- Đều đã tỉnh lại sao? Tình huống hiện tại thoạt nhìn rất không ổn.
Trịnh Xá vẫn ngồi ở chỗ cửa hang, hắn cũng không quay đầu lại, chỉ lớn tiếng nói với ba người sau lưng, trên thực tế hắn không thể không nói lớn tiếng, bên ngoài hang động, cuồng phong đang gào thét dồn dập, còn có tiếng va đập ầm ầm của cát đá, hoàn cảnh như vậy thật sự là dị thường khiến cho người khác phải sợ hãi.
- Chúng ta đã hôn mê bao lâu?
Lăng Tân bò dậy từ mặt đất, vừa định đến gần cửa hang, nhưng từ trong một khe hở giữa hai tay của Trịnh Xá đột nhiên vụt bay vào một khối đá cỡ đầu ngón tay, trong giây lát đã cắt đứt da thịt của hắn một cách đơn giản, nguy hiểm như vậy khiến cho Lăng Tân không dám đến gần nữa, cũng khiến hắn biết được vì sao Trịnh Xá lại một mực ngồi tại cửa hang,̣ hắn rõ ràng là dùng thân thể của chính mình ngăn cản vô cùng vô tận cát đá, nếu không có hắn che chắn, nhiều khả năng mọi người trong hang đều đã bị đánh thành thịt nát.
- Hôn mê ước chừng hơn hai giờ. Trong hai giờ vừa qua phát sinh một trận động đất, có điều cường độ cũng không mạnh, chỉ là cường độ của cơn bão này lại đang càng lúc càng trở nên lớn hơn, cho dù là sắt thép phóng ra ngoài cũng sẽ bị biến thành mảnh vụn, có lẽ chúng ta không cách nào lên được đĩa bay.
Trịnh Xá cười khổ nói với những người còn lại, ba người đều không nói gì, tình huống hiện tại đã rất rõ ràng, bởi vì uy lực của bom siêu trọng lực vượt qua dự đoán, cho nên sau khi vụ nổ diễn ra cho dù đã chạy trốn tới phía bên kia Sao Hỏa vẫn bị cuồng phong tập kích, hơn nữa nhìn quy mô khổng lồ của cơn bão này, cường độ cũng đã đạt đến mức khoa trương, dưới tình huống như vậy căn bản không thể để cho đĩa bay ngoài không gian đáp xuống, cho nên mọi người xác thực đã bị vây khốn.
- Nếu như là một mình ta thì không sao, ta có thể mấy tháng không ăn, không uống, không cần dưỡng khí, nhưng còn ba người các ngươi thì làm sao bây giờ? Không mang theo đồ ăn nước uống xuống từ SCV-70 Pegasus-Class, hơn nữa các ngươi cũng không thể sinh tồn trong tầng khí quyển Sao Hỏa, cho nên... Lăng Tân, phân tích tình huống hiện tại một chút đi.
Trịnh Xá lẩm bẩm nói, càng lúc càng trầm thấp, đến cuối cùng chỉ có thể hỏi hướng về phía Lăng Tân. Lăng Tân yên lặng đứng lên, hắn vuốt vuốt huyệt thái dương, sau đó mới lên tiếng:
- Đạt Vân Hi, điểm nhân quả còn lại bao nhiêu?
- Còn 3752 điểm... Đoán chừng không thể dừng cơn bão bên ngoài lại, ngay cả gió bão trong phạm vi một kilomet cũng không thể đình chỉ...
Đạt Vân Hi vội vàng nhìn về phía Phong Thần bảng, sau đó lắc đầu nói.
- Chắc chắn, lực lượng tự nhiên là đáng sợ nhất, muốn dừng gió bão mạnh như vậy nhất định phải cần khoảng 50000 điểm mới có thể, hơn nữa phạm vi cũng sẽ nhỏ đến đáng thương, dù sao bão cũng là hình thức lập thể, ước chừng cách xa mấy ngàn mét cường độ mới nhỏ đi một ít, độ cao đến mấy nghìn mét, độ rộng ít nhất 500m, muốn đình chỉ cơn bão này, không có mấy vạn điểm nhân quả thì không thể thực hiện... Có điều, hơn ba nghìn điểm nhân quả như vậy cũng đủ rồi.
Lăng Tân bỗng nhiên nhìn về phía Trịnh Xá nói:
- Vòi rồng.
- Hả? Cái gì cơ?
Trịnh Xá như không tin vào tai mình, hắn ngây ngốc hỏi.
- Vòi rồng a, càng đến gần trung tâm, vị trí tại đó ngược lại càng thêm yên tĩnh ổn định, nếu như tạo ra một vòi rồng khổng lồ, cuốn gió bão bốn phía vào vòi rồng, như vậy vị trí chính giữa sẽ khôi phục lại trạng thái ổn định, khi đó có thể cho đĩa bay đáp xuống. Vấn đề mấu chốt chính là... với thực lực của ngươi, có thể tạo ra một vòi rồng khổng lồ chứ?
Lăng Tân giải thích, Trịnh Xá ngạc nhiên quay đầu lại, một lúc sau hắn mới hưng phấn nói:
- Đúng vậy! Vòi rồng là thứ thích hợp nhất với tình hình hiện tại! Với Hồng hoang, khai thiên tích địa, muốn cải biến hoàn cảnh tự nhiên như vậy chỉ là chuyện vặt, chiêu thức này của ta vốn có ngụ ý là lực lượng cường đại nhất khi thiên địa sơ khai, thứ duy nhất có thể địch nổi, đoán chừng cũng chỉ có lực lượng cuồng bạo nhất vũ trụ: Nguyên ám, vũ trụ chung kết...
Không biết vì sao, trong thời khắc này Trịnh Xá bỗng nhiên nhớ lại những chuyện lúc trước... Khi hắn còn chưa nắm được danh hiệu mạnh nhất trong tay, dùng tư cách khiêu chiến đối mặt với người mạnh nhất, giống như bá chủ, đứng trên đỉnh cao của Thế giới luân hồi, so với bất kỳ ai đều khủng bố, đều vô địch hơn... Phục Chế Thể!
(Dự cảm thật kỳ lạ, phảng phất giống như trong tương lai không xa, còn có thể gặp lại hắn... Hiện tại, ta có thể đánh một trận thỏa thích cùng hắn, một trận chiến chính thức... Ta có thể thắng không?)
Sau giây lát năng lượng trong cơ thể Trịnh Xá đã được Phong thần bảng khôi phục hoàn toàn, cảm giác lực lượng tràn ngập lại trở về, hắn cũng không suy nghĩ đến dự cảm kỳ lạ này nữa, chỉ nói với những người còn lại:
- Tạm thời ta sẽ phong bế cái hang trú ẩn này, các ngươi cứ đợi ở đây, sau khi hoàn tất ta sẽ quay lại... Đúng rồi, làm thế nào ngươi có thể liên lạc với những người đang ở ngoài không gian? Dùng Phong Thần bảng sao?
- Dĩ nhiên là không.
Lăng Tân bỗng nhiên lấy ra một chiếc điện thoại di động trông giống như cục gạch, thứ này rõ ràng là máy liên lạc siêu cao cấp mà Hạo Thiên khoe khoang khắp nơi lúc trước, nghe nói ngay cả giữa các thế giới khác nhau cũng có thể tiến hành liên lạc, cho dù quấy nhiễu đến mức nào cũng tuyệt đối không bị ảnh hưởng.
Khi Lăng Tân cầm điện thoại di động rất nghiêm túc đứng một chỗ nói chuyện, Trịnh Xá thật sự cảm thấy có chút dở khóc dở cười, hắn chỉ có thể yên lặng chui ra, sau đó thuận tay đánh một cái cho cửa hang sụp xuống, một mình đối mặt với cuồng phong vô biên vô tận.
- Tiềm Long biến!
Trịnh Xá yên lặng thì thầm, tiếp đó thân thể của hắn bắt đầu biến đổi, chẳng những trở nên rất cao lớn mà còn mọc ra thêm một đôi cánh rồng, không bao lâu sau, biến hóa của Tiềm Long biến đã hoàn tất, lúc này hắn mới ngẩng đầu lên nhìn vào giữa không trung.
- Hồng hoang, khai thiên tích địa!
Trịnh Xá dùng sức đạp một cái, toàn bộ ngọn núi nhỏ đều rung chuyển, đồng thời nhảy lên đến độ cao mấy trăm mét, sau đó lơ lửng giữa không trung, mặc cho gió bão càng ngày càng kịch liệt, hắn vẫn sừng sững bất động, tuy một cá nhân so với tự nhiên quả thực không có ý nghĩa, nhưng giờ phút này hắn lại gây cho người khác một loại áp lực giống như tự nhiên.
Trịnh Xá cũng là người, sau khi hết năng lượng cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, cũng sẽ vô lực, cũng sẽ kiệt sức, cho nên hắn vẫn có chênh lệch với Thánh nhân mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, dù sao Thánh nhân đã có thể hoàn mỹ khống chế năng lượng, không tồn tại vấn đề năng lượng không đủ... mà Trịnh Xá hiện tại gần kề chỉ là khống chế được năng lượng trong cơ thể, sẽ không tạo ra tình huống năng lượng trong cơ thể xung đột kịch liệt mà tự làm bị thương bản thân, nhưng chung quy năng lượng của hắn vẫn sẽ có lúc cạn kiệt.
