Liên Cảnh Hành thấy cậu liền hỏi, “Nghỉ ngơi tốt rồi?”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Có phải bận xong đợt này là anh có thể nghỉ ngơi rồi đúng không?”
“Ừ.” Liên Cảnh Hành trả lời, “Đúng rồi, em có tham gia mùa này của《Quyết Chiến 48 Giờ》không?”
“Có chứ.” Quý Khinh Chu trả lời, khi ấy cậu cũng đã nói với đạo diễn chương trình, chỉ cần không ác ý cắt giảm thời lượng của cậu, nếu sau khi chương trình phát sóng cậu nổi tiếng, cậu sẽ lấy giá hữu nghị để tiếp tục tham gia chương trình. Tuy đây chỉ là lời hứa bằng miệng, có thể sau này Chu Thành Phong sẽ lờ bỏ qua, nhưng dù sao mọi người cũng đều ở chung một vòng,《Quyết Chiến 48 Giờ》là chương trình giải trí hot nhất hiện nay, thế nên tổ chương trình mời cậu, cậu cũng sẽ nể mặt chương trình, thuận nước giong thuyền.
“Đàn anh thì sao?”
“Anh cũng tham gia.”
Lần này Quý Khinh Chu có chút kinh ngạc, “Em còn tưởng rằng anh sẽ không tham gia.”
Bởi vì mấy năm nay, đa số các nghệ sĩ có địa vị như Liên Cảnh Hành đã không còn tham gia ghi hình các chương trình giải trí nữa, Liên Cảnh Hành đã nể mặt《Quyết Chiến 48 Giờ》tham gia hai mùa, không ngờ mùa sau, anh vẫn tiếp tục tham gia.
“Ghi hình chương trình này cũng không phiền toái, kiếm cũng nhiều, tiền nhiều sao lại không nhận. Hơn nữa,” Liên Cảnh Hành nhìn cậu, “Anh có một số việc muốn thương lượng với đạo diễn chương trình, nên mới quay thêm mùa nữa.”
“Vậy thì hay rồi, nếu không có anh, có lẽ em sẽ không quen.”
Liên Cảnh Hành cười cười, “Em không yếu đuối như em nghĩ đâu, cho dù không có anh, em cũng sẽ biểu hiện vô cùng tốt, anh tin tưởng em.”
Nghe anh nói vậy, ngược lại Quý Khinh Chu có chút ngượng ngùng, mỉm cười không nói gì.
《Phá Quang》được công chiếu, thành công giúp Quý Khinh Chu cùng Liên Cảnh Hành càng lúc càng được nổi tiếng, càng lúc càng hút được nhiều fan bên ngoài, tình cảm anh em giữa Lâm Lạc Phong cùng Lâm Lạc Dương khiến nhiều người rất cảm động, nháy mắt hashtag #LiênChu liền leo l3n đỉnh bảng xếp hạng siêu thoại couple, Sở Thành nhìn thấy hai chữ này, liền hận không thể mua ngay một đám thủy quân #ThừaChu cho anh và Quý Khinh Chu.
Nhân lúc《Phá Quang》đang hot, 《Quyết Chiến 48 Giờ》liền đưa ra thông báo mùa sau sẽ có sự tham gia của Liên Cảnh Hành cùng Quý Khinh Chu, fan couple nghe xong liền bùng nổ, vô cùng hưng phấn đưa hai người leo lên hot search.
Sở Thành nhìn hot search fan couple đang hò hét trên quảng trường, “Lại cùng chương trình kìa! Anh là nghệ sĩ tham gia nhiều chương trình nhất với Chu Chu đó! Anh vẫn luôn chăm sóc Chu Chu rất tốt nha!”
“Một năm! Một năm! Năm ngoái Chu Chu đã tham gia chung với anh nhà, năm nay cũng vậy, chân tình thật cảm khóc thút thít!”
“A Vĩ đã chết rồi, cả đời này tôi yêu Chu Chu và anh trai, hy vọng hai người có thể luôn tốt như vậy.”
Sở Thành nhìn một hồi, liền nhịn không được hỏi Quý Khinh Chu, “Rốt cuộc Liên Cảnh Hành thích ai? Sao vẫn chưa chịu công bố? Em biết hiện tại siêu thoại couple của em và cậu ta đang đứng đầu bảng xếp hạng hay không? Em cảm thấy như vầy có được không? Anh là bạn trai chính quy của em, hiện tại thì sao, hai chúng ta chỉ đứng hạng năm mà thôi! Là hạng năm đó! Trời đất, cả cuộc đời của anh chưa bao giờ phải rớt xuống đến hạng này, anh sẽ bị anh trai anh cười chết đấy em biết không?”
Quý Khinh Chu cảm thấy anh tính toán chi li có chút đáng yêu, “Quả nhiên anh rất để ý đến đàn anh.”
“Anh mà để ý cậu ta chắc? Rõ ràng anh đang quan tâm đến thứ hạng của chúng ta trên bảng xếp hạng, thế mà lại bị mấy fan ghép couple này chèn ép, nên để yên như thế này sao? Thật không nên!”
Quý Khinh Chu lắc lắc đầu, lấy điện thoại ra chọn một tấm hình có chụp hai tấm vé phim điện ảnh, sau đó liền đăng weibo: Hai vé cùng Sở Thành.
“Vầy được chưa?”
Sở Thành lập tức chia sẻ bài đăng: Lần đầu cùng Quý Khinh Chu.
“Cũng tạm được.”
Quả nhiên, fan couple Thừa Chu vừa nhìn thấy bài đăng, liền hô hào gào thét, “Trời đất ơi, Chu Chu và Thành Thành lần đầu xem phim với nhau kìa, đã vậy chỉ có hai vé!! Tui đi chết đây, đừng cứu tui!”
“Ngọt, con mẹ nó ngọt quá đi! Tự dưng phát cho ngụm đường, ngọt chết tôi!”
“Tui biết ngay người thân cận nhất của Chu Chu là A Thành mà! Thừa Chu is real, gái nhà Thừa Chu vĩnh viễn không bao giờ tốt nghiệp!”
“Hu hu hu, hôm nay mị cũng vì tình yêu tuyệt mỹ Thừa Chu mà rơi lệ một ngày.”
“Thừa Chu ngọt thế này, bỗng dưng cảm giác không mang nổi lá cờ lớn Liên Chu rồi.”
“Mấy chị em à, tui có thể nha, tui sức lớn, tui có thể mang nổi cả hai lá cờ!”
Sở Thành:……Tôi không cần loại fan hoa tâm như cô nhé, rời đi hộ cái!
Gần đến cuối năm, giới giải trí vẫn luôn rất náo nhiệt, vô số các đề xuất khen thưởng liên tục xuất hiện, Quý Khinh Chu nhờ vào Trương Phỉ của《Một Tấm Thơ Tình》và Lâm Lạc Dương của《Phá Quang》, đã được đề xuất vào khá nhiều giải thưởng. Những giải thưởng này đều yêu cầu fans bình chọn mỗi ngày, đôi khi Quý Khinh Chu còn cảm thấy fans rất vất vả. Mỗi lần nghĩ như vậy, cậu liền đăng một tấm selfie, xem như là cấp một chút phúc lợi cho fans.
Thế nhưng rất nhanh, dần dần cậu cũng trở nên bận rộn hơn, bởi vì lễ trao giải Hải Báo bất ngờ đưa Sở Thành vào danh sách giải thưởng diễn viên mới được yêu thích nhất năm nay.
Tuy rằng Sở Thành diễn vai Trang Hướng Dương, nhưng vì anh đã công khai trên weibo rằng chỉ diễn chơi không bước vào giới giải trí, nên hầu hết các mục bình chọn đều không có tên của anh. Khi ấy nhân viên công tác của Hải Báo đề cử《Một Tấm Thơ Tình》vào hạng mục web drama trên trang chủ, nên đồng thời cũng đề cử một hạng mục cho anh. Các nhân viên công tác cũng không coi trọng chuyện này cho lắm, bởi vì họ nghĩ rằng chắc hẳn anh sẽ không giành được giải thưởng.
Thế nhưng fans Sở Thành hiếm khi thấy có một giải thưởng cuối năm nào đề xuất tên của anh, nên liền sôi nổi nhiệt tình bình chọn, Quý Khinh Chu thân là hội trưởng fan club của anh, tự nhiên sẽ càng nghiêm túc hơn những người khác. Mỗi ngày cậu đều đúng giờ đúng thời điểm chấm công, làm dữ liệu, có đôi khi để có thêm lượt bình chọn, dựa theo yêu cầu của ban tổ chức, cậu còn cổ vũ bằng giọng nói cho Sở Thành.
Sở Thành nhìn cậu đã khuya rồi mà chưa chịu ngủ, vẫn còn ngồi ở trước máy tính, bèn đi qua hỏi cậu: “Sao còn chưa ngủ, đã trễ thế này rồi.”
“Em đang làm cho xong dữ liệu.”
“Làm dữ liệu gì?” Sở Thành vừa lại gần liền thấy được tên của anh, anh có chút dở khóc dở cười, “Em làm mấy thứ này làm gì?”
“Em phải cho anh được hạng nhất.” Quý Khinh Chu nói.
Cậu vừa làm dữ liệu, vừa đăng tấm hình chụp bảng xếp hạng hiện tại vào trong group, vừa khích lệ mọi người nói, “Khoảng cách đến hạng nhất không còn xa, cố lên!”
Mấy chị em trong group thấy cậu chưa ngủ vẫn đang ngồi làm dữ liệu, liền bò dậy bắt đầu ngồi làm dữ liệu cùng cậu, rất nhanh số phiếu bình chọn cho Sở Thành lại bay lên rất nhiều.
Sở Thành thở dài, “Anh cũng không ở trong giới này, có được hạng nhất hay không cũng không sao đâu.”
“Anh không sợ nếu anh rớt khỏi ba hạng đầu, anh trai anh sẽ nói anh sao?” Quý Khinh Chu vô cùng linh hoạt nói.
Sở Thành thấy cậu dùng lời của anh nói ngược lại chính anh, liền bất đắc dĩ bật cười. Anh đi qua, một tay bế Quý Khinh Chu lên, “Được rồi, đừng nhọc lòng vì mấy giải thưởng thế này nữa, anh không muốn tham dự mấy lễ trao giải như này đâu, em hiểu không?”
“Anh không muốn bước trên thảm đỏ cùng em sao?” Quý Khinh Chu hỏi anh.
“Đương nhiên anh sẽ bước trên thảm đỏ cùng với em, nhưng không phải là thảm đỏ này.”
Quý Khinh Chu đỏ mặt, ai nói chuyện này chứ.
Cậu nhìn Sở Thành, “Nhưng em muốn giúp anh lấy thưởng, giải thưởng này không cần kỹ thuật gì nhiều, chỉ cần em và fans của anh nỗ lực là được.”
“Còn em, em không muốn lấy thưởng à? Không phải em cũng được đề cử ở hạng mục này sao?”
“Em còn có weibo mà, vẫn còn các giải thưởng long trọng khác mà, nên không có giải thưởng này cũng được. Hầu hết fans của em cũng không tập trung bình chọn ở giải thưởng này, vì vậy em mới muốn giành lấy giải thưởng này cho anh, anh diễn phim truyền hình một lần, cũng nên có một thứ gì đó để làm kỷ niệm.”
“Vậy được rồi.” Sở Thành đặt cậu trên giường, “Em muốn lấy thưởng giúp anh, vậy lấy đi, nhưng em cũng phải chú ý nghỉ ngơi, đừng thức đêm.”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Em chỉ thức một chút nữa thôi.”
“Không được.”
Quý Khinh Chu bất đắc dĩ, “Nhưng chỉ còn mấy nhiệm vụ nữa là em làm xong rồi, nửa giờ, cho em nửa giờ thôi là được rồi.” Cậu nhìn Sở Thành, lắc lắc cánh tay anh, “Được không, anh trai à?”
Sở Thành quả thực hết cách với cậu, “Lúc này em còn gọi anh là anh trai?”
“Anh là thần tượng của em mà.”
Sở Thành hết cách, cuối cùng bèn mang notebook của cậu lại đây, sau đó lại lấy một cái bàn nhỏ đặt trên giường.
“Lại đây, anh làm với em, tranh thủ làm xong trong vòng 15 phút, rồi nhanh chóng đi ngủ.”
“Nào có thần tượng nào tự bình chọn cho chính mình đâu chứ.” Quý Khinh Chu cười nói.
“Anh tự bình chọn cho chính anh hồi nào? Anh đây là đang chiều fan, hội trưởng đại nhân của anh không chịu ngủ, anh phải làm sao đây.”
Quý Khinh Chu nghe vậy, bèn dựa sát vào anh hỏi, “Vậy anh à, anh có ch1ch fan không?”
Sở Thành nhéo mặt cậu một cái, “Em hỏi lại một lần nữa xem?”
Quý Khinh Chu ngoan ngoãn quay về chỗ ngồi, “Không được ch1ch fan đâu, vậy nên đêm nay anh vẫn nên ngoan ngoãn ngủ đi.”
Sở Thành hừ nhẹ, “Anh thấy có người không muốn ngoan ngoãn ngủ thì có.”
