-... Chỉ cần tin tưởng là có thể làm được sao? Tín niệm lực? λ-drive?
Lực lượng này dĩ nhiên là huyền diệu vô cùng, nhưng thứ thực sự làm cho Lăng Tân mê mẩn, vẫn là trải nghiệm từ nhân cách phụ, bởi vì hai nhân cách đều là một người, cho nên trải nghiệm của nhân cách phụ hắn cũng hoàn toàn có thể cảm giác được, đó là một dạng cảm giác gì, không, dùng cảm giác để hình dung đã không hề chính xác, khi đó hắn không tình cảm không cảm giác không biểu lộ, cũng có thể gọi là trạng thái ba không, trong trạng thái này, phảng phất như tất cả bí mật đều không còn là bí mật nữa, mọi chuyện cần thiết, nhân vật quan trọng, quan hệ giữa mỗi người đều rất rõ ràng trong đầu hắn, từng manh mối, từng suy luận đều tự nhiên mà sinh ra, trong trạng thái này... Hắn chính là thần!
- Hoàn toàn bỏ qua cảm giác cùng tình cảm cá nhân, mọi chuyện đều đứng trên lập trường của người ngoài cuộc xem xét sao? Nhân cách phụ thật là đáng sợ...
Lăng Tân mãnh liệt từ trên giường nhảy dựng lên, tâm tình kích động quá mức khiến hắn cười ha ha vài tiếng, sau đó liền mặc quần áo vào rồi đi ra khỏi cửa phòng. Đêm qua sau khi nhân cách phụ nói cho Đạt Vân Hi tất cả chi tiết, hai người đi tới nơi ở của Đạt Vân Hi tại Thượng Hải, một tòa biệt thự, sau khi hắn bước vô phòng mình, nhân cách phụ liền ngủ say, toàn bộ thân thể cũng đồng thời ngủ say trên giường, một đêm không mộng mị, cho đến sáng hôm nay Lăng Tân mới tỉnh lại.
- Cảm giác như vậy thật sự là quá tuyệt vời!
Lăng Tân không ngừng vận hành nội lực, tốc độ di chuyển cũng càng lúc càng nhanh, rất nhanh hắn đã ra khỏi biệt thự, bước lên bãi cỏ bên ngoài, đến lúc này, hắn rốt cuộc nhịn không được lớn tiếng điên cuồng hét lên, kích động cùng vui sướng trong lòng mới dần dần dừng lại, không biết vì cái gì, từ sau khi sử dụng Phong Thần bảng giao Low Latent Inhibition cho nhân cách phụ, hắn cảm giác thấy một loại nhẹ nhõm không cách nào hình dung, phảng phất toàn bộ xương cốt đều nhẹ như không khí, cả người như muốn bay lên vậy.
Trong đầu Lăng Tân không còn vô số tư tưởng quỷ dị kia nữa, cũng không hề khổ sở với tín niệm hiệp khách, không phải nói hắn đã từ bỏ tín niệm của mình, chỉ là giờ phút này phương thức suy nghı̃ của hắn lại hoàn toàn bất đồng, thiện ác vốn là đồng thời tồn tại, sao có khả năng cường hành phân biệt ra thiện và ác? Giống như một con dao, trong sinh hoạt hằng ngày có thể dùng để cắt đồ ăn, nhưng cũng có thể dùng để giết người cướp của, nếu trong nội tâm một hiệp khách vốn là ác, như vậy hắn có thể là ma đầu, nếu trong nội tâm là công bằng lương thiện, như vậy hắn rất có thể trở thành đại hiệp. Đồng dạng, tín niệm hiệp khách của hắn chỉ cần kiên trì là được, việc thiện thì thưởng, việc ác thì phạt, mặc kệ người khác nói hắn dựa vào cái gì để phạt.
- Lăng Tân tiên sinh này, lúc trước ngươi chưa phong ấn Low Latent Inhibition có thể xem như vẫn là người bình thường, vì cái gì hiện tại lại biến thành một người điên rồi?
Một thanh âm truyền đến từ cửa lớn của biệt thự, Đạt Vân Hi đang đứng đó mặc một bộ đồ ngủ kiểu dáng của trẻ em rất đáng yêu, nàng vừa ngáp vừa cười hỏi, nhìn bộ dáng của nàng tựa hồ là mới bị tiếng cười lớn của Lăng Tân đánh thức.
- Ha ha, trong nội tâm hiện tại rất thoải mái nên mới cười như vậy, vì cái gì còn phải quá cố kỵ nữa chứ?
Lăng Tân nhìn về phía Đạt Vân Hi nói, khi thấy biểu lộ còn chưa tỉnh ngủ của Đạt Vân Hi, hắn lúc này mới lắc lắc đầu, bất quá lập tức lại nói tiếp:
- Ngày hôm qua nhân cách phụ của ta có nói đúng không? Ta và ngươi nên giao đấu một lúc, để xác định thực lực của ngươi như thế nào, khi đang ở phong độ tốt nhất, như vậy dứt khoát chính là hiện tại a.
- Hiện tại?
Đạt Vân Hi hơi ngẩn ra một chút, nàng bất quá vừa mới bị tiếng cười lớn của Lăng Tân đánh thức dậy, cho nên mới ra xem có chuyện gì, ai ngờ Lăng Tân lại muốn giao đấu với nàng ngay lập tức... Những thứ khác chưa nói, cái trước mắt chính là hiện tại nàng vẫn còn đang mặc đồ ngủ cơ mà.
- Đúng vậy! Ngay lúc này!
