Mục lục
Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư An Nghi gật đầu, “A Thành hay gọi tôi là đại tiểu thư, nhưng chính anh ấy cũng là một đại thiếu gia mà, đừng nói nấu cơm, ngay cả sủi cảo đông lạnh anh ấy cũng không biết nấu nữa là. Ấy thế mà hiện tại, cái gì anh ấy cũng biết làm hết, anh ấy vì muốn tổ chức sinh nhật cho Quý Khinh Chu mà chất thật nhiều thứ vào vali vượt xa ngàn dặm đi đến đây. Hồi đó tôi thấy anh ấy tốt, cho nên mới thích anh ấy, thế mà bây giờ anh ấy lại càng trở nên tốt hơn nữa, vì thích một người nên mới trở nên tốt hơn, tôi cảm thấy chuyện này rất hiếm thấy. Vậy nên tôi rất hâm mộ, Khinh Chu rất tốt, A Thành cũng rất tốt, một tình yêu thế này khiến người khác thật sự rất hâm mộ.”

“Vậy em có muốn yêu đương không?”

“Đương nhiên là muốn rồi.” Dư An Nghi nhìn Liên Cảnh Hành, “Tôi không giống các anh, tôi sẽ không ngốc cả đời ở trong cái giới giải trí này, vậy nên tôi không cần phải băn khoăn liệu các fans có tiếp nhận tin tức yêu đương của tôi hay không, bởi vì tôi chỉ là diễn viên nghiệp dư mà thôi.”

“Vậy em cảm thấy tôi thế nào?” Liên Cảnh Hành nhìn cô, ra vẻ bâng quơ nói.

Dư An Nghi “A?” một tiếng.

Liên Cảnh Hành kìm nén trái tim đang đập nhanh của mình, giả vờ bình tĩnh nói, “Ý tôi là, em có muốn thử yêu đương với tôi không?”

Nháy mắt Dư An Nghi liền kinh ngạc nhìn anh, cô vô thức lui về phía sau một bước, nhưng không may lại vô tình vấp phải hòn đá, cả người liền lắc lư loạng choạng, Liên Cảnh Hành thấy thế bèn vội vàng đỡ cánh tay cô, Dư An Nghi sợ tới mức không tự chủ được, cô giơ tay lên gạt tay anh ra.

Cô nhìn Liên Cảnh Hành, khắp tâm trí cô bây giờ đều ngập một nỗi khiếp sợ, “Ừm, tôi đi về trước đây.”

“Dư An Nghi.” Liên Cảnh Hành bèn vươn tay nắm lấy cánh tay cô, bất chợt đến mức Dư An Nghi thiếu điều như muốn hét toáng lên.

“Tôi không nói đùa đâu.” Liên Cảnh Hành nghiêm túc nói.

Dư An Nghi vẫn không hiểu tại sao chuyện lại diễn biến thành như thế này nữa, cô muốn khuyên nhủ Liên Cảnh Hành, “Tôi biết chúng ta có rất nhiều fan CP và cũng có rất nhiều người trên mạng đều cảm thấy chúng ta rất xứng đôi, nhưng mà anh biết đó, loại chuyện này, không thể trở thành sự thật được đâu, anh đừng để fan CP dẫn dắt mà đi lầm đường, thật ra……”

“Tôi thật sự rất nghiêm túc, không liên quan đến fan CP.”

Dư An Nghi cảm thấy mình điên mất thôi, bây giờ phải làm sao đây, đang yên đang lành tự dưng Liên Cảnh Hành muốn yêu đương với mình thì phải làm sao đây!?

“Tôi…… Tôi phải đi về rồi.” Cô yên lặng rút tay về, “Tôi……Anh rất tốt, nhưng, tôi……” Dư An Nghi có chút bất đắc dĩ, “Tôi cho rằng chúng ta chỉ là quan hệ đàn anh đàn em bình thường mà thôi, tôi không ngờ anh lại……”

Dư An Nghi khó có thể tin được, “Anh thích tôi sao?”

Liên Cảnh Hành gật đầu, “Bài hát vừa rồi tôi mới hát vẫn chưa thể hiện rõ lòng tôi sao?”

“Nhưng tôi……” Dư An Nghi nhìn anh, cô khó xử nói, “Đó giờ tôi không có nghĩ đến chuyện này.”

“Vậy từ hôm nay trở đi, em hãy nghĩ đến chuyện này đi.”

Dư An Nghi dường như là phản xạ có điều kiện lắc đầu, nhưng rất nhanh sau đó, khi nhìn thấy sự mất mát trong mắt Liên Cảnh Hành, Dư An Nghi lập tức dừng hành động lắc đầu lại, cô cứng đờ đứng yên tại chỗ, không biết nên làm cái gì bây giờ.

“Tôi, tôi đi về trước nha.” Dư An Nghi lúng túng nói, “Anh, anh,” Dư An Nghi nhìn anh, muốn nói thêm gì đó nhưng sau cùng vẫn cảm thấy dù có nói gì thì cũng không thích hợp nữa, cuối cùng chỉ đành nói một câu “Thật xin lỗi”, sau đó nhanh chóng rời khỏi con đường làng.

Liên Cảnh Hành nhìn dáng vẻ như đang chạy trối chết của cô, vô thức thở dài một hơi.

Sau khi kết thúc ghi hình tập một của《Thiếu Niên Du Ngoạn》, vào cuối tháng tám và giữa tháng chín, Quý Khinh Chu và Sở Thành lại tiếp tục ghi hình tập hai. Cũng ngay tại thời điểm này,《Thần Cơ Thiên Lệnh》cũng được phát sóng.

Tuy《Thần Cơ Thiên Lệnh》là một trong những bộ IP đứng đầu của Tân Văn Hóa, nhưng nam chính là La Dư Tân, nên đối với bộ IP này, tâm tình Sở Thành có chút phức tạp. Nhưng đã ở trên thương trường thì chỉ nên nói chuyện làm ăn, dù sao thì Sở Thành vẫn luôn hy vọng bộ IP này sẽ được quay hình tốt, như vậy thì các hạng mục chuyển thể manga anime hay chuyển thể trò chơi thành phim điện ảnh sau này cũng sẽ được bán với giá cao hơn.

Một năm này, La Dư Tân vẫn chưa nhận diễn bất kỳ bộ phim nào, anh ta có nhận một bộ phim điện ảnh nhưng thoạt nhìn chất lượng rất giống như một vở sân khấu kịch. Fans nhà La Dư Tân xé người đại diện rất nhiều lần, nhưng đáng tiếc tất cả đều không có tác dụng, rất nhiều fans sự nghiệp thấy vậy, đã nhanh chóng thoát fans từ lâu rồi. Hiện tại chỉ còn lại một ít fans vẫn đang mong chờ《Thần Cơ Thiên Lệnh》sẽ bùng nổ, để La Dư Tân có thể kiếm về những tài nguyên tốt hơn.

La Dư Tân cũng rất mong chờ bộ phim này, dù sao cũng là một bộ IP lớn nên anh ta cũng hy vọng anh ta có thể dựa vào bộ phim này mà bước lên một tầng cao mới. Anh ta ra sức chạy đông chạy tây đi tuyên truyền bộ phim, thế nhưng vì đang bị Phương Diệu Tuyên kiểm soát, nên anh ta chỉ có thể tham gia được một vài hoạt động tuyên truyền bộ phim mà thôi, phần lớn thời gian, anh ta đều phải ở bên cạnh Phương Diệu Tuyên.

Vì thế La Dư Tân và Phương Diệu Tuyên đã từng cãi nhau rất nhiều lần, nhưng dù vậy cũng vẫn không có tác dụng, cuối cùng anh ta cũng đành phải thỏa hiệp với Phương Diệu Tuyên mà thôi.

La Da Tân và các fans anh ta ngày đêm trông ngóng《Thần Cơ Thiên Lệnh》bùng nổ, kết quả《Thần Cơ Thiên Lệnh》nổi thật nhưng ratings và độ thảo luận cũng chỉ duy trì được ở ngày đầu tiên mà thôi.

Đối với các trạch nam, sau khi xem xong hai tập đầu, bọn họ đều tức giận đến mức mắng biên kịch đã ra tay chỉnh sửa quá đà, “Như này mà còn là phim huyễn tưởng gì nữa? Rõ ràng là phim võ hiệp, “thần cơ hiệp lữ” thì có!”

“Hiệu ứng đặc biệt này có giá 50 xu đúng không? Xách tiền đầu tư đi mời các diễn viên hết rồi đúng không? Bộ phim rác rưởi gì thế này, phim mười năm trước còn làm hiệu ứng đẹp hơn phim mấy người đó.”

“Chó hoang ra đường sẽ bị đánh, mấy người chỉ lo lấy tiền đầu tư thôi đúng không, quay một bộ phim truyền hình thế này, bộ không tự cảm thấy xấu hổ hay sao!?”

Nếu các trạch nam là vừa xem phim vừa mắng, thì các trạch nữ lại xem với tâm thế là không hiểu gì cả, “Cắt nối biên tập kiểu gì thế này, sao cứ nhảy cảnh thế nào ấy nhỉ?” Bản thân các cô cũng chưa từng đọc qua nguyên tác, nên khi xem phim với phần cắt nối biên tập vô cùng vụng về này, xem hết tập một rồi các cô vẫn không hiểu bối cảnh cũng như mở đầu của bộ phim này như thế nào, không biết có nên tiếp tục coi tiếp tập tiếp theo hay không.

《Thần Cơ Thiên Lệnh》vừa được phát sóng là y như rằng cũng vừa khiến cho tất cả mọi người có thể thử nghiệm được cảm giác “hy vọng càng lớn thì sẽ thất vọng càng nhiều” là như thế nào, đến nỗi khi đến giữa tháng chín, khi《Chá Cô Thiên》 bắt đầu tiến vào thời kỳ tuyên truyền, mọi người cũng đều đồng loạt cảm thán, “Hầy tôi sợ đây là một《Thần Cơ Thiên Lệnh》thứ hai quá.”

Fans Quý Khinh Chu thì vừa tỏ vẻ “Thôi thôi!《Thần Cơ Thiên Lệnh》đừng dính dáng đến《Chá Cô Thiên》nữa!Cảm ơn”, vừa lo lắng không yên trong lòng, tất cả đều yên lặng cầu nguyện chất lượng của《Chá Cô Thiên》có thể tốt hơn được một chút.

Quý Khinh Chu nhìn ratings và độ thảo luận của《Thần Cơ Thiên Lệnh》không tăng cũng không giảm, bỗng dưng cậu cảm thấy rất lo lắng cho《Chá Cô Thiên》vào buổi công chiếu sắp tới, thế nhưng dù sao Sở Thành cũng là biên kịch chính của bộ phim này, chắc hẳn nội dung chuyển thể cũng không khác mấy so với nguyên tác, ít nhất sẽ không bị các fans tiểu thuyết mắng là sửa kịch bản quá trớn, Quý Khinh Chu tự an ủi chính mình như thế.

Ứng Niên diễn vai nam hai của《Chá Cô Thiên》, vì vậy lúc này đây cậu và Ứng Niên cũng đã bắt đầu cùng nhau chạy tuyên truyền cho bộ phim này, lâu rồi hai người không gặp, lúc này gặp được nhau, cả hai đều tranh thủ khoảng thời gian trước khi lên sân khấu mà hàn huyên vài đôi câu.

“Gần đây anh có nhận diễn bộ phim nào không?” Quý Khinh Chu hỏi Ứng Niên.

Ứng Niên gật đầu, “Vẫn đang thỏa thuận một bộ phim cổ trang, thần tượng.”

“Đường Dục có còn nhúng tay vào nữa không?”

“Không.” Ứng Niên nhìn Quý Khinh Chu, anh nghĩ ngợi một hồi rồi nói, “Chắc anh ta đã từ bỏ rồi, hy vọng anh ta đã từ bỏ chuyện này.”

“Anh ta cũng kiên trì thật đó.”

Ứng Niên cười khẽ, “Dù sao cũng bên nhau nhiều năm, Đường Dục vẫn luôn cho rằng chúng tôi sẽ không thật sự chia tay.”

“Có gì là không thể đâu? Chỉ là có muốn hay không mà thôi.”

Đúng vậy, Ứng Niên cảm thán, chỉ là có muốn hay không mà thôi.

Rất nhanh, người chủ trì đã nhắc đến tên của hai người họ, dưới tràng vỗ tay cổ vũ nhiệt tình, Quý Khinh Chu cùng Ứng Niên và nhóm đạo diễn, biên kịch bắt đầu bước lên sân khấu.

Sở Thành và đám bạn nhà anh mới vừa cơm nước xong, anh nhìn thời gian, tính toán chuẩn bị đi đón Quý Khinh Chu, kết quả vừa mới đứng lên, Diêu Tu Viễn cũng đứng lên nói với anh, “Ê, tôi đi với ông.”

“Chi? Tôi đi đón Chu Chu, ông đi chung làm gì?”

“Tôi đi đón Ứng Niên.” Diêu Tu Viễn đúng lý hợp tình nói, “Cũng tiện đường mà đúng không?”

Sở Thành gật đầu, “Đúng, chắc hai người đó đang ở chung một chỗ.”

Anh vừa mới nói xong, mới chợt nhận ra có điều gì đó chưa đúng, “Không đúng, theo lý mà nói tôi đi đón Chu Chu là đúng rồi, nhưng ông đón Ứng Niên làm gì?”

“Hiện tại chúng tôi đang ở chung một nhà mà, mọi người cùng nhau về nhà, tôi về nhà một mình cũng là về nhà, đón thêm cậu ấy cũng là về nhà thôi, chuyện đơn giản thế này, ông rối rắm thêm làm gì?” Diêu Tu Viễn không hiểu Sở Thành đang rối rắm chuyện gì nữa.

Nhất thời Sở Thành cũng không biết sai sai ở đâu, anh đành phải nói, “Tùy ông.”

Hai người nói lời tạm biệt với những người còn lại, sau đó cùng nhau xuống lầu lấy xe.

Thời điểm Quý Khinh Chu cùng Ứng Niên nhìn thấy Diêu Tu Viễn, cả hai đều rất kinh ngạc.

“Sao anh lại tới đây?” Ứng Niên hỏi.

Diêu Tu Viễn chỉ vào Sở Thành, “Chúng tôi ăn cơm cùng nhau, vừa vặn ăn xong, A Thành tới đón Chu Chu, tôi liền thuận đường đến đây luôn, đi thôi.”

Ứng Niên cũng không nghĩ ngợi nhiều, anh khẽ nói lời tạm biệt với người đại diện và Quý Khinh Chu, sau đó đi theo Diêu Tu Viễn rời khỏi nơi này.

Quý Khinh Chu nhìn Ứng Niên và Diêu Tu Viễn rời đi, cậu quay đầu nhìn về phía Sở Thành, “Có vẻ như Ứng Niên cùng Diêu Tu Viễn ở chung không tồi.”

“Có lẽ vậy, đi thôi, chúng ta cũng nên về nhà thôi.”

“Ừm.” Quý Khinh Chu gật đầu.

Vào một ngày buổi tối tháng mười,《Chá Cô Thiên》 chính thức được công chiếu trên truyền hình, Quý Khinh Chu cùng Sở Thành đã chuẩn bị đồ ăn vặt từ sớm, cả hai cùng ngồi trên chiếc sô pha chờ xem tập một của bộ phim. Tính ra bộ phim này cũng được xem như là thành quả cho sự nỗ lực của hai người bọn họ, lúc này khi phải kiểm tra thành quả, bỗng dưng Quý Khinh Chu có chút khẩn trương.

