Hình như rất thành thạo, Lộ Trạch Tây nhàn nhã ngồi ở bên trong xe, bộ dáng kia phảng phất như nắm giữ hết thảy, làm Thiên Lạc hận không thể trực tiếp đâm chết cái tên khốn kiếp này.
Cũng xác thật làm như thế, Thiên Lạc trữ lực, lốp xe cùng mặt đất điên cuồng ma sát, tiếp theo truyền ra một chuỗi âm thanh chói tai, từng trận khói đen bay ra, ngay sau đó, Thiên Lạc liền lái xe xông ra ngoài!
Nhắm ngay xe thể thao của Lộ Trạch Tây, Thiên Lạc dùng sức dẫm chân ga dưới chân mình, tốc độ cực nhanh liền tông vào xe của Lộ Trạch Tây!
Nhìn bộ dáng Thiên Lạc bên này như tính toán muốn cứng đối cứng với mình, Lộ Trạch Tây có thể thấy rõ ràng, biểu tình của Thiên Lạc giờ phút này.
Tướng mạo bị khẩu trang che lấp, mũ lưỡi trai che khuất gương mặt, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt sắc bén.
Chỉ trong nháy mắt Lộ Trạch Tây muốn hung hăng xé mở mặt nạ bình tĩnh của Thiên Lạc, muốn nhìn bộ dáng máu tươi đầm đìa của Thiên Lạc.
Tuy rằng thời điểm Thiên Lạc và Lộ Trạch Tây đối kháng cũng không chiếm được tiện nghi, nhưng mà, Lộ Trạch Tây vẫn chú ý tới Thiên Lạc.
Chưa từng có người dám làm càn khiêu chiến hắn như thế, vì vậy Thiên Lạc, không thể giữ, cần phải chết.
Nghĩ như thế, tay trái Lộ Trạch Tây mang theo bao tay nắm chặt tay lái, đồng dạng lòng tràn đầy sát ý, dẫm mạnh chân ga, nhắm ngay hướng Thiên Lạc mà vọt mạnh qua!
Cùng lúc này sát khí trên người của hai người bất đồng, Tiêu Vi Vi trừng lớn mắt ngồi trên xe: “Ngài, ngài đây là muốn làm cái gì?!”.
“Cùng chết với tên khốn kiếp kia.” Thiên Lạc nói như thế, âm thanh kia mang theo áp lực tà tứ cùng cuồng nhiệt, Tiêu Vi Vi bên này nghe được trái tim run rẩy.
Nhìn Thiên Lạc bị khẩu trang bao kín mít mặt, Tiêu Vi Vi trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một chút khác thường.
Rồi mới, theo tốc độ của hai xe càng tới gần, cảm xúc của Tiêu Vi Vi liền biến thành khẩn trương cùng bất an.
Trực diện đâm vào nhau như vậy, khảo nghiệm chính là ai tâm ác hơn!
Người nhát gan, sẽ thay quay đầu xe, tránh cho trực diện đâm vào nhau, mà Thiên Lạc cùng Lộ Trạch Tây trước mắt, trong xương cốt đều lộ ra điên cuồng, theo khoảng cách càng thêm kéo gần, đáy mắt hai người đều nhìn không thấy bất luận ý nghĩ lùi bước gì, có chỉ càng thêm điên cuồng sát ý!
Tiêu Vi Vi sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, phía sau lông tơ đều dựng đứng, đang muốn nhắm mắt thét chói tai, lại nghe được Thiên Lạc bên này bỗng nhiên mở miệng, “Chuẩn bị sẵn sàng.”
Chuẩn bị? Cái gì chuẩn bị?
Tiêu Vi Vi kinh ngạc trợn mắt, rồi mới thấy xe chỉ cách một khoảng nhỏ sẽ hung hăng đụng phải!
Mà lúc này, Thiên Lạc bỗng nhiên xoay người bế nàng lên, mở cửa xe, nhảy ra ngoài!
“Ầm ——!” Một tiếng vang lớn, hai chiếc xe hung hăng đâm vào nhau, tức khắc trực tiếp nổ tung, lửa đỏ vẩy ra khắp nơi, đem hai chiếc xe cắn nuốt hoàn toàn!
Được Thiên Lạc ôm theo kiểu công chúa ở trong lòng ngực, Tiêu Vi Vi nhìn hai chiếc xe nổ mạnh kinh khủng trước mắt, thấy bóng dáng Lộ Trạch Tây, bị lửa lớn trực tiếp cắn nuốt!
Nhìn Thiên Lạc trước mắt, trong lòng Tiêu Vi Vi cảm thấy chấn động.
“Chuẩn bị tốt hồn lực của cô, tôi muốn nhảy”. Thiên Lạc nhìn sườn núi dốc đứng trước mắt, lạnh lùng nói.
Nhảy, nhảy cái gì?
Tiêu Vi Vi chỉ cảm thấy Thiên Lạc ôm, dẫm lên lan can trên quốc lộ, trực tiếp liền nhảy xuống sườn núi dốc đứng!
“A a a a!!”. Mặc dù là Tiêu Vi Vi, nhưng cũng chưa từng trải qua cảm giác này, lập tức phát ra tiếng thét chói tai, gắt gao ôm lấy Thiên Lạc trước mắt mình.