Lăng Tân cười hắc hắc, nội lực lập tức bắt đầu khởi động, đồng thời lòng hắn khẽ động, lực lượng sâu trong linh hồn kia cũng bị hắn vận hành, chỉ là hiệu quả như thế nào còn cần có thời gian nghiên cứu cùng thử nghiệm.
- Tăng cường nội lực, tăng cường nội lực, tăng cường nội lực...
Trong nội tâm Lăng Tân không ngừng lẩm bẩm bốn chữ này, nội lực trong cơ thể lập tức như bị cái gì đó kích thích, thật sự bắt đầu tăng cường mãnh liệt... một lượng nội lực gấp mấy lần lập xuất hiện trong thân thể hắn, chỉ là cùng lúc đó, từ sâu trong linh hồn hắn cảm thấy một loại mệt mỏi phảng phất như mất đi một chút sinh lực, nhưng giờ phút này Lăng Tân đang toàn lực vận hành nội lực, sao còn chú ý được đến loại mệt mỏi kia, chỉ thấy hắn đem nội lực quán chú toàn thân, đồng thời cả người đã lướt về hướng Đạt Vân Hi đang đứng.
Đạt Vân Hi đứng tại cửa biệt thự thật sự là tiến cũng không được, lùi cũng không xong, nàng còn chưa kịp nói lời cự tuyệt khiêu chiến, ai ngờ Lăng Tân thật sự đã bắt đầu công kích, đây thật sự là tình huống nàng chưa nghĩ đến... Ai biết sau khi phân liệt Low Latent Inhibition, biến đổi của Lăng Tân lại lớn như vậy, nhân cách phụ lãnh khốc vô tình, hoàn toàn không có chút nào tình cảm cùng cảm giác một sinh mạng thể nên có, nhân cách chủ lại hào sảng không gì ràng buộc được, hoàn toàn giống như tinh thần hào hiệp tự nhiên của hiệp khách xưa kia, thật sự khó có thể tưởng tượng, một người vậy mà lại đồng thời có hai loại tính cách này.
Lăng Tân có nội lực tăng cường, tốc độ cùng lực lượng đều nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách giữa hai người hơn bốn mét, hắn bất quá chỉ cần một hai giây đã lướt đến trước mặt Đạt Vân Hi, đồng thời đưa tay đánh một chưởng hướng về phía bờ vai của nàng, tiếng gió kịch liệt, lực lượng một chưởng này dĩ nhiên là rất lớn. Đạt Vân Hi cũng không lùi không tránh, nàng cau mày nhẹ nhàng đánh về phía trước một chưởng, bàn tay nàng nhỏ nhắn trắng nõn, hơn nữa một chưởng này cũng không phát ra tiếng động gì, cảm giác rất nhẹ nhàng. Nhưng vậy mà khi chưởng của hai bên chạm nhau lại phát ra tiếng nổ lớn, giống như tiếng sấm sét, tiếp đó Lăng Tân liền điên cuồng lui về sau hơn mười bước, mà Đạt Vân Hi chỉ hơi lùi về phía sau nửa bước, mặt đất chỗ hai người đứng đã tan nát.
- Đã minh bạch, khó trách những cao thủ võ giả, hiệp khách trong tiểu thuyết đều dùng chưởng đánh người, theo đạo lý mà nói nắm đấm có lực sát thương lớn hơn so với chưởng, nguyên lai hóa ra không phải dựa vào lực lượng và tốc độ mà là dựa vào bản thân nội lực, mặt tiếp xúc giữa nắm đấm cùng người bị đánh nhỏ, lượng nội lực truyền qua không nhiều, mà mặt tiếp xúc giữa chưởng và người bị đánh lại lớn nhất, lượng nội lực được truyền qua cùng lực sát thương cũng sẽ càng lớn, ha ha, tiếp tục!
Lăng Tân sững sờ nhìn chưởng của mình, vài giây sau hắn bỗng nhiên kinh hỉ nói, sau đó lại nhìn về phía Đạt Vân Hi, đang định lại xông về hướng Đạt Vân Hi lần nữa, không nghĩ tới Đạt Vân Hi lại trực tiếp quay người mà đi, vừa đi còn vừa nói:
- Lăng Tân tiên sinh, chuyện lần này ta sẽ không tha thứ ngươi, bộ y phục này là một trong những bộ đồ ngủ ta thích nhất, vậy mà đã bị ngươi đánh hỏng mất... Lăng Tân tiên sinh, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ xem nên phạt ngươi như thế nào, không bằng, lát nữa trên đường đi, ngươi nhảy múa bồi tội cho ta xem?
Lăng Tân lúc này mới bình tĩnh lại, toàn thân run lên, không đợi hắn kịp nói gì, Đạt Vân Hi đã đi vào trong biệt thự, mà hắn cũng không thể làm gì, tâm tình hắn hiện tại lại hoàn toàn bất đồng trước kia, cảm giác đối với Đạt Vân Hi cũng không giống như chỉ là ân tình, trái lại còn có thêm một loại tình cảm không thể nói rõ...
- Ai, lần này đã lỡ gây họa rồi... Mà thôi, tìm thời điểm thích hợp bồi tội với nàng là được, chuyện trọng yếu nhất trước mắt chính là... Phá cục!
Lăng Tân hít một hơi thật sâu, lúc này hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.
- Một khi tiểu đội hành động bí mật của Hà Thiên Đạo bắt đầu hành động, bốn huynh đệ Lâm gia tất sẽ phản kháng đến cùng, khi đó... Chính là thời điểm ta phá cục!
- Chỉ là... Trần Hạo Thao, ngươi thật sự sẽ xuất hiện với phương thức kia giống như nhân cách phụ của ta đã suy luận sao?