"Có chuyện gì?" Tiêu Dật nhíu mày nhìn Chu Nguyệt Dao chạy tới. Chu Nguyệt Dao lấy ra một chiếc túi càn khôn. "Đây là chiến lợi phẩm của thú triều lần trước ở quận Cửu Giang." "Phụng mệnh sư tôn đặc biệt mang tới cho ngươi." Tiêu Dật không nhận lấy: "Vô công bất thụ lộc." "Yêu thú Dịch mỗ tự giết lần đó chính là chiến lợi phẩm." "Còn lại là do võ giả quận Cửu Giang các ngươi giết. Không cần đưa cho Dịch mỗ." Vẻ mặt Chu Nguyệt Dao khổ sở. "Phụng mệnh sư tôn, không dám cãi lại." "Có phải ngươi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.