Không được bao lâu, TV đã truyền đến âm thanh ca khúc chủ đề của《Chá Cô Thiên》, bộ phim truyền hình chính thức bắt đầu. Quý Khinh Chu nín thở tập trung, hết sức chuyên chú nhìn lên màn hình, rất nhanh cậu đã hòa mình vào câu chuyện xưa này, tuy cậu hiểu rõ cốt truyện như thế nào, nhưng dù vậy cậu vẫn chăm chú xem phim không chớp mắt, xem đến khi kết thúc tập một luôn.

Quý Khinh Chu vừa xem phim xong, cậu liền lập tức đăng nhập vào các diễn đàn, có lẽ bây giờ đã có vài chủ đề thảo luận hiện lên rồi, Sở Thành thấy cậu khẩn trương như vậy, bèn buông lời khuyên nhủ, “Không sao đâu, anh cảm thấy rất hay, không có gì phải lo lắng cả.”

Sự thật chứng minh, đúng là không có gì phải lo lắng cả, bởi vì trên khắp các diễn đàn đâu đâu cũng là một mảnh khen ngợi, thậm chí có rất nhiều người xem đều đồng loạt tỏ vẻ, tui vẫn đang xem mà, sao tập một hết nhanh quá vậy?

Lúc này Quý Khinh Chu mới nhẹ nhàng thở ra, cậu thả lỏng tâm tình xem các bài khen ngợi của các dân cư mạng.

Ngoài dự đoán của các dân cư mạng, 《Chá Cô Thiên》vừa được công chiếu, ngày đầu tiên đã kéo được rất nhiều bài viết và chủ đề thảo luận rồi, hơn nữa phần lớn còn là khen ngợi. Nhóm trạch nam vừa mới trải qua buổi lễ rửa tội của《Thần Cơ Thiên Lệnh》, lúc này khi xem《Chá Cô Thiên》, nếu nội dung cốt truyện giống hệt nguyên tác được 7 điểm thì hiện tại có thể nói là 9 điểm, mọi người bắt đầu ồ ạt thảo luận, “Xem《Chá Cô Thiên》chưa? Dường như chẳng thay đổi tình tiết nào hết á, má ơi, tôi xem bộ phim này mới cảm nhận được đây là tiểu thuyết tôi đã từng đọc á!”

“Nhìn lại dàn biên kịch đi nè, quả nhiên là một khi cụ Nhất Thoa Yên Vũ đã tham gia vào bộ phận biên kịch rồi, ta nói thế nào tình tiết cốt truyện cũng sẽ đâu ra đấy cho mà xem, tự mình làm biên kịch mới là ổn áp nhất.”

“Nói đến đây lại thấy phát cáu, sao《Thần Cơ Thiên Lệnh》lại để chó hoang đi làm biên kịch vậy, chó hoang này học hỏi cụ Nhất Thoa Yên Vũ một chút được không!”

“Kỹ thuật diễn xuất của Quý Khinh Chu không tệ nha, tôi thấy cậu ấy diễn vai Thẩm Kiều không tồi, nữ chính diễn cặp với cậu ấy cũng xinh đẹp nữa, duyệt.”

“Chủ yếu là gương mặt đẹp trai, tuổi cũng còn trẻ, nên rất phù hợp với hình tượng nhân vật Thẩm Kiều này, đoàn phim cũng biết tuyển chọn diễn viên ghê nha.”

Khác với các fans tiểu thuyết, các fans nữ thì thẳng thắn hơn nhiều, “A a a a a a Thẩm Kiều đẹp trai quá đi!!! Tui yêu mấy chàng trai thiếu niên thiên tài như thế này lắm!!! Tui lại rơi vào tình yêu nữa rồi!”

“Các bạn ơi, xem《Chá Cô Thiên》chưa? Chưa xem thì mau xem đi nha!!!!!”

===================

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK