• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì vài ngày không ngủ lại không ngừng chiếu cố Thương bị thương, tiểu Yên mệt muốn chết, hơn nữa ngày đó gặp mưa khiến tiểu Yên nhiễm nặng phong hàn.

Nguyên bản vốn không nghiêm trọng, chính là tiểu Yên không hảo hảo nghỉ ngơi, cứ chuyên tâm chiếu cố, hiện còn tiếp tục buông thả, cuối cùng khiến cho tiểu Yên gầy yếu duy trì không được ngã xuống, cái này thành ngược lại Thương chiếu cố tiểu Yên.

“Tiểu Yên, có thấy hảo không?” Thương ôn nhu hỏi tiểu Vân Yên phát sốt cao.

“Thương… ta không phải sắp chết chứ? Ta cảm thấy thực hảo khổ sở.”

“Nói lung tung, ngươi không có việc gì đâu, hết sốt là tốt.”

Trong lòng Thương có chút khổ sở lại có chút áy náy, nếu không phải vì chiếu cố hắn bị thương, tiểu Yên sẽ không mệt đến phát bệnh.

“Thương, không cần khổ sở, ta sẽ rất nhanh ổn.”

Tiểu Yên nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Thương, hắn không hy vọng nhìn thấy ánh mắt khổ sở của Thương, chiếu cố Thương là hắn cam tâm tình nguyện, hắn không muốn Thương bởi vậy mà hổ thẹn.

Thương có chút kinh ngạc, tiểu Yên hiểu hắn!

“Tiểu Yên…” Thương đối tiểu Yên càng sinh nhiều tình cảm.

Tiểu Yên hai má đỏ lên, không biết bởi vì sốt cao, hay bởi ngượng ngùng.

Thương không kìm được lòng hôn tiểu Yên, tiểu Yên không giãy giụa cũng không khước từ, ngoan ngoãn để tùy Thương hôn.

Nguyên bản chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, sau đó diễn biến mới thành nụ hôn kịch liệt, tiểu Yên bị Thương hôn đến không thở được, Thương mới luyến tiếc buông tha tiểu Yên.

Kỳ thật nguyên nhân chính là… Thương không chịu nổi!

Nếu không nhanh buông tiểu Yên, hắn sợ hắn sẽ bất chấp tiểu Yên đang bệnh mà yêu tiểu Yên.

Thương đem tiểu Yên ôm vào lòng, tiểu Yên thẹn thùng trốn trong ngực Thương, gương mặt nhiễm đỏ tiên diễm như phiên gia [1], nhiệt độ đủ để tiên đản [2]

Tiểu Yên trong mộng cũng không dám tưởng, hắn thích Thương, ở bên bờ sông lúc nhìn thấy Thương hắn đã thích.

Tiểu Yên vẫn nghĩ hắn là thích Tuyết Miên, hơn nữa còn thực yêu Tuyết Miên, nhưng trong một khắc hắn nhìn đến Thương, Tuyết Miên thật giống như biến thành một thứ không trọng yếu.

Tâm hắn đều theo trên người Thương, sợ Thương sẽ chết, phút chốc không dám rời đi, ở lại chiếu cố Thương, hơn nữa là nhìn đến Thương, hắn sẽ không tự chủ đỏ mặt, rồi thấy toàn thân khô nóng, càng kỳ quái hơn là chỗ bị Tuyết Miên ghét bỏ, lại đối Thương có phản ứng.

“Thương, ta không phải rất kỳ quái sao?”

“Sao nói vậy?”

Thương mưu cầu làm cho dục vọng lui ra, chính là… hảo gian nan a!

“Ta chỉ cần nhìn ngươi sẽ biến thành rất kỳ quái, không tự chủ được đỏ mặt, mới rồi toàn thân khô nóng, càng kỳ quái hơn chính là nơi đó liền đứng dậy. Nhưng thời điểm đối mặt Tuyết Miên đều không có cảm giác, cả khi Tuyết Miên toàn thân lõa xích trước mặt ta, nơi đó của ta cũng không phản ứng.”

Tiểu Yên thẳng thắn nói ra cảm giác hắn đối với Thương.



[1] Phiên gia: quả cà chua

[2] Tiên đản: chiên trứng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK