Mục lục
Vô Hạn Tương Lai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trải qua thời khắc sinh tử, ba người thậm chí sức lực để nói chuyện cũng không có, chỉ nằm lăn trên mặt đất thở dốc kịch liệt, không biết bao nhiêu lâu sau, đến khi có vài tiếng gầm rú truyền đến từ bên ngoài phòng điều khiển, Trịnh Xá mới uể oải đứng dậy, đi đến lối vào phòng điều khiển sau đó quát lớn:

- Tất cả biến ngay cho ta!

Bên ngoài phòng điều khiển là một số loại quái vật của Ngạ quỷ đạo, tuy hình thể xác thực rất khủng bố, nhưng đối với Vu tộc hoặc là Trịnh Xá mà nói, những sinh vật này thật sự không đáng để vào mắt, sau khi Trịnh Xá hét một tiếng, tất cả đều vội vàng chạy trốn, thậm chí một vài sinh vật có thực lực mạnh hơn càng là bị đè sấp xuống đất, cử động một chút cũng không thể.

Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn bước đến trước mặt Trương Hằng, sau đó nói:

- Chúng ta lập tức trở về thế giới thực tế đi, thế giới phim kinh dị trọng điệp vẫn đang tiếp diễn, chúng ta đã ở trong Lục đạo luân hồi khoảng hai tháng rồi, có trời mới biết bên ngoài đã xảy ra những chuyện gì…

Do lúc trước khống chế Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp tiêu hao quá nhiều tinh lực, hiện tại Trương Hằng ngay cả sức lực để đứng dậy cũng không có, khi nghe Trịnh Xá nói như thế, hắn chỉ có thể cười khổ:

- Yên tâm đi, khi chúng ta tiến vào Lục đạo luân hồi, thời gian bên ngoài đã tạm thời đình chỉ, tương tự như lúc ở trong Chủ thần không gian, một thành viên hoán đổi thời gian tiến vào thế giới phim kinh dị để nghỉ ngơi hoặc là rèn luyện, tuy cá nhân người đó đã trải qua thời gian rất dài, nhưng đối với những người ở lại thì chỉ là một nháy mắt mà thôi.

Nghe vậy Trịnh Xá lập tức thở phào nhẹ nhõm, có điều hắn vẫn tiếp tục nói:

- Tuy là như thế, nhưng mà chúng ta cũng không thể ở trong thế giới này mãi được, chừng nào còn chưa giải quyết xong thế giới phim kinh dị, ta thực sự là không thể ngủ yên!

Trương Hằng trầm mặc mất một lúc, sau đó mới lên tiếng:

- Vậy còn ta thì thế nào? Ngươi chuẩn bị ta xử lý ra sao? Ha ha, sẽ không phải là giam ta tại Bắc Kinh chứ? Cho dù ta có Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, nhưng mà nếu ngươi thực sự định làm như vậy... ta căn bản là không có sức phản kháng.

Không trả lời câu hỏi của Trương Hằng, Trịnh Xá chỉ ngồi xuống rồi lấy ra một ít đồ ăn từ trong nạp giới, sau đó lại tiếp tục lấy ra một bình rượu, hắn vừa mở nắp bình rượu vừa nói:

- Chiến đấu lâu như vậy ta đói bụng lắm rồi, chúng ta ăn chút gì đó đi.

Trương Hằng sửng sốt một chút, hắn quay đầu nhìn về phía Trịnh Xá rồi nói:

- Này, ta hỏi ngươi là định xử lý ta như thế nào cơ mà?

Trịnh Xá lại vỗ vai Trương Hằng một cái khiến hắn muốn gãy cả xương, đồng thời cao giọng nói:

- Không phải ngươi đã cùng kề vai chiến đấu với ta rồi sao? Ta không nhớ đã từng xử lý chiến hữu sóng vai với mình khi nào? Ngươi là người xếp đặt những chuyện xảy ra với ta, có lần nào thấy ta xử lý đồng đội của mình?

Trương Hằng cứ như vậy sửng sốt một lúc lâu, sau đó mới phá lên cười, không tiếp tục bàn về vấn đề này nữa, chỉ cầm lấy bình rượu uống một ngụm lớn, vị cay tinh khiết của rượu chảy vào yết hầu lập tức khiến hắn ho đỏ cả mặt mũi.

Trịnh Xá lập tức cười lớn, hắn đoạt lấy bình rượu trên tay Trương Hằng rồi nói:

- Ha ha, ngươi chưa từng uống qua rượu Mao Đài hai trăm năm tuổi bao giờ đúng không? Đây chính là rượu cực phẩm hoán đổi từ chỗ Chủ thần, người bình thường căn bản là muốn uống một ngụm cũng khó.

