Sau núi, đêm khuya gió lạnh, rét tới tận xương. Bóng đêm tối tăm, ánh trăng lành lạnh thuần khiết làm lòng người không khỏi sinh ra cảm giác phiền muộn. Chỉ có một thiếu niên ở dưới trăng vẫn luôn kiên nghị như lúc ban đầu, trên gương mặt khôi ngô lộ rõ sự hào hiệp. Nhưng bên trong sự hào hiệp đó lại ẩn chứa một chút phức tạp. Hắn nhớ tới tiểu nha đầu vẫn luôn chu đáo chăm sóc mình, ánh trăng mông lung tựa hồ phản chiếu bóng hình người nọ. Hắn nhớ tới nhóm trưởng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.