Mục lục
Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả thực là trực tiếp bị quăng đi, có thể nói cả người Bạch Vũ Tâm vô cùng chật vật, toàn thân ướt đẫm, lớp trang điểm trên mặt rối tinh rối mù, kẻ mắt và mascara biến Bạch Vũ Tâm thành gấu trúc, một cái lông mi giả bay ra, phấn son trên mặt trắng trắng hồng hồng từng mảng lớn, phối hợp với kiểu tóc rối loạn như ổ gà của Bạch Vũ Tâm, hoàn toàn không có hình tượng gì đáng nói!

Càng đừng nói, giờ phút này Bạch Vũ Tâm hoàn toàn không có dáng vẻ đại minh tinh, cả người quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi.

Thiếu dưỡng khí đến trợn trắng mắt, thậm chí lúc này Bạch Vũ Tâm còn không bằng ăn mày.

Hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì, thậm chí Bạch Vũ Tâm còn chưa phản ứng lại, các phóng viên đã lao về bên này, không ngừng vang lên tiếng chụp ảnh, điên cuồng chụp lại dáng vẻ của Bạch Vũ Tâm!

Các loại máy ảnh tiên tiến nhất, tuyệt đối HD, ghi lại rõ ràng dáng vẻ chật vật của Bạch Vũ.

“A!!” Giờ phút này cuối cùng Bạch Vũ Tâm cũng phục hồi tinh thần, trong miệng phát ra tiếng hét thảm thiết, cúi đầu che mặt, “Không được chụp tôi, không được không được!”

Những phóng viên đó mặc kệ nhiều như vậy, chụp ảnh còn chưa đủ, một đám liên tiếp hỏi những vấn đề sắc bén, “Bạch tiểu thư, nghe nói cô bị bắt cóc, sao lại chật vật như vậy, có phải Bạch tiểu thư đã bị ngược đãi hay không?”

“Bạch tiểu thư, cô xuất hiện trước màn ảnh với dáng vẻ thê thảm như vậy, có phải cố ý xây dựng không khí hay không, muốn tranh thủ sự chú ý sao?”

“Bạch tiểu thư, mời cô nhìn vào máy ảnh được không?”

“Bạch tiểu thư, cô vẫn luôn nói Thiếu tướng Cố Kinh Thế là vị hôn phu mình, vì sao anh ta không ở bên cạnh cô?”

Quả thật bị những phóng viên đáng chết đó ép đến phát điên rồi, Bạch Vũ Tâm phẫn nộ quay đầu, lại nhìn thấy Thiên Lạc và Cố Kinh Thế đã rời đi!

Bạch Vũ Tâm lửa giận đầy bụng, hoàn toàn không có chỗ phát tiết, tức giận kêu lên một tiếng, sau đó trực tiếp ngất đi.

Bên này, Thiên Lạc và Cố Kinh Thế ngồi trên xe về căn cứ huấn luyện.

Tâm trạng tốt bắt chéo chân, Thiên Lạc rất chờ mong tin tức đầu đề của ngày mai.

“Hả giận chưa?” Nhìn dáng vẻ cao hứng của Thiên Lạc, Cố Kinh Thế chậm rãi hỏi.

“Lúc này mới có một chút, Cố thiếu tướng, con người của tôi rất nhỏ nhen, hôm nay thời gian quá ít, hôm nào đó tôi sẽ ‘chăm sóc’ Bạch tiểu thư tốt hơn.” Thiên Lạc nói như thế, nhìn người đàn ông mê người ngồi bên cạnh mình, “Cố thiếu tướng, trước khi về căn cứ huấn luyện, có phải chúng ta nên tính toán một chút hay không?”

“Tính cái gì.” Cố Kinh Thế nhìn Thiên Lạc, biết rõ còn cố hỏi.

“Lần này tôi vị bị Cố thiếu tướng liên lụy mà gặp nguy hiểm, Thiếu tướng không định bồi thường cho tôi sao?” Thiên Lạc biết Cố Kinh Thế có quyền thế, nếu có thể đòi của Cố Kinh Thế một khoản, vậy cũng không tồi.

“Cậu muốn bồi thường?” Cố Kinh Thế nhướng mày, cặp kia đen nhánh phát ra ánh sáng, “Thiên Lạc, cậu là người đầu tiên muốn tôi bồi thường.”

“Vậy hôm nay tôi liền mở ra tiền lệ.” Thiên Lạc cười tủm tỉm tiếp tục lừa đảo.

“Hiện tại trên người tôi không có gì cả, nếu cậu thật sự muốn bồi thường, tôi chỉ có thể dùng mình để bồi.” Cố Kinh Thế bình tĩnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK