- Ta sẽ dùng bảo tháp giam cầm cánh cổng không gian này, sương mù đang tán loạn sẽ tự nhiên kết hợp lại, khi đó ngươi chỉ cần dùng sức mạnh Hồng hoang khai thiên tích địa phá thủng cổng không gian là được, vượt qua cánh cổng không gian này chúng ta sẽ đến được Ngạ quỷ đạo.
Theo sự vận hành của Trương Hằng, từ trên đỉnh bảo tháp lập tức rủ xuống vô số khí tức huyền hoàng, lớp sương mù vốn đã sắp tan biến lập tức bị giam cầm, chậm rãi kết hợp lại, thấy cảnh tượng này trong lòng Trịnh Xá cũng âm thầm hiếu kỳ, phải biết rằng trên tay hắn cũng có một khí cụ tu chân cao cấp, Đông hoàng chung, đây chính là tạo vật tu chân đỉnh cấp, trấn Đại thiên vũ trụ, trấn Hồng mông vạn vật. Nhưng so với bảo tháp của Trương Hằng mà nói, hắn lại cảm giác thấy Đông hoàng chung của mình yếu hơn một chút, dù sao Đông hoàng chung cũng cần cung cấp năng lượng vô cùng lớn, căn bản không phải là thứ hắn đủ khả năng sử dụng, thậm chí ngay cả Thánh nhân phổ thông cũng không nhất định có thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó.
Nhưng mà cái bảo tháp trước mặt hắn thì lại khác biệt, tuy chưa biết phương diện công kích như thế nào, nhưng lực phòng ngự, lực giam cầm đã đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ, bản thân Trương Hằng rất yếu ớt, mà thực lực như vậy cũng có thể điều khiển được bảo tháp, như vậy điều kiện sử dụng của cái bảo tháp này hẳn là cực thấp.
Bất quá Trịnh Xá là người quang minh chính đại, hắn chỉ hâm mộ mà không hề ghen tị, trực tiếp mở miệng hỏi Trương Hằng lai lịch cùng công hiệu của cái bảo tháp này. Trương Hằng cũng không hề giấu diếm, hắn vừa nhìn bảo tháp vừa nói:
- Đây là Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, chính là tạo vật ngang cấp với Đông hoàng chung, ta biết rõ ý của ngươi, sử dụng Đông hoàng chung cần tiêu hao năng lượng cực khổng lồ, mà ta lại sử dụng cái bảo tháp này một cách nhẹ nhàng, kỳ thực chính là vì Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp được tạo thành từ lộ tuyến nhân quả, vì thế bản thân bảo tháp chính là một vũ trụ thu nhỏ. Đông hoàng chung thì lại khác, tuy trình độ công nghệ văn tự ký hiệu không thua gì cái bảo tháp này, nhưng mà thiếu đi lộ tuyến nhân quả với tư cách nguyên liệu, vì thế tự nhiên là cần phải do người sử dụng cung cấp năng lượng...
Trương Hằng hơi hơi suy nghĩ một chút, sau đó bỗng nhiên ném Đá hiền giả trong tay qua cho Trịnh Xá:
- Trịnh Xá, đây là Đá hiền giả, là vật phẩm được tạo thành từ một phần lộ tuyến nhân quả phân hệ da trắng lấy được, cũng có vô hạn năng lượng, nếu như dùng thứ này cung cấp năng lượng cho Đông hoàng chung mà nói, dùng lực khống chế hiện tại của ngươi, có thể sử dụng được khoảng ba mươi phần trăm uy lực, như vậy đã đủ để định tinh định nguyệt rồi.
Trịnh Xá cũng không từ chối, hắn liền bỏ viên ngọc màu tuyết trắng này vào trong nạp giới, tiếp đó cẩn thận quan sát Trương Hằng sử dụng Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, sau khi khí tức huyền hoàng đã hoàn toàn giam cầm cổng không gian, sương mù đã ngưng tụ lại thành thực thể, Trương Hằng lập tức quát lớn:
- Ngay lúc này! Trịnh Xá!
Đã sớm chuẩn bị, sau khi nghe Trương Hằng nói, chân nguyên lực và ma lực trong cơ thể Trịnh Xá lập tức va chạm mãnh liệt với nhau, thân hình hắn cũng nhanh chóng trở nên to lớn, tiến vào trạng thái Tiềm long biến. Trịnh Xá đánh một quyền về hướng cổng không gian, không gian phía trước nắm đấm của hắn không ngừng tan vỡ, tất cả đều hóa thành hư vô, đất gió lửa nước tuôn trào, một quyền này đánh tan cả khí tức huyền hoàng, cổng không gian kết nối thế giới cũng bị phá thủng. Mà phía sau hắn, tuy chỉ bị dư âm còn lại trùng kích, hơn nữa còn có khí tức huyền hoàng bảo vệ, Trương Hằng vẫn bị đẩy bay ra xa mười mấy kilomet.
( Vẫn là đánh giá thấp hắn, vốn cho là ta đã hiểu rõ thực lực của hắn, nhưng mà ai ngờ hắn lại tiến bộ nhanh đến mức này, dưới một quyền Hỗn Độn xuất hiện, đất gió lửa nước tuôn trào. Uy thế này còn mạnh hơn so với thủ đoạn của Thánh nhân phổ thông, huống hồ hắn vẫn còn chưa thành Thánh... )
Khiếp sợ trong nội tâm Trương Hằng e là vô pháp diễn tả, có điều hiện tại không phải thời điểm thích hợp để suy nghĩ về chuyện này, hắn lập tức vận hành Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp bay ngược trở lại. Trương Hằng cũng không đợi Trịnh Xá nói thêm gì, dẫn đầu lao vào trong lỗ thủng của cổng không gian, lọt vào tầm mắt hắn là cát bụi đầy trời, toàn bộ mặt đất vẫn đang không ngừng chấn động, có trời mới biết một quyền của Trịnh Xá đã tạo ra bao nhiêu hư hại. Mà Trương Hằng cũng không thể đợi đến lúc tro bụi hạ xuống, hắn lập tức sử dụng bảo tháp, khí tức huyền hoàng nhanh chóng phân tán ra khắp nơi, tro bụi vô biên đều bị cố định trên mặt đất, chỉ sau mấy chục giây, trước mắt Trương Hằng đã hiện ra một rãnh sâu rộng mấy ngàn mét, bắt đầu từ vị trí của cổng không gian, kéo dài đến gần như vô tận, phảng phất như một đường thẳng chia mặt đất ra làm hai phần.
Ngạ quỷ đạo là một thế giới rất hoang vu, nếu như nói màu sắc chủ đạo của Atula đạo là vàng tro, vậy màu sắc chủ đạo của nơi này chính là đỏ máu, phảng phất như có vô số máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ Ngạ quỷ đạo thoạt nhìn đằng đằng sát khí. Đủ loại sinh vật hình thể hoặc là dữ tợn, hoặc là khổng lồ, hoặc là quái dị, may mà một quyền lúc trước của Trịnh Xá đã giết chết không biết bao nhiêu quái vật, những quái vật còn lại cũng đều bị khí thế lan tràn của hắn chấn nhiếp, tất cả đều điên cuồng chạy trốn.
Sau khi hai người đứng giữa không trung giây lát, Trương Hằng cũng không đợi Trịnh Xá lên tiếng hỏi, hắn lại lập tức nói:
- Kế tiếp vẫn phải nhờ ngươi phá vỡ vị diện tinh bích, ta sẽ dùng khí tức huyền hoàng giam cầm thế giới này, chỉ là một thế giới thì quá lớn mà khí tức huyền hoàng ta có thể sử dụng lại hơi yếu, cần mất vài phút mới có thể giam cầm hoàn tất, trong lúc đó an toàn của ta phải dựa vào ngươi rồi.
Nói xong, hắn cũng mặc kệ câu trả lời của Trịnh Xá là gì, lập tức toàn lực sử dụng Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, phát huy hoàn toàn uy lực mình có thể vận dụng, từng luồng khí tức huyền hoàng không ngừng rủ xuống từ chín tầng trời, phân tán ra bốn phương tám hướng của Ngạ quỷ đạo, ngay cả bầu trời đỏ như máu cũng bị che đậy hoàn toàn, chỉ còn hiện ra màu sắc của khí tức huyền hoàng...