- Sao tôi cứ có cảm giác anh đang xiên xỏ tôi thế?
An Cửu không nói, chỉ nhìn cô rồi xoa đầu nhẹ như 1 thói quen. Rồi hắn quay người ra ngoài tiếp tục nói chuyện với ông cụ Hà.
Nhìn bóng dáng người rời đi, Hà Xuyên cảm thấy mọi thứ hình như có chút không chân thực cho lắm.
An Cửu thích cô sao? Nhưng cô chẳng có gì để 1 người hoàn hảo như hắn thích cho được. Nghĩ đến đây, chợt Hà Xuyên có chút nghi ngờ.
Nhưng vì hợp đồng nên cô sẽ nhịn xuống. Số tiền đền hợp đồng cũng không phải nhỏ. Vả lại, An Cửu chỉ muốn cùng cô kết hôn. Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên mà làm, chuyện gì thì sau này tính sau.
Thời gian An Cửu dự tính ở lại nhà của Hà Xuyên tầm 1 tuần rồi quay trở lại giải quyết công việc sau.
Mỗi ngày, hắn vì lấy lòng ông cụ Hà mà dậy rất sớm, làm những việc mà bản thân chưa bao giờ làm. Ví dụ như rửa bát, sửa nhà,... Rảnh rỗi thì đánh cờ cùng ông nội.
Tất cả những việc hắn làm đều được ông cụ Hà công nhận. Riêng chỉ có Hà Tiêu là thi thoảng lén lút quan sát rồi ghi chép những điểm gì đó vào 1 cuốn sổ. Nhưng rồi cũng bị ông cụ Hà tẩn cho vài cái nên đành thôi.
Tối hôm đó, Hà Xuyên vừa mới bước ra khỏi phòng tắm, trên người quấn mỗi 1 chiếc khăn tắm.
Đột nhiên, cô nghe thấy 1 tiếng khóa cửa. Quay lại thì thấy An Cửu đang ở trong phòng mình. Cô sợ đến mức suýt nữa la lên. Tuy nhiên, An Cửu nhanh lao đến bịt chặt miệng cô lại.
- Ông nội và ba em ngủ rồi. Chẳng lẽ em muốn họ biết mà xông vào đây à?
Cơ thể cao lớn của An Cửu bao quanh quanh người cô. Sau đó, hắn cúi xuống gục mặt xuống bả vai của cô, hít hương thơm từ sữa tắm mà trầm giọng nói nhỏ.
- Mấy ngày nay biểu hiện của tôi rất tốt. Có phải em cũng nên thưởng cho tôi cái gì đó chứ nhỉ?
Nghe đến đây, gương mặt của Hà Xuyên bỗng đỏ bừng. Cô hơi nghiêng người, muốn thoát ra khỏi vòng tay của An Cửu nhưng lại không thể. An Cửu thuận thế ôm lấy cô lên giường. Vốn dĩ, Hà Xuyên cứ nghĩ hắn sẽ làm cái loại chuyện kia vớ cô. Nhưng không, hắn chỉ đơn giản kéo chăn rồi ôm lấy cô rồi chìm vào giấc ngủ thôi.
Hà Xuyên cảm thấy rất bất ngờ.
Mà An Cửu nằm đó cũng chỉ thản nhiên buông 1 câu.
- Ngủ đi! Cả ngày nay tôi mệt lắm rồi.
Quả thật mỗi ngày An Cửu cứ luôn chân luôn tay không lúc nào được nghỉ ngơi. Sáng hắn dậy sớm, đi ra chợ cùng với ba cô. Về thì phụ ông nội tỉa cây cảnh, sau đó tự tay sửa mấy đồ gia dụng. Đến trưa vào bếp với ba cô nấu cơm, ăn xong thì rửa bát. Chiều lại tiếp tục theo ông nội đi câu cá, rồi chơi cờ với mấy ông lão hàng xóm xung quanh nữa.
Có thể nói, An Cửu học việc rất nhanh. Những thứ này hầu như trước đây hắn chưa từng làm, nhưng Hà Xuyên luôn ở bên cạnh chỉ dạy qua là hắn đều biết làm ngay.
Ngay cả ba cô cũng phải công nhận hắn nấu ăn rất ngon thì cũng phải hiểu như thế nào rồi.
Nằm lúc lâu, Hà Xuyên hơi nhúc nhích. Tuy nhiên, cánh tay của An Cửu vẫn ôm chặt lấy cô, không chút di chuyển.
- Nằm im đi, sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn thôi.
Đặc biệt là hiện tại, trên người Hà Xuyên chỉ có 1 cái khăn tắm nữa. Điều này càng khiến cho tấm phòng ngự của An Cửu càng phải kiên cố. Chỉ cần sơ sẩy 1 cái là hắn sẽ không thể khống chế bản thân được mà “ăn” cô.
- An Cửu, anh nghiêm túc với tôi sao? Anh muốn kết hôn với 1 người bình thường như tôi thật à?
Khóe miệng An Cửu hơi cong lên. Hắn chỉ vỏn vẹ đáp 1 câu.
- Đúng vậy.
Hắn muốn kết hôn với cô. Đây chính là quyết định hắn cho là đúng. Hắn đã 37 tuổi rồi, cũng nên suy tính đến chuyện lập gia đình. Với lại, kể từ khi gặp cô, hắn mới nhận ra rằng cuộc sống hắn đang có khác hẳn hoàn toàn với cuộc sống của cô. Hắn không chắc những chuyện sau này ra sao nhưng hiện tại hắn đang dần có tình cảm với cô. Chỉ từng đó thôi cũng khiến hắn đưa ra lựa chọn được rồi…
Sáng hôm ấy, khi cả nhà vừa ăn sáng xong thì bên ngoài cổng có tiếng người.
Hà Xuyên chạy ra thì thấy anh trai cô, Hà Tuyên trở về. Không những thế, anh ấy còn dẫn bạn gái về nữa khiến cả nhà ai cũng vui mừng.
Bạn gái của Hà Tuyên đang là trưởng phòng của 1 công ty lớn. Chị ấy tên là Bạch Yến, có vẻ ngoài rất chững chạc, xinh đẹp. Ngay khi về ra mắt thì ba cô rất ưng chị ấy. Nhìn cách anh trai cưng chiều chị ấy, Hà Xuyên cũng biết anh trai yêu chị ấy đến thế nào.
Nhưng chẳng ai để ý, ánh mắt của chị gái kia nhìn về phía An Cửu lại có 1 chút để ý.
Lúc An Cửu đang 1 mình đứng tỉa cây thì Bạch Yến đột nhiên xuất hiện. Mãi lúc lâu sau, cô ta mới nghi hoặc hỏi.
- An tiên sinh, tôi không ngờ anh lại xuất hiện ở đây cơ.
Nghe vậy, An Cửu chợt dừng tay lại. Sau đó, hắn quay người nhìn người phụ nữ trước mắt, mặt không chút biến sắc hờ hững hỏi.
- Chúng ta quen nhau sao?
- Không quen nhưng em biết anh. Em và anh học cùng trường, tiếc là em học sau anh mấy năm. Nhưng năm nào em cũng thấy anh được mời đến dự lễ bế giảng của trường. Sau khi học xong, em đã về nước và làm ở công ty anh mở.
Có vẻ Bạch Yến rất hào hứng nói chuyện với An Cửu, nhưng hắn lại chẳng có chút hứng thú nào cả mà quay lại tiếp tục tỉa cây cảnh.
Ai ngờ, Bạch Yến kia lại tiếp tục nói.
- Nhưng sao anh quen được con bé này vậy? Nếu tính ra thì anh còn hơn em và anh trai con bé khá nhiều tuổi. Với lại, so về gia cảnh thì em thấy con bé thật sự không xứng với anh…
Động tác của An Cửu dừng lại. Hắn nhíu mày, khó chịu đáp.
- Chuyện của tôi không cần cô xía vào! Còn nữa, liệu hồn mà tránh xa tôi ra nếu không muốn tôi điên lên!
Danh Sách Chương: