Sau khi biết Tịnh Kỳ mất tích, Mạc Tư Hàn chuẩn bị lên đường đi Ma Cao tìm cô, thì nhận được tin từ IVy cho hay, thế lực ngầm của chính phủ đang cấu kết với bộ phận quân đội nước ngoài, âm thầm tham gia sản xuất vũ khí hạt nhân.
Điều đó buộc anh phải ở lại Thành Đô để truy vết hang ổ của bọn chúng. Mặt khác, việc Tịnh Kỳ bị đưa đi Trung Đông, càng khiến anh lo rằng cô đã rơi vào tay của thế lực đen, liền tức tốc lên đường đi Trung Đông tìm cô.
Ả Rập Xê Út ( Saudi Arabia )
Thủ Đô Riyadh.
Mạc Tư Hàn vừa đáp xuống sân bay riêng, đã có một đội quân chính phủ đứng chờ sẵn. Rất nhanh chóng, anh cùng mọi người di chuyển về bộ quân sự. Bắt đầu chiến dịch truy quét thành phần khủng bố.
Đối với Mạc Tư Hàn vốn sinh ra trong ra đình mang huyết thống quân nhân, ngay từ nhỏ đã được rèn luyện, tham gia thực chiến rất nhiều lần. Ngay cả bản thân Lâm Tiêu và người bên cạnh anh, cũng đều được lựa chọn từ quân đội mà đào tạo thành, dù rằng Mạc Tư Đồ đã trao trả binh quyền, nhưng trên thực tế, Mạc gia nắm giữ quyền hành vô cùng lớn trong bộ máy quân đội chính phủ, bất kì sự mua - bán, trao đổi, hay thương lượng nào cũng đều phải thông qua quyết định cuối cùng của anh.
Tại đây, Mạc Tư Hàn đã thành lập đội quân đặc biệt, gấp rút tiến về khu rừng phía Tây Nam.
Lãnh Địa Đen - Tiroma.
Tịnh Kỳ cùng nhóm người Jodan mệt mỏi quay ra bên ngoài bìa rừng. Ngày hôm nay bọn họ không hề phát hiện ra một tí Uranium nào.
Cô theo Adama vào căn phòng trên chiếc xe, thay vội quần áo rồi bước ra bên ngoài.
Trời càng về khya, nhiệt độ ở đây lại càng giảm mạnh, Tịnh Kỳ vừa bước ra khỏi cửa xe liền chợt rùng mình một cái, cô vội vã tiến về đống lửa lớn, nơi mà nhóm người của Jodan đang quây quần, tụ tập.
Lưu Thiên Uyển ngồi trong lòng một gã đàn ông da đen to lớn, để mặc kệ hắn ta sờ nắn, vuốt ve khắp người. Trông thấy Tịnh Kỳ, cô ả khẽ mơn trớn bộ ngực gã với điệu bộ lả lơi.
- Này, muốn chơi cô ta không?
Gã da đen mắt sáng trưng, chỉ thiếu chút chảy nước miếng ra ngoài.
- Đương nhiên là muốn, chỉ cần nhìn cô ta thôi, tôi đã thấy "cương" lắm rồi.
- Vậy...
- Chớ đụng vào cô ta, Jodan sẽ "xử" cậu luôn đấy.
Lưu Thiên Uyển chưa kịp bày cách cho hắn, thì Santa ngồi bên đã chặn họng cảnh cáo, cùng lúc, hắn đưa tay lôi Lưu Thiên Uyển vào lòng mình.
- Cục cưng, em chớ gây chuyện. Cấp trên hạ lệnh, phải tuyệt đối đảm bảo an toàn cho cô ta, "chỉ được nhìn, không được sờ".
Hắn nhếch miệng cười, vừa nói vừa đưa tay lòng vào bên trong áo con của Lưu Thiên Uyển, mạnh bạo bóp chặt lấy ngực cô ta.
Tịnh Kỳ lặng lẽ ngồi một góc, sau khi ăn chút bánh mì và súp, cô từ từ nhận lấy cốc trà ấm từ tay Adama.
Jodan trông thấy Tịnh Kỳ liên tục đưa tay xoa lên thân cốc, thì vơ vội chiếc áo khoác của mình, chậm chạp đi về phía cô.
- Để ý nhiệt độ, mai chúng ta lên đường sớm.
Vừa nói Jodan vừa ném chiếc áo của mình lên người cô,
Tịnh Kỳ có chút bất ngờ, nhưng không ngần ngại mà kéo chiếc áo cao hơn một chút.
