-Của em hết 510000.
-Vâng.Nó cho tay vào túi móc ví ra.Nhưng ví đâu rồi,nó
hốt hoảng tìm khắp người nhưng không thấy.Nó thở dài,chắc lại rơi ở đâu
rồi.Đang định gọi điện cho mama ra thì :
-Mạch Nha.
-Ơ,anh Quang,anh cũng đi siêu thị sao?
Anh đứng lại thở hồng hộc, rồi chìa tay đưa nó cái ví.
-Ví của em sao lại ở chỗ anh vậy.
-Em làm rơi,anh nhặt được chứ sao.
-Cảm ơn anh.Nhưng sao anh biết đó là ví của em?
-Trong đó có chứng minh thư của em mà.
-À.Nó gật đầu rồi bỏ tiền trong ví ra thanh toán,xong
thì xách đồ về.
-Anh Quang,chuyện vừa rồi cảm ơn anh.Nếu không em chắc
chắn bị ăn mắng rồi.Nó ngước mắt lên nhìn anh.
-Không có gì.
-Hay là em mời anh đi ăn kem để cảm ơn nhá.
-Ừ,cũng được.Quang gật đầu.
………………
Chị phục vụ bê kem ra.Nó nhìn anh ăn ,trông anh rất
đáng yêu.Bỗng Quang ngẩng mặt lên nhìn nó làm nó giật mình suýt làm rơi cái
thìa..Quang cười, rồi xúc một thìa kem đưa lêm miệng nó:
-Muốn thử hả.Há miệng ra.
Nó ngại không biết làm sao cả nhưng cũng ngoan ngoãn
ăn thìa kem ấy .
Kem trôi xuống họng ,lành lạnh ,ngọt ngọt.Ngon thật.Nhưng nó
ghét kem dâu lắm mà.Sao hôm nay nó thấy ngon lạ kì.(Do trai đút sao mà không
ngon).
Nó cũng xúc một thìa kem dừa đút cho Quang.Và tất
nhiên Quang ăn ngay chứ còn ngại à.Ăn kem xong hai đứa cùng đi về.
Quang nhìn
con bé rồi giằng lấy hai túi đồ trong tay nó:
-Nặng thế.Đưa anh xách cho.Và nghiễm nhiên xách đi mặc
cho nó từ chối.
...................
Đến nhà nó,Quang dừng lại đưa đồ cho nó.Nó nhận đồ rồi
cứ đần mặt ra không biết nói gì cả.Quang xoay người đi.Lúc này,nó mới giật mình
gọi lại:
-Anh Quang vào nhà em uống nước đã.
-Thôi anh về đây.Anh xoay người lại mỉm cười vẫy tay
“Bye bye”.
Nó cũng vẫy tay:
-Bye bye.Rồi sau đó xách đồ vào nhà.
Quang mỉm cười, cô bé này đáng yêu thật.Nhớ lại lúc ở
quán kem,Quang cũng thấy buồn cười.Tại sao cậu lại đút kem cho cô ấy nhỉ?Bản
thân cậu cũng chẳng hiểu vì sao mình lại làm cái hành động ngớ ngẩn ấy.Nhưng có
một điều mà cậu biết chắc,cậu rất vui khi được ở bên cô ấy.
… ………………
Tối
đến,con bé vừa nằm trong chăn vừa nghĩ ngợi nhớ tới lúc ăn kem.
“Anh ấy vừa ăn vừa liếm miệng trông rất ngây thơ và
trẻ con,thậm chí còn rất đáng yêu nữa chứ.À mà anh ấy còn xúc kem cho mình.Cái
này có tính là hôn gián tiếp không ta.Mà hẳn hai lần đấy”.Nó cứ cười khúc khích
một mình.
Sướng quá con bé phởn nhảy tưng tưng trên giường.
Hôm sau,nó kể lại vụ tối qua cho hai đứa bạn thân.Như
Ý thì lao vào nó hỏi dồn dập rồi toe toét:
-Gớm cô cứ ngại. Giờ thì tiến triển kinh rồi.Hôn gián
tiếp cơ đấy.
Nó ngại:
-Chắc anh ấy không nghĩ nhiều như thế đâu.Mà mày đừng
nói linh tinh.Bọn tao cũng chưa có gì mà.
-Sướng gần chết mà còn bày đặt “ bọn tao không có
gì”.Thôi đi bà cô.
-Bạn Nha thân yêu ơi,chẳng thằng nào rảnh đi quan tâm
đến một đứa con gái mình không thân thiết cả.Người ta chắc cũng thích mày
đó.Hải tỏ vẻ hiểu biết chân thành khuyên.
Nó im lặng, có lẽ nào anh ấy có một chút gì đó với
mình.