Trương Hằng nhìn về phía Clone Sở Hiên, hắn cười lạnh:
- Ta biết ngươi nhất định sẽ đến, người giúp đám Trịnh Xá tiến vào Atula đạo chỉ có thể là ngươi, đang chờ cơ hội này đúng không, chờ ta khai mở tầng phòng ngự của bảo tháp? Hoặc là ngươi muốn lấy được quyền điều khiển Lục đạo?
- Tiếc là khẩu lệnh tiến vào phòng điều khiển nằm trong đầu ta, không có ta, ngươi không thể nào tiến vào. Đương nhiên, ngươi cũng có thể uy hiếp ta, thậm chí giết chết ta, nhưng mà tại sao ngươi lại không làm như vậy? Bởi vì Phong Thần bảng không có hiệu quả đối với ta, hơn nữa...
Clone Sở Hiên bỗng nhiên cắt đứt lời Trương Hằng, hắn nói với vẻ lạnh nhạt:
- Ta không có ý định lấy được bảo tháp, mục tiêu của ta là thứ kia.
Nói xong, hắn chỉ về hướng đoàn không gian vặn vẹo đang nằm yên một chỗ, Trương Hằng lập tức hỏi với vẻ kỳ quái:
- Nguyên lực? Ngươi muốn lấy thứ đó làm gì? Có điều thật xin lỗi, tuy năng lượng của phòng điều khiển không còn nhiều, nhưng mà bài xích ngươi ra khỏi Lục đạo luân hồi vẫn là chuyện đơn giản...
Biểu lộ của Clone Sở Hiên hoàn toàn giống như một khối băng, thật sự là khiến cho nội tâm người đối diện phải phát lạnh, hắn khẽ đẩy nhẹ cặp kính mắt rồi nói:
- Hơn nữa ta cũng không có ý định giết ngươi, ngươi là tài liệu thí nghiệm quan trọng.
Trương Hằng đang định sử dụng phòng điều khiển bài xích Clone Sở Hiên, khi nghe thấy mấy câu này hắn liền trở nên sững sờ. Đồng thời, một giọng nói cũng vang lên trong không gian... đó là Lý Cương Lôi, bên trong phòng điều khiển, Lý Cương Lôi đang lơ lửng giữa những trụ thủy tinh, hắn đã khống chế phòng điều khiển.
- Sở Hiên! Theo ước định, ta đã đưa "hắn" đến, ta đã đưa nguyên lực cho ngươi, ta cũng đưa cả Lục đạo luân hồi với tư cách lễ vật cho ngươi rồi...
Giọng của Lý Cương Lôi không ngừng vang lên, chỉ là thanh âm này vô cùng khàn đặc:
- Như vậy lời hứa của ngươi thì thế nào? Chuyện ngươi đáp ứng với ta thì sao?!
Không kinh ngạc hay sợ hãi như lần đầu nói chuyện với Clone Sở Hiên, lúc này biểu lộ của Trương Hằng lại vô cùng bình tĩnh, chỉ là hai tay của hắn hơi run run, có điều đây không phải run rẩy do sợ hãi, mà là run rẩy vì mong chờ, run rẩy vì hi vọng…
Clone Sở Hiên chỉ nhìn lướt qua Trương Hằng một cái, sau đó lập tức trả lời:
- Đáp ứng chuyện của ngươi, ta sẽ khởi động lộ tuyến nhân quả, chỉ cần ngươi cung cấp năng lượng vô cùng lớn, như vậy ta sẽ khiến ý thức của ngươi vượt qua không gian thời gian, quay trở lại trước khi cô nhi viện xảy ra hoả hoạn... Giấc mộng của ngươi sẽ có thể thực hiện, bọn họ cũng có thể sống sót.
Nói xong, hắn liền trực tiếp bay về hướng đoàn không gian vặn vẹo, Lý Cương Lôi trầm mặc một lát rồi mới nói:
- Đúng vậy, hiền giả chi thạch, tạo vật luyện kim của phân hệ da trắng, có vô cùng vô tận năng lượng, trở về quá khứ, bạn bè của ta, thân nhân của ta...
- Mặt khác hỏi ngươi một chuyện, ta trợ giúp ngươi hoàn thành bố cục, thực hiện tất cả những sắp xếp này, tỷ lệ thành công là bao nhiêu? Sở Hiên, trí giả mạnh nhất!
Clone Sở Hiên trả lời với vẻ lãnh đạm:
- Bảy mươi phần trăm.