Cho dù là như vậy, Trịnh Xá vẫn là người mạnh nhất thế giới luân hồi, hoặc có thể nói nói là đã vượt xa người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp bình thường, sức mạnh của hắn quả nhiên là kinh thiên động địa, cho dù là so sánh với Thánh nhân cũng không chút thua kém, đương nhiên, nếu như năng lượng của hắn không bị tiêu hao hết mà nói... Cho nên, chỉ cần vẫn còn năng lượng, thực lực của Trịnh Xá kỳ thật cũng đã ngang với tầng thứ năm, hoặc có thể nói là đến gần cấp độ tầng thứ năm.
Mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, cũng tức là cái gọi là Thánh nhân mạnh đến mức nào? Người chưa đạt tới, vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng được thực lực của cảnh giới này... Đây cũng chính là lý do tại sao lúc trước Trịnh Xá lại nói, cho dù là toàn bộ các tiểu đội luân hồi chiến đấu với một mình hắn, người thắng nhất định vẫn sẽ là hắn!
Trịnh Xá lơ lửng trên bầu trời, giờ phút này hắn đã tiến vào trạng thái Tiềm Long biến, đồng thời sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa, nhất cử nhất động đều có đại uy năng. Chỉ thấy hắn chậm rãi xoay tròn tại độ cao mấy trăm mét, tốc độ xoay càng lúc càng nhanh, sau chốc lát bóng dáng của hắn đã biến mất, chỉ còn có thể nhìn thấy những lưỡi đao gió màu trắng, những lưỡi đao gió này không ngừng phát tán ra bốn phía, sau khi thoát ly khỏi Trịnh Xá vài trăm mét lập tức hóa thành vô số gió lốc, lôi kéo cuồng phong xung quanh xoay tròn cùng một chỗ, chỉ sau mấy giây đã tạo thành một luồng khí xoắn ốc đường kính ước chừng mấy kilomet, hơn nữa luồng khí xoắn ốc này còn đang không ngừng mở rộng.
- Chưa đủ! Cường độ còn chưa đủ!
Trịnh Xá đang ở trung tâm của luồng khí xoắn ốc, nếu là người bình thường xoay tròn với tốc độ như vậy, gia tốc cùng lực ly tâm đáng sợ đủ để cho bất luận kẻ nào cũng sẽ tan xương nát thịt, có điều hắn là Trịnh Xá, dựa vào năng lực nhập vi, có thể thuận lợi dung hợp gia tốc cùng lực ly tâm vào gió lốc xung quanh, dựa vào đại uy lực của Hồng hoang khai thiên tích địa, cải biến hoàn cảnh tự nhiên, lôi kéo gió bão tạo ra vòi rồng. Theo sức mạnh Trịnh Xá phát huy càng lúc càng lớn, những lưỡi đao gió xung quanh thân thể của hắn cũng càng lúc càng dày đặc, màu sắc cũng từ trắng sáng dần trở nên tối hơn, mà cùng lúc đó, đường kính luồng khí xoắn ốc đã đạt tới hơn mười kilomet, tốc độ vẫn tiếp tục tăng nhanh.
- Phá...!
Toàn thân Trịnh Xá bỗng nhiên chấn động, một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện, hắn lập tức dừng lại từ trạng thái xoay tròn cực tốc, lực lượng vô cùng lớn đủ để rung chuyển đại lục, đủ để dẫn phát động đất sóng thần, toàn bộ bị Trịnh Xá tập trung vào khoảng một mét vuông, đây là một luồng sức mạnh lớn đến mức nào, so với uy lực của đạn hạt nhân hay bom khinh khí đều gấp nhiều lần. Trong nháy mắt luồng sức mạnh này xuất hiện, phảng phất như thời gian cũng dừng lại, lực lượng khổng lồ từ cực động đột ngột chuyển biến thành cực tĩnh, sau khi bất động một giây, lại lần nữa từ cực tĩnh biến thành cực động, hơn nữa còn là cực động kịch liệt không kiêng nể bất cứ thứ gì. Một tiếng nổ ầm~ bạo phát, toàn bộ tầng đao gió màu đen đã phát tán ra xung quanh, điên cuồng tập kích hướng về bốn phía, tình cảnh quả thực giống như khai thiên tích địa, sóng xung kích mắt thường có thể nhìn thấy được truyền về hướng bốn phương trời, đến nơi xa tận cùng...