Lúc ăn tối, Lý Cương Lôi vừa nhai bít-tết vừa nói với hai người còn lại:
- Lúc trước thì còn tốt, dù sao hành động của chúng ta cũng không khác biệt gì lớn so với người bình thường, nhưng hiện tại những việc chúng ta làm lại quá mức khiến cho người khác chú ý rồi, đầu tiên là các thành viên của gia tộc đều đã đi Tây Tạng, dưới tình hình hiện nay, đi Bắc Kinh còn dễ nói chứ đến Tây Tạng thì là lại chuyện lạ, hiện tại cũng không phải thời điểm hợp lý để đi du lịch, chỉ riêng điểm này đã đủ để khiến cho người khác phải chú ý...
- Tiếp theo là hướng đi của ba người chúng ta, chuẩn xác mà nói là hướng đi của ta, tại Tây Âu ta cũng coi như có danh tiếng, khi toàn bộ gia tộc của ta đều đi Tây Tạng, còn bản thân ta thì lại yên lặng không chút tung tích, ngươi cảm thấy những nhân viên tình báo của chính phủ sẽ chú ý đến chúng ta hay không?
Lý Cương Lôi vừa nói vừa quan sát hai người trước mặt.
- Đây chẳng phải là tình huống ngươi kỳ vọng sao?
Trương Hằng lại không thèm để ý, chỉ nói một câu như vậy. Lý Cương Lôi hơi sửng sốt một chút:
- Ồ, tại sao ngươi lại nghĩ như vậy chứ?
Trương Hằng cười hắc hắc nói:
- Nói thật, trong thế giới này, người quen thuộc với ngươi nhất đoán chừng chính là ta rồi, dù sao ta cũng tham gia một nửa vào quá trình sáng tạo ra ngươi. Hình dung như thế này đi, trong tất cả những trí giả ta biết, Sở Hiên là trí giả mạnh nhất, mưu kế của hắn, bố cục, phân tích, những điều này đều là tùy thủ triêm lai, thủy vô định thế, không cần để ý đến âm mưu hay dương mưu gì, hoàn toàn dùng đại thế ép người. Thứ hai là Adam, cái hắn thích nhất chính là dương mưu, dùng âm mưu làm phụ trợ, thường khiến cho người khác không biết gì tự chui đầu vào bẫy, thậm chí cho dù biết là bẫy vẫn không biết nên phá giải như thế nào. Thứ ba thì là cấp bậc của Tiêu Hoành Luật, Nyos, Lăng Tân, cả ngươi nữa, ách, có một sai sót, nhân cách chính của Lăng Tân thì hơi thấp hơn cấp bậc này một ít, còn nhân cách phụ của Lăng Tân thì trên căn bản là ngang với cấp bậc của Adam. Những người thuộc cấp bậc thứ ba thường chọn dùng âm mưu làm chủ, hiện tại ngươi không có bất kỳ cử động nào, còn không phải là định dẫn những nhân viên tình báo kia tới sao?
* Tùy thủ triêm lai: tiện tay thì làm, ý nói là khi làm một mục đích chính mà lại đột nhiên xuất hiện lợi ích khác, nếu chiếm đoạt cũng không làm ảnh hưởng tới mục đích chính thì lấy luôn – thank to @walkinginthesun *
* Thủy vô định thế: nước thì không có hình dạng cố định, ý nói phải tùy cơ ứng biến, ở trong môi trường hay hoàn cảnh nào thì phải có phương thức và hình thái phù hợp với môi trường đó, giống như nước chứa trong vật gì thì sẽ hình dạng của vật đó – thank to @walkinginthesun *
(…Không phải cái gì cũng sai, xem ra hắn xác thực mạnh hơn không ít so với người bình thường )
Lý Cương Lôi khẽ gật đầu, hắn tiếp tục nói:
- Đúng vậy, chính là muốn dẫn dụ nhân viên tình báo đến đây. Lúc trước ta đã phân tích qua cho ngươi, Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi muốn cướp được lực lượng của ngươi, cũng tức là Thiên Ý, có thể tùy ý sửa chữa tất cả, không gì không làm được, như vậy là người cung cấp một phần tám Phong Thần bảng trong quá trình kéo ngươi vào Vô hạn thế giới, Lăng Tân sẽ không thể không phát giác ra mục đích của bọn hắn. Mà tính cách của Lăng Tân thì… có chút không quả quyết, đồng thời cũng đặc biệt quyến luyến thân nhân, tương đối mà nói, Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi là hai người thân duy nhất bên cạnh hắn mười mấy năm nay, còn ta bởi vì bị tách biệt với mấy người bọn họ quá sớm, cho nên cũng không quá thân thiết. Hiện tại Lăng Tân không biết rõ thực lực của ngươi như thế nào, nói một cách khác, dưới tình huống như vậy tình cảnh của hai người Trần Hạo Thao và Vĩ Thi Thi thật sự là quá nguy hiểm, mà khi thân nhân gặp phải nguy hiểm, Lăng Tân tuyệt đối sẽ không ngồi yên. Hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp tìm ra ngươi, bất kể ngươi có phải là đại năng khống chế xoay chuyển tất cả hay không, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ ngươi, hoặc là lôi kéo ngươi, cái này sẽ dựa trên lực lượng của ngươi mà quyết định, trong đó, điểm quan trọng hàng đầu chính là tìm ra ngươi!
