Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Tử Du quyết định trở về ‘Đàm thị’!
Cô là thiên kim của ‘Hạ thị’ mà ba mẹ vẫn thường kiêu ngạo, ba mẹ cô luôn luôn không đồng ý cho cô đi làm, chỉ bởi vì thương cô, cưng chiều cô, tin tưởng cô, mới có thể cho phép cô làm những chuyện cô thích làm, nhưng cô lại bởi vì công việc mà. . . . . .
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ để cho ba mẹ cô thất vọng, nếu ba mẹ cô biết được chuyện này, nhất định sẽ thất vọng về cô. . . . . .
Cô hiểu rõ thủ đoạn của Trưởng phòng Lâm, cô không có sự lựa chọn khác. . . . . .
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Buổi tối, Hạ Tử Du tìm một lý do hợp lý thuyết phục ba mẹ cho cô đi làm lại.
Hôm sau, Hạ Tử Du tới ‘Đàm thị’đúng giờ. . . . . .
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô thật không ngờ, ba ngày không về công ty, cô đã trở thành kình địch của tất cả chị em phụ nữ phòng PR, ngay cả Tiểu Nghệ và cô thường ngày có quan hệ rất tốt cũng xa cách cô.
Sau khi Hạ Dử Du chạm từng ánh mắt sắc bén đủ để bắn chết người, không khỏi ôn tồn hỏi Tiểu Nghệ, “Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mọi người đều nhìn mình như vậy?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tiểu Nghệ tức giận nhướng mí mắt, “Cậu nghĩ họ có thể nhìn cậu thế nào? Tối hôm đó cậu chẳng những không đi tiếp đón tổng giám đốc, ba ngày nay cũng không tới công ty làm việc, hôm nay bộ phận nhân sự lại tuyên bố cậu là thư ký mới nhậm chức của tổng giám đốc . . . . . .”
Hạ Tử Du kinh ngạc, “Cái gì?”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tiểu Nghệ đố kỵ nói, “Cậu cũng đừng giả bộ ra vẻ khiếp sợ nữa, mà trong lòng lại đang đắc ý đi?”
“Mình. . . . . .”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Giữa lúc Hạ Tử Du đang khó lòng giãi bày, lúc này, một người phụ nữ lớn tuổi, vẻ mặt lại có phần nghiêm trang đi vào phòng PR.
Nhất thời, tất cả nhân viên phòng PR đều đứng đứng dậy, kính cẩn gọi người đến một tiếng, “Chị Dư!”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Tử Du liếc nhìn, khẽ nhíu mày. Người kia là ai?
Dư Phương và Hạ Tử Du chưa từng gặp mặt, nhưng mà ánh mắt Dư Phương cũng không nghiêng không lệch dừng lại ở trên người của Hạ Tử Du, bình tĩnh nói, “Thư ký Hạ, tổng giám đốc muốn gặp cô!”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hạ Tử Du không hề quen cách xưng hô của chị Dư đối với cô, sở dĩ đi theo chị Dư đến tầng lầu tổng giám đốc làm việc, chủ yếu là bởi vì những ánh mắt hâm mộ ghen ghét của phòng PR khiến cho cô không muốn ở lại một chút nào.
Bước chân Dư Phương dừng lại ở trước cửa phòng tổng giám đốc, thay Hạ Tử Du gõ cửa phòng tổng giám đốc, Dư Phương khinh thường lạnh nhạt nói, “Thư ký Hạ, tổng giám đốc đang đợi cô, vào đi!”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nói thật, cho tới giờ khắc này, Hạ Tử Du vẫn không thể liên hệ tổng giám đốc tập đoàn ‘Đàm thị’ và cái ‘tên háo sắc’ đáng giận đến cực điểm đêm đó với nhau!
Nhưng mà, cô phải đi gặp người đàn ông này, bất kể thế nào, chuyện của cô và anh ta đều phải giải quyết một lần, cô không muốn về sau lại phải phiền lòng vì chuyện này.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hít một hơi thật sâu, Hạ Tử Du đi vào phòng tổng giám đốc.
Cô đến ‘Đàm thị’ đã hơn một năm, chỉ biết là tập đoàn ‘Đàm thị ’ đã chuẩn bị văn phòng cao cấp cho tổng giám đốc, đây cũng là lần đầu tiên cô đi vào phòng tổng giám đốc. . . . . .
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bước đầu tiên đi vào cửa phòng làm việc, cô đã chú ý tới dáng người ngang nhiên cao ngát đứng lặng im trước cửa sổ.
Đây là bóng lưng đàn ông đẹp nhất cô từng thấy . . . . . .
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Dáng người cao lớn, tây trang màu đen may thật vừa vặn, toàn thân trên dưới lộ ra hơi thở kiên định, đều đang chứng minh thân phận người đàn ông này không tầm thường.
Hạ Tử Du do dự, để tránh cho người của công ty chú ý, cô vẫn là lựa chọn mở miệng kính cẩn, “Tổng. . . . . . Tổng giám đốc.”
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đàm Dịch Khiêm xoay người, ánh mắt dừng trên khuôn mặt tinh xảo không tì vết của Hạ Tử Du, khóe miệng thoáng hiện nở nụ cười hứng thú như có như không, “Sao lại gọi tôi xa lạ như vậy, không phải chúng ta ‘quen biết’ sao?”