Quý Khinh Chu vẻ mặt vô tội nhìn anh, “Có sao? Không có nha.”
Cậu nói xong, liền cúi đầu đăng nhập vào acc phụ tiếp tục nhiệm vụ bình chọn, Sở Thành lại gần nhìn nhìn, sau khi có được acc phụ của cậu, anh cũng bắt đầu ngồi làm dữ liệu. Anh vừa làm dữ liệu cho chính mình, vừa thầm cảm thán, thật không ngờ cũng có ngày, không những anh bình luận cổ vũ cho Quý Khinh Chu, mà còn tự thân ngồi làm dữ liệu cho chính mình nữa, Sở Thành cảm thấy đúng là sống lâu rồi, quả nhiên, thứ gì anh cũng làm được.
Chờ Quý Khinh Chu làm dữ liệu xong, cậu đã bị Sở Thành lôi kéo nằm xuống giường. Tâm tình cậu tốt, nên sau khi nằm trong lòng Sở Thành, cậu nói mấy lời anh trai dài anh trai ngắn với anh, nói đến mức thiếu chút nữa Sở Thành đã cho cậu tự thể nghiệm như thế nào là một thần tượng vượt quá giới hạn cho cậu xem, lúc này Quý Khinh Chu mới yên lặng không nói nữa, sau đó lại không nhịn được cười hì hì trong lòng anh.
*Anh trai dài anh trai ngắn (哥哥长哥哥短): có nghĩa là rất quan tâm đến anh trai hoặc trong trái tim chỉ có anh trai, mấy cô gái theo đuổi thần tượng hay dùng.
Sở Thành vì san sẻ nhiệm vụ cho Quý Khinh Chu, nên mỗi khi nhàn rỗi, anh đều giúp cậu đăng nhập vào acc phụ bình chọn. Anh thật sự rất xấu hổ khi nói việc này với những người khác, thế nên anh và Quý Khinh Chu chỉ yên lặng tiến hành. Về Quý Khinh Chu, cậu vẫn đang bận rộn cùng với Tiểu Tiền động viên mọi người trong fan club, cố lên, thắng lợi sắp đến rồi.
Cuối cùng, trải qua bao nhiêu ngày đêm Quý Khinh Chu và dàn fans của Sở Thành nỗ lực bình chọn, Sở Thành cũng leo lên được hạng nhất, giành lấy giải thưởng diễn viên mới được yêu thích nhất của lễ trao giải Hải Báo.
Quý Khinh Chu rất vui, cậu chỉ vào máy tính cho anh xem, “Anh xem, anh được hạng nhất đó.”
Sở Thành thấy cậu vui vẻ, không khỏi cũng có chút vui vẻ theo, “Cũng có thể là chiếc cúp duy nhất.”
“Không chắc đâu, nếu sau này vẫn còn giải thưởng hình thức bình chọn như này, em nhất định sẽ tiếp tục giúp anh đứng đầu bảng.”
Sở Thành cười sờ sờ đầu cậu, không nói gì. Trang Hướng Dương không phải nhân vật kinh điển gì, năm nay có thể mọi người sẽ nhớ đến anh, nhưng hai năm sau, nói không chừng mọi người sẽ quên, sẽ không còn bình chọn cho anh nữa. Thế nhưng không sao, Sở Thành nghĩ, anh không quan tâm đến mấy chuyện này, nếu không phải Quý Khinh Chu vẫn luôn kiên trì, anh cũng sẽ chẳng có hứng thú với trang web bình chọn của giải thưởng này, càng không nói đến hạng mục giải thưởng đó là gì.
Nhưng Quý Khinh Chu thích, vậy anh cũng sẽ thích.
Đây là giải thưởng đổi lấy được nhờ công sức bình chọn của Quý Khinh Chu, tâm ý của cậu, đương nhiên sẽ trân quý hơn cả chiếc cúp này.
“Cảm ơn hội trưởng đại nhân.” Sở Thành hôn cậu một cái, “Nhưng đến lúc đó chắc là sẽ phiền hội trưởng đại nhân đây nhận thưởng hộ anh rồi.”
“Anh không nhận thưởng sao?”
“Không hay cho lắm.” Sở Thành nói, “Anh quay phim thì không sao, nhưng nếu tham gia các hoạt động này, anh đều quen biết với mấy lão già công ty lớn, lấy thân phận của một diễn viên để đi nhận giải không được thích hợp cho lắm, em hiểu không?”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Vậy em sẽ giúp anh mang giải thưởng về.”
“Ừ.” Sở Thành cười nhìn cậu, “Anh có thể đi cùng với em, nhìn em bước trên sàn thảm đỏ, sau đó chờ em ở phía sau hậu đài.”
“Được.” Quý Khinh Chu cảm thấy như vậy cũng không tồi, “Anh có thể đi cùng với em, em đã rất rất vui rồi.”
Sở Thành nghe vậy, liền ôm cậu vào lòng, “Chờ lần sau đi, lần sau sẽ tìm một cơ hội thích hợp, cùng em tham gia một chương trình giải trí hay một hoạt động nào đó, giờ cứ như vậy đi, lần sau anh sẽ tham gia cùng em.”
“Anh muốn tham gia chương trình giải trí với em sao?”
“Em không muốn sao?” Sở Thành hỏi lại.
“Chương trình giải trí em tham gia đều rất nổi tiếng, để em suy nghĩ chút đã.” Tuy nói như vậy, nhưng trong mắt cậu vẫn không giấu được ý cười, Sở Thành nhìn cậu, cúi người hôn lên đôi mắt cậu.
Nhưng Quý Khinh Chu không được may mắn như Sở Thành, giữa tháng 1, giải thưởng Kim Quế bắt đầu công bố danh sách đề cử các hạng mục năm nay, quả nhiên Liên Cảnh Hành được đề cử trong danh sách nam chính xuất sắc nhất, nhưng Quý Khinh Chu thì lại không có tên trong danh sách người mới xuất sắc nhất. Ngày đó khi Sở Thành biết được tin tức này, trước khi công bố danh sách, anh đã bận rộn làm một vài món ăn Quý Khinh Chu thích cho cậu ăn.
Anh học nấu ăn chưa được bao lâu, nên kỹ thuật nấu ăn vẫn chưa được tốt lắm, nhưng dù vậy Quý Khinh Chu vẫn rất vui vẻ trông mong bữa ăn này.
“Có phải anh đang rất lo lắng cho em hay không?” Cậu hỏi Sở Thành.
Sở Thành không nói gì, chỉ dịu dàng nhìn cậu.
Quý Khinh Chu vỗ vỗ bờ vai của anh, “Các anh đều nghĩ em quá yếu ớt,” cậu nói, “Anh nè, đàn anh nè, An Nghi nè, Ứng Niên nữa, một đám người đều sợ em không chịu được, hận không thể biến thành giám khảo, chạy đến trao tận tay chiếc cúp cho em. Không sao đâu, em cũng không nghĩ đây là chuyện lớn lao gì.”
Quý Khinh Chu dựa vào cạnh bàn trong phòng bếp, cậu bình tĩnh nói, “Em đã biết nhân vật này không lấy được thưởng mà, cho dù có được đề cử cũng sẽ không lấy được thưởng. Bởi vì từ lúc bắt đầu em đã biết vai trò của nhân vật này quá mức đơn giản, sao có thể chỉ dựa vào một ít diễn xuất mà lấy thưởng được? Từ góc độ nhân vật mà nói, em thích nhân vật này. Từ tài nguyên mà nói, nhân vật này khiến em được đạo diễn coi trọng, giúp em có được vai chính của《Tại Nhân Gian》.Chỉ vậy thôi đã là một nhân vật không tồi rồi, em không bao giờ hối hận khi nhận diễn nhân vật này, ngược lại em còn cảm thấy rất may mắn, như thế này là đủ rồi.”
“Trên đời này làm gì có chuyện tốt nào cũng sẽ đến với em chứ, quá nhiều may mắn, con người phải nên cảm thấy may mắn là vô giá trị. Cho đến nay, chuyện may mắn nhất trong cuộc đời em chính là gặp được anh, nên nếu so với chuyện này, những chuyện khác không còn quan trọng như vậy nữa. Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của em, nhưng không phải bộ phim điện ảnh cuối cùng, sau này em cũng sẽ lấy được giải thưởng thôi, em tin tưởng em, anh cũng tin tưởng em mà đúng không?”
“Đương nhiên rồi.”
“Thế không phải như vầy là được rồi sao?” Quý Khinh Chu cười nhìn anh.
Sở Thành nhìn cậu, thật lâu sau, bỗng dưng anh cười cười, bước đến ôm lấy Quý Khinh Chu, anh khẽ nói, “Anh vì em mà tự hào.”
“Em sẽ trở thành niềm tự hào của anh.” Quý Khinh Chu thầm nói, bởi vì em yêu anh.
Cậu ngẩng đầu hôn lấy Sở Thành, mỉm cười nhìn anh.
===================