Lý Cương Lôi cười nhạt một chút:
- Lúc nãy ta đã nhắc đến, tính cách thứ hai của Lăng Tân chính là không quả quyết, tuy trong nội tâm hắn xác thực là muốn tìm ra ngươi, nhưng đồng thời hắn cũng không thể để đồng bọn hiện tại của mình rơi vào nguy hiểm, điều này sẽ khiến cho hắn đầu đuôi không đồng nhất, đã quyết tâm tìm ra ngươi, lại không thể để cho mấy người Trịnh Xá phải mạo hiểm. Vì thế, hiện tại hắn chỉ có thể hi vọng ngươi sẽ tự nhảy ra, mà phương thức khiến cho ngươi phải nhảy ra thì... chính là bọn họ không làm theo kế hoạch của ngươi, hắn sẽ hết lần này tới lần khác ngăn cản mấy người Trịnh Xá đi tập kích Queen, chỉ ngồi đợi bạch tuộc biến dị ngày càng nhiều, nhìn xem rốt cuộc là ai nhịn không được.
Trương Hằng bỗng nhiên kỳ quái hỏi:
- Làm sao Lăng Tân lại biết ta muốn bọn hắn nhanh chóng đi tập kích Queen? Bọn hắn không thể biết được sự tồn tại của di tích a? Trừ phi...
Lý Cương Lôi gật đầu thừa nhận:
- Đúng vậy, ta đã tiết lộ bí mật... Không phải là bí mật về di tích của Thánh nhân phân hệ da đen, mà là chuyện ngươi có liên quan đến những tin tức về Deep Rising. Làm như vậy hậu quả đã rất rõ ràng rồi, Lăng Tân có thể dễ dàng đoán ra cạm bẫy của chúng ta, chúng ta vội vã muốn bọn hắn giải quyết Queen, muốn mượn thời cơ bọn hắn chiến đấu với Queen để làm chuyện gì đó, những điều ước chừng hắn đều đã đoán ra, nhưng mà, chúng ta vẫn chiếm ưu thế.
Khi nói đến đây Lý Cương Lôi lại nở nụ cười, hắn cảm thán:
- Loại cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời, đứng tại cấp độ rất cao đấu trí với người khác, những chuyện đối phương biết ta đều biết, chuyện đối phương không biết ta cũng biết, loại cảm giác này thật sự quá tuyệt vời!
Trương Hằng bỗng nhiên ngắt lời của Lý Cương Lôi:
- Tuy rất không muốn hỏi, nhưng không phải những trí giả các ngươi đều thích cạnh tranh công bằng à? Ngươi làm như vậy, không phải là không còn chút khoái cảm nào từ việc đấu trí sao?
Lý Cương Lôi nhìn Trương Hằng với vẻ khinh thường sau đó mới lên tiếng:
- Có phải là ngươi đã đọc quá nhiều tiểu thuyết không, hoặc là viết tiểu thuyết quá nhiều, trí giả không phải là vũ phu, trăm phương ngàn kế mưu đồ cùng tính toán, sắp xếp bố cục còn không phải là để đề cao ưu thế của bản thân, làm đối phương suy yếu? Chẳng lẽ còn muốn bởi vì bản thân chiếm ưu thế mà nói cho đối phương biết đáp án sau đó chiến đấu công bằng? Cái đó và những nhân vật trong tiểu thuyết, rõ ràng có được lực lượng siêu cường lại hết lần này tới lần khác phong ấn bản thân, sau đó để cho những kẻ ngu ngốc yếu đuối ngược đãi, có gì khác nhau?
Trương Hằng lập tức bó tay, hắn vuốt vuốt huyệt thái dương sau đó mới mở miệng hỏi:
- Ý của ngươi là nói chúng ta sẽ tiếp tục chờ ở chỗ này, thẳng đến khi nhân viên tình báo truyền tin tức về chúng ta cho các tiểu đội luân hồi tại Bắc Kinh mới thôi? Sau đó thì sao? Nên làm thế nào mới có thể khiến cho bọn hắn đi tập kích Queen đây?
- Xuất phát... chúng ta xuất phát, minh xác nói cho bọn hắn biết vị trí của chúng ta, đồng thời cũng nói cho bọn hắn biết mục đích của chúng ta. Nếu như ngươi đã có giác ngộ lấy tất cả ra đánh bạc, ngay cả chết cũng không sợ, vậy ta cũng sẽ không keo kiệt giao nửa cái mạng này cho ngươi. Nhớ cho kỹ, mấy người chúng ta đều đã bạo lộ, nếu như không lấy được lực lượng từ di tích của Thánh nhân phân hệ da đen, cho dù sống qua được thế giới phim kinh dị lần này, đoán chừng tương lai chỉ có thể là bị đuổi bắt cùng trốn tránh, không nói gì đến tự do, ngay cả sống sót cũng là hy vọng xa vời...