Đúng lúc này, một đôi mắt đỏ sáng rực, hiện lên sau những thân cây to, rồi nhanh như chớp lao vút vào màn đêm đen tối.
- Aaaa.. Jodan!
Thấy Tịnh Kỳ đột ngột hét lên, Jodan phản xạ nhanh chóng rút súng ngắm về phía trước. Ai nấy cũng bị hành động của anh làm cho hoảng sợ.
- Có thứ gì đó...,nó vừa đứng ở kia....với đôi mắt to đỏ ngầu...
Tịnh Kỳ run rẩy chỉ về phía đối diện, nhưng tuyệt nhiên nơi đó chỉ còn lại khoảng rừng rộng mênh mông cùng một màu đen im lìm.
- Cô bé, nếu cơ thể mệt quá thì để tôi giúp một tay.
Một gã trong chúng trêu chọc cô, đám còn lại liền ồ lên cười một cách vui vẻ.
- Hừ.., muốn trở thành tâm điểm thì cũng đừng bày trò trẻ con vậy chứ, thật vô vị.
Lưu Thiên Uyển nhếch môi giễu cợt Tịnh Kỳ, sau đó lả lơi ôm eo Santa cùng anh ta bước vào bên trong lều.
- Tịnh Kỳ vẫn còn chưa hết bàng hoàng, rõ ràng là cô tận mắt nhìn thấy, không hề nhầm lẫn chút nào..ánh mắt đó, nó không hề bình thường, cảm giác như phía sau còn ẩn chứa dáng vẻ vô cùng đáng sợ.
- Đi nghỉ đi, không có chuyện gì đâu.
Nghe Jodan nói, Tịnh Kỳ chậm chạp đứng dậy, vừa quay người bước đi thì giọng nói của anh lại vang lên.
- Này!
Bất ngờ Jodan ném về phía cô một món đồ, Tịnh Kỳ vội vã đưa tay chụp lấy.
- Phòng khi gặp sự cố.
Nói xong Jodan cũng bước thẳng về lều.
Lúc này cô mới để ý, đó là một con dao găm cỡ nhỏ, bên ngoài chỉ khắc kí hiệu duy nhất là JK.
Tịnh Kỳ trở vào không gian nhỏ hẹp bên trong xe, cô mệt mỏi buông mình nằm xuống, còn chẳng màng cởi bỏ chiếc áo của Jodan trên người.
Cô nhớ Mạc Tư Hàn, nhớ khuôn mặt lạnh lùng, đẹp trai của anh, nhớ mùi vị cam begamot trên người anh...
Cô thèm được ôm anh, thèm được dụi đầu vào ngực anh..
"Hàn..., tại sao anh còn chưa đến tìm em"
Tịnh Kỳ cuộn chặt mình như một đứa trẻ, đôi mắt mờ đục như mất đi hoàn toàn phương hướng.
Không gian ở Lãnh Địa Đen nhanh chóng chìm vào sự tĩnh lặng, âm u. Thỉng thoảng vang lên tiếng rên rỉ dâm đãng của người phụ nữ đại lục cùng đám đàn ông.
...
- Nhanh nào! Chúng ta phải mau chóng xuất phát.
Tiếng Jodan hét lên đầy mạnh mẽ, ngay sau đó bọn họ liền lập tức bước chân vào Lãnh Địa Đen.
Quảng đường đến vùng trung tâm hôm nay dường như được rút ngắn hơn, nhưng lại khiến Tịnh Kỳ vô cùng lo lắng, cảm giác bất an đeo bám lấy tâm trí cô, cứ như phía sau luôn có một ánh mắt dõi theo vậy.
Đám người Jodan đã mở rộng diện tích đi xa hơn, tuy nhiên kết quả vẫn không khả quan hơn chút nào. Sau 8 giờ tìm kiếm không ngừng nghỉ, cộng thêm ảnh hưởng của từ trường, khiến ai nấy đều trở nên mệt mỏi.
Đúng lúc Jodan định hạ lệnh tạm nghỉ, thì máy dò từ chổ của Santa bổng phát ra âm thanh liên hồi.
- Đội trưởng, tìm thấy rồi.
Tất cả bọn họ đều vội vã chạy đến chổ hắn, thực sự máy dò đang phát ra tín hiệu vô cùng chuẩn xác. Tịnh Kỳ không biết phải đối mặt với niềm vui của bọn họ như thế nào, chỉ đành lặng lẽ đứng dạt sang một bên.
- Cho máy tiến hành đo kích cỡ, số người còn lại khoanh vùng phạm vi.
- Đây có thể là mỏ Uranium vô cùng lớn, chúng ta cần phải nhanh chóng tiến hành khai thác.