Chân em sao vậy?
Không! Không có gì!( Hạ vẫn không nói ra rằng đôi chân đau đớn vì đi đôi giày quá cao, quá dốc)
Em đi tắm đi!
Ừm!
Hạ khập khiễng lao vào phòng tắm, sau khi tắm xong, vừa mới ra cửa, đã thấy Lâm nằm dài trên giường, có lẽ anh khá mệt:
Xong rồi sao?
Ừm! Anh đi đi( Hạ vẫn lạnh lùng)
Lâm cới bỏ cái áo trước mắt Hạ, Hạ quay đi không nhìn, cô khẽ lấy tay xoa xoa cái chân:
Ừm sưng hết cả rồi!( Lâm cúi đầu xuống nhìn chân Hạ, đôi chân sưng đỏ phồng rộp)
Để anh làm!
Ngồi lên trên giường, tay nắm lấy chân Hạ:
Không cần đâu! Để tự tôi làm!
Ngoan đi!( khẽ nhìn cô bằng một ánh mắt nghiêm khắc), khẽ mở tủ lấy ra một lọ dầu từ từ nhẹ nhàng thoa vào chân Hạ, hành động nhẹ nhàng, cẩn thận, tỉ mỉ từng chút.
Thôi được rôi!
Ừm!
Hạ thu chân lại:
Anh đi tắm đi:
Ừm!
Nhưng khi anh định rời đi:
Này!
Sao vậy? ( Hạ giật mình)
Trên người em cũng sưng này, để anh thoa dầu luôn cho.
Không cần!( Hạ đưa tay kéo cái áo tắm che lại)
Sao nào! Chúng ta chẳng phải đã kết hôn rồi sao, hơn nữa?
Hạ vẫn tỏ ra lạnh lùng, kéo cái chăn lên đắp, thái độ này của Hạ khiến Lâm vô cùng tức giận, anh ta giật mạnh cái chăn một cái:
Anh làm cái gì vậy? ( Hạ tức giận)
Lâm không nói gì, lao vào hôn Hạ, cố dựt ra, cô định vung tay tát anh nhưng cánh tay nhanh chóng bi chụp lại:
Sao nào, em muốn đánh anh sao?
Phải! Anh đúng là một tên sở khanh!
Sở khanh!
Đúng đó!
Lâm khẽ nhếch mép cười, một nụ cười ma mị khiến Hạ sợ sệt:
Được vậy hôm anh sẽ cho em biết thế nào là sở khanh!
Lâm lại lao vào hôn Hạ tới tấp mặc cho Hạ giẫy giụa. Hạ cảm thấy rất khó thở khi bị Lâm hôn, khi có thể anh đè lên người cô, nó làm Hạ không thở được. Khẽ rút dây chiếc áo tắm tuột ra. Trước mắt Lâm lúc này là một bầu ngực tròn trịa căng đầy, hơi thở dồn dập của Hạ khiến nó nhấp nhô, nó như vậy càng khiến Lâm kích thích. Đôi tay Lâm nhanh chóng di chuyển xuống dưới, vùng bí mật của Hạ bị cánh tay Lâm kích thích, Toàn thân Hạ trở lên nóng ran, khi đôi bàn tay Lâm đi tới đâu là cơ thể nóng rực tới đó. Sau phần rạo đầu đầy rực lửa, lúc này Lâm mới đưa nó vào vùng bí mật. Khẽ rên một tiếng, Hạ vẫn rất đau đớn khi quan hệ với Lâm, Lâm lúc nào cũng thô bạo như vậy, mặc dù anh vẫn âu iếm vuốt ve Hạ, nhưng có lẽ chính cảm giác hận anh khiến Hạ không thể nào quên đi nỗi đau này. Lâm không ngừng ra vào, khiến Hạ vô cùng đau đớn, lúc này cô cố cắn chặt răng không để phát ra âm thanh kinh tởm này, nhưng những giọt nước mắt thì không thể cầm được, nó không ngừng tuôn rơi, cánh tay Hạ nắm chặt ga giường vò nhàu cả ga, Lâm thấy Hạ đau đớn như vậy, anh cố vuốt ve:
Đau lắm sao?
Hạ không trả lời, vẫn cố cắn chặt môi!
Đau thì kêu lên đi!
Hạ vẫn nắm chặt ga giường, đôi tay lúc này chuyển lên nắm chặt tóc anh, dường như Hạ muốn trả thù anh, người đã gây cho cô nỗi đau này, Hạ nhắm chặt mắt không nhìn người đàn ông xấu xa này, nhưng Lâm lại nhất định ép cô:
Sao em lại nhắm mắt! Mở mắt nhìn anh đi!
Không!( Hạ nói cứng)
Vậy thì em trách anh!
Lâm cố tình, khiến Hạ đau thấu xương, cô mở choàng đôi mắt nhìn thân thể trần trụi của anh đang ở trên người mình, Hạ cố quay đi:
Nhìn anh đi!( Lâm vẫn cố ép Hạ)
Hạ buộc phải quay đầu, Lâm cười nhếch mép nụ cười rất ma mị, Lâm lại cố hôn Hạ. Cả đêm Lâm không ngừng dày vò cơ thể Hạ, Hạ phải cố gắng chịu đựng hết nỗi đau này, đến nỗi đau khác.