn hình, giọng đều đặn giải bày.
- Đây chính là nhà máy điện hạt nhân ở quần đảo Bắc Ai - Len, núp dưới vỏ bọc là một nhà máy sản xuất năng lượng điện công nghiệp sạch, nhưng thực chất đây chính là một chuỗi lò ly tâm để phân tách uranium-235 ra khỏi uranium-238.
Smith Adale được biết đến là kẻ có mạng lưới buôn lậu to lớn chuyên cung cấp các mẫu thiết kế lò ly tâm, cung ứng cho việc sản xuất vũ khí hạt nhân.
- Chỉ trong vòng 4 năm chúng đã làm giàu uranium lên đến 20%, với việc đẩy mạnh và sử dụng lò ly tâm một cách khôn ngoan, chúng đã
chế tạo đủ uranium-235 để làm ra một trái bom hạt nhân với thời gian chưa tới 6 tháng.
- Boss, chúng đã kí một hiệp ước giúp giới chức thứ 2 tham gia vào cuộc chạy đua vũ khí hạt nhân. Tuy không xác định được vị trí chính xác, nhưng bờ biển phía Nam Hoa Lục sẽ là mục tiêu mà bọn chúng ngắm tới, Vùng biển này và các quần đảo của nó từ lâu đã là đối tượng tranh chấp giữa một vài quốc gia rồi.
- IVy, liên hệ với quân đội hoàng gia Anh, bảo họ mở một đường bay riêng, chúng ta lập tức tiến thẳng đến Bắc Ai - Len.
- Boss, vậy Mạc Thiên Lãnh, ngài định xử lí ông ta thế nào?
Lâm Tiêu từ phía sau lo lắng hỏi.
- Lão già này từ lúc đến Thành Đô liền trốn vào một xó. Vậy càng hay, những năm gần đây lão ta đã dùng vốn từ việc buôn lậu vũ khí để đầu tư vào kinh doanh đola Hong Kong. Lâm Tiêu, cậu cho người hack giá sàn giao dịch đẩy đến mức cao nhất, tôi sẽ khiến lão ta tán gia bại sản trong vòng 1 đêm.
Mạc Tư Hàn đứng thẳng người cao ngạo, từng từ thốt ra đều khiến người khác phải yên lặng kính phục, bởi anh nói được làm được. Lâu nay vì nể mặt nội tộc Mạc gia một tay xây dựng đất nước, nắm giữ vận mệnh gia tộc mà anh không muốn đối mặt va chạm. Ân oán giữa Mạc Tư Đồ và Mạc Thiên Lãnh anh cũng không muốn xen vào, nhưng lão già này lại năm lần bảy lượt muốn đòi mạng của anh.
Kể từ lúc đó, mọi giao dịch bẩn thỉu của lão ta đã được anh điều tra không thiếu tội danh nào, nhân cơ hội này anh sẽ dọn sạch sẽ luôn một lượt.
...----------------...
Triệu Giai đi lại trong phòng khách không biết bao nhiêu vòng, sau khi Mạc Tư Hàn rời đi liền cho người canh giữ cô ở nơi này. Đến bây giờ, thì cô không còn dám mơ giấc mộng trở thành nữ chủ Mạc gia nữa, cô chỉ muốn thật nhanh có thể thoát khỏi bàn tay của Mạc Tư Hàn.
Đã hơn 1 giờ sáng, nhân lúc đám người đang thay ca canh gác Triệu Giai bèn lén lút nhắn tin cầu cứu Lưu Thiên Đông. Rất nhanh bọn họ liền lên kế hoạch chạy trốn khỏi Mạc gia.
Triệu Giai nghe theo lời dặn của Lưu Thiên Đông, nằm trên ghế sofa mà kêu gào không ngừng. Thấy vậy, Lâm Phúc từ trong phòng gần đó liền vội vã chạy ra.
- Cô Triệu, cô không sao chứ?
Triệu Giai ôm bụng lăn qua lăn lại trên ghế, vẻ mặt xem chừng rất đau đớn.
- Quản gia, tôi đau bụng quá..., làm ơn hãy đưa tôi đến bệnh viện...nhanh lên...
- Để tôi gọi bác sĩ giúp cô.
- Không được! .... Như...như thế không kịp mất, tôi đau lắm rồi, ban nãy Mạc Tư Hàn, anh ấy mạnh tay quá, tôi sợ cái thai trong bụng xảy ra chuyện rồi.
Lâm Phúc nhìn dáng vẻ khổ sở của Triệu Giai thở dài bất lực, đành gọi mấy người bên ngoài vào, mau chóng đưa cô ta đến bệnh viện.
Xe vừa chạy được khoảng 10 phút, trong khi chuẩn bị rẽ vào đường quốc lộ thì một chiếc xe khác từ xa lao tới, cố tình đâm thẳng vào bọn họ.
Tên vệ sĩ vội vàng phanh gấp, tên còn lại thì nhanh chóng mở cửa xe bước xuống.
Theo như kế hoạch, Lưu Thiên Đông sẽ chặn xe của bọn họ để Triệu Giai có cơ hội trốn thoát. Nhưng sự thực là...
Cô không chỉ thấy một mình xe của Lưu Thiên Đông mà phía sau đó còn có đến 4,5 chiếc xe khác. Chỉ trong chớp mắt, nhóm người mặc đồ đen lao ra, nhanh chóng đánh gục mấy người vệ sĩ của Mạc Tư Hàn.
Thấy Lưu Thiên Đông chạy đến chổ mình, Triệu Giai mới hoàn hồn lên tiếng.
- Lưu Thiên Đông, bọn họ là ai vậy?
- Tôi không biết, tự dưng bọn họ chủ động tìm tới nói muốn giúp đỡ. Mình tôi, e rằng không thể đấu lại đám người của Mạc Tư Hàn được.
Triệu Giai vội vã giục Lưu Thiên Đông.
- Mặc kệ họ là ai, chúng ta mau chạy khỏi nơi này trước đã, mau lên!
Lưu Thiên Đông nhanh chóng ngồi vào trong xe, vừa xoay khoá khởi động thì họng súng đã chĩa thẳng vào đầu hắn.
Giọng nói gấp gáp từ bên ngoài vang lên:
- Mau bắt hai người họ lại, chúng ta không còn thời gian nữa đâu, ông chủ đang rất tức giận đấy.
Triệu Giai run sợ bấu chặt vào cửa xe "vừa mới thoát khỏi tay Mạc Tư Hàn thôi mà, rốt cuộc đã đắc tội với ai nữa đây".