- Vậy sao? Bảy mươi phần trăm, hơi thấp một chút a, ta vốn không quen không biết gì Trương Hằng, là hắn tạo ra ta, là hắn xếp đặt những chuyện ta trải qua… Thân nhân của ta, bạn bè của ta, ta tận mắt chứng kiến cái chết của bọn họ, tận mắt thấy bọn họ tan biến khỏi thế gian, đúng vậy, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta vãn hồi tất cả... Bảy mươi phần trăm, hơi thấp một chút a...
-… Biến mẹ mày đi bảy mươi phần trăm!
- Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội!
Lý Cương Lôi lớn tiếng gầm thét:
- Trương Hằng! Ta là đồng đội của ngươi! Ta vĩnh viễn là đồng đội của ngươi?!
Nước mắt Trương Hằng trào ra, hắn cũng hét lên:
- Đúng vậy, ta sẽ vĩnh viễn tin tưởng ngươi!
Thông đạo ánh sáng chiếu thẳng về phía Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, vài giây sau, bảo tháp đã tự động bay vào trong lòng bàn tay Trương Hằng, đồng thời hiền giả chi thạch cũng bị lực hút mãnh liệt tác động, trôi bồng bềnh đến trước mặt hắn.
- Sở Hiên! Bất hạnh của ta, bất hạnh của bạn bè ta, bất hạnh của thân nhân ta! Đều là vì ngươi! Ta đã mở ra khe hở kết nối với Vực sâu không đáy, cũng đã đóng cửa kết nối với Ngạ quỷ đạo! Ngươi sẽ không thể rời khỏi không gian này! Hoàn lại tội lỗi của ngươi! Theo ta cùng chết!
Theo thanh âm gào thét của Lý Cương Lôi, tại chỗ sâu nhất của Địa ngục dần dần nứt ra một khe hở nhỏ, từng luồng khí tức vừa cổ xưa vừa thê lương mơ hồ truyền ra, đó là khí tức của Hồng Hoang đại lục... Đó là khí tức của Vu!
- Còn có Trương Hằng...
- Xin lỗi, không thể tiếp tục làm trí giả của ngươi được nữa rồi… Ta sẽ tiễn ngươi về Atula đạo, khi đến nơi ngươi lập tức đưa Nataya và Axis trở về thế giới thực tế đi, Lục đạo luân hồi sắp bị hủy diệt, có Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, ngươi sẽ có thể ngăn cản…
- Có thể gặp mặt với ngươi, là chuyện vui vẻ nhất trong những năm vừa qua của ta...
- Đồng đội, vĩnh biệt...
Trong tiếng nói, Trương Hằng chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt càng lúc càng xa xôi, khi phục hồi lại tinh thần, hắn đã thấy mình đang đứng trên mặt đất màu vàng tro, nơi này là Atula đạo...
- Không!!!
Trương Hằng điên cuồng kêu gào, nhưng không có âm thanh nào đáp lại, bốn phía xung quanh hoàn toàn yên lặng, không có bất kỳ động tĩnh gì, ngoại trừ Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp đang tỏa sáng và hiền giả chi thạch đang trôi nổi.
Nước mắt Trương Hằng không ngừng tuôn trào, Anna vì hắn mà chết, Lý Cương Lôi bỏ hắn mà đi… Hắn còn phải trải qua bao nhiêu thống khổ nữa đây? Hẳn là phải đạp lên thi thể của đồng đội, mang theo di nguyện của đồng đội, dựa vào vô vàn thống khổ mà trưởng thành như Trịnh Xá sao?...
- Trịnh Xá... Trịnh Xá!
Trương Hằng bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, hắn ném bảo tháp trong tay qua một bên, dùng ý niệm khống chế lơ lửng trên đỉnh đầu, khí tức huyền hoàng lại một lần nữa rủ xuống bốn phương tám hướng, mà tay còn lại của hắn thì lập tức bắt lấy hiền giả chi thạch đang lơ lửng giữa không trung.
- Trịnh Xá, nếu như là ngươi, nhất định có thể ngăn cản Clone Sở Hiên! Nếu như là ngươi, nhất định có thể phá vỡ vị diện tinh bích! Nếu như là ngươi, nhất định có thể đánh bại Vu tộc! Nếu như là ngươi, nhất định có thể cứu Lý Cương Lôi ra! Nếu như là ngươi... nhất định có thể minh bạch ý nghĩa của đồng đội!