Nói xong, hắn trực tiếp nốc một ngụm lớn từ miệng bình, động tác và khí chất đều vô cùng hào sảng, Trương Hằng thì vẫn đang ho sặc sụa, sau khi ho xong hắn mới nhìn về phía Lý Cương Lôi với vẻ khó xử. Tuy Lý Cương Lôi vẫn được khí tức huyền hoàng bao bọc, không cần phải lo về vấn đề tính mạng, nhưng mà tinh thần của hắn thì đã cạn kiệt rồi. Sau khi giành giật từng giây, toàn lực tập trung cắt đứt kết nối của Địa ngục đạo, Lý Cương Lôi đã rơi vào hôn mê, đoán chừng trước khi được Chủ thần chữa trị toàn thân, hắn sẽ không thể nào tỉnh lại.

Trương Hằng thở dài:

- Lúc trước bởi vì tình huống khẩn cấp, có rất nhiều chuyện chưa kịp nói với ngươi. Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết rõ thân phận của mình, cùng với cả lai lịch của Vô hạn thế giới...

-… Đó là khi ta còn nhỏ, do bị người khác khi dễ, coi thường, không có cách nào phản kháng, cho nên ta bắt đầu viết tiểu thuyết, mà nội dung của những tiểu thuyết ta viết, lại có thể tự phát triển...

-... Sau đó ta thiết kế thế giới quan của Vô hạn khủng bố, từ lúc vũ trụ sơ khai cho đến khi Hồng Hoang đại chiến chấm dứt, Thánh nhân và Tu chân giả biến mất...

-… Vô hạn khủng bố kết thúc, phần tiếp theo xuất hiện, lúc này ta liên lạc với một thí nghiệm thể của kế hoạch Long Hống, yêu cầu người này giúp ta hoàn thành một chuyện…

-... Thẳng đến khi bọn họ sử dụng Phong Thần bảng kéo ta vào Vô hạn thế giới, bản thân ta cũng không ngờ mình có thể thật sự đến thế giới này, đây chính là những chuyện ta đã trải qua.

Trương Hằng nói tất cả mọi chuyện với Trịnh Xá, không hề có chút giấu diếm nào, mà sau khi nói xong, hắn cũng mặc kệ phản ứng của Trịnh Xá như thế nào, chỉ cầm lấy đống đồ ăn Trịnh Xá lấy ra từ nạp giới, bắt đầu ăn ngấu nghiến... Hắn thực sự rất đói bụng, một trường chiến đấu vừa rồi đã gần như hút cạn tinh lực cùng thể lực của hắn, giờ phút này hắn chỉ quan tâm đến chuyện ăn thật no ngủ thật ngon.

Mà sau khi nghe Trương Hằng nói, Trịnh Xá lại kinh ngạc không thôi, tuy lúc Sở Hiên còn sống đã suy đoán đại khái về kẻ chế tạo cái hộp, nhưng mà đồng dạng, ngay cả Sở Hiên cũng không thể suy đoán bên ngoài cái hộp là thế giới như thế nào. Giống như là một người từ khi sinh ra đã mù lòa sẽ không cách nào hình dung màu sắc là thứ gì, sinh vật bên trong cái hộp vĩnh viễn không cách nào biết được bên ngoài cái hộp rốt cuộc ra sao.

Nhưng mà ai ngờ đáp án lại đơn giản như vậy? Bên ngoài cái hộp rõ ràng cũng là một thế giới thực tế khác, chỉ là một thế giới bình thường mà thôi, mấu chốt vấn đề chỉ là do năng lực "tác giả" của Trương Hằng, ít nhất là Trịnh Xá nghĩ như vậy.

- Được rồi, về vấn đề cái hộp cứ để cho những trí giả đau đầu đi, có điều ta rất ngạc nhiên, vì sao bọn họ lại dùng Phong Thần bảng kéo ngươi vào Vô hạn thế giới? Chẳng lẽ bọn họ không biết sao? Ngươi là chuyện xấu lớn nhất, dù sao ngươi cũng là người sáng tạo, giống như cái Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp này vậy, chỉ cần cho ngươi thời gian phát triển, đối với bọn họ mà nói sẽ là một uy hiếp cực lớn.

Trịnh Xá hỏi với vẻ khó hiểu, Trương Hằng nở nụ cười lạnh, hắn vỗ vỗ vào vai Trịnh Xá rồi nói:

- Không phải ai cũng hảo tâm như ngươi đâu, ngươi biết tại thế giới thực tế, những người đọc Vô hạn khủng bố gọi ngươi là cái gì không? Thánh mẫu a, đại tinh tinh, đầu đầy cơ bắp, còn nói số phận của ngươi chính là bị Sở Hiên tính kế, có lẽ nên kéo ngươi ra ngoài thế giới thực tế một lần, cho ngươi tận mắt nhìn xem độc giả hình dung mình như thế nào... Hắc hắc, ngươi cho rằng Clone Sở Hiên, cùng với những người giữ Phong Thần bảng còn lại đều là hảo tâm sao? Không, mục đích của bọn họ là lấy được những bí mật của Vô hạn thế giới, lấy được lực lượng của ta, hoặc là năng lực của ta.

- Phong Thần bảng là vũ khí xác suất nhân quả mạnh nhất, là tạo vật cao cấp hơn cả Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, Đông hoàng chung, ngoài việc dùng để xoay chuyển nhân quả, thay đổi càn khôn, Phong Thần bảng còn có một cách sử dụng khác. Đó chính là nếu như dung hợp Phong thần bảng với thân thể, cho dù là người thường, cũng sẽ có thể sử dụng lực lượng cấp độ của tầng thứ năm, lập tức trở thành Thánh nhân vĩnh hằng bất diệt!

Trịnh Xá nhún vai với vẻ bất đắc dĩ:

- Những cái gì Thánh mẫu, đại tinh tinh, đầu đầy cơ bắp... là ngươi nói đùa đúng không? Hình tượng của ta hẳn không thể nào kém cỏi đến mức như vậy a? Mà trở lại chuyện chính, Phong Thần bảng lợi hại như vậy, ngươi lại là tác giả, có thể xếp đặt cốt truyện, vì cái gì ngươi không xếp đặt để lấy được Phong thần bảng sau đó dung hợp với bản thân? Không phải làm như vậy sẽ có thể lập tức đạt thành mục tiêu của ngươi sao?

Trương Hằng lắc lắc đầu:

- Làm sao có thể xếp đặt một cách đơn giản như vậy? Hơn nữa muốn lấy được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bấy nhiêu, đây chính là định luật lớn nhất của Vô hạn thế giới, ngươi cho rằng ta là tác giả thì có thể là ngoại lệ chắc? Ngay cả ta cũng phải tuân thủ quy luật mình đã định ra lúc ban đầu, đồng dạng, Thánh nhân sinh ra nhờ dung hợp với Phong thần bảng, kỳ thực cũng chỉ là ngụy Thánh nhân mà thôi, không phải Thánh nhân chân chính, hơn nữa còn có một tai hoạ ngầm tiềm ẩn rất lớn. Khi bọn họ sử dụng năng lượng của đa nguyên vũ trụ đến một mức độ nhất định, toàn bộ vũ trụ đều sẽ tiến hành bài xích đối với bọn họ, khi đó sẽ phát sinh chuyện gì ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng được. Bởi vì lúc trước ta chỉ thiết lập đến đó thôi, kế tiếp có chuyện gì xảy ra là do nội dung tự phát triển quyết định.

Nghe được một số bí mật của Vô hạn thế giới, Trịnh Xá cũng rất hứng thú, khi Trương Hằng nói xong, hắn mới cầm thức ăn lên, bắt đầu ăn một cách ngon lành, kể cả bình rượu Mao Đài cũng uống cạn, sau đó vừa vỗ bụng vừa nói:

- Lúc trước ngươi có nói đến Thánh nhân nội vũ trụ, đó là cấp độ như thế nào? Với lại sau khi Hồng hoang đại chiến kết thúc, những Thánh nhân của nhân loại đã đi đâu? Đối với những vấn đề liên quan đến Thánh nhân và hệ thống lực lượng ta còn muốn hỏi ngươi rất nhiều, dù sao ngươi cũng là tác giả.

Trương Hằng lại lắc đầu, hắn thở dài:

- Sau khi Hồng hoang đại chiến chấm dứt có chuyện gì xảy ra, vì sao Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả lại biến mất, bọn họ đang ở đâu. Những điều này ta đều không biết, nhưng mà ta cảm thấy, có một âm mưu phía sau tất cả những chuyện này, một kế hoạch rất lớn...

- Có lẽ, Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả đang chăm chú quan sát chúng ta từ nơi nào đó... Có lẽ, chúng ta gần kề chỉ là quân cờ mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK