Quan Vũ Hạm đi ra nước ngoài mấy ngày nay, trong lòng Hàn Vinh Hi cũng không bình tĩnh, anh ta sợ mất đi Quan Vũ Hạm, cũng may hôm nay bọn họ sẽ trở về, anh ta liền chuẩn bị đi đón máy bay.
"Vũ Hạm ở đây" Hàn Vinh Hi hướng về phía Quan Vũ Hạm gọi, lần này chỉ có hai người bọn họ trở về nước, các lãnh đạo khác còn có chuyện, sẽ ngồi chuyến bay sau trở lại.
Lâm Trí vừa nhìn thấy anh ta, liền lẩm bẩm nói: "Cao dán trên da chó, đã chạy tới đây rồi."
"Vinh Hi, anh tới đón chúng tôi sao." Quan Vũ Hạm kéo lấy hành lý đi tới. Hàn Vinh Hi nhận lấy hành lý của cô, nói với bọn họ: "Hôm nay không cần tới công ty, nghỉ ngơi một chút, ngày mai chính thức đi làm, đúng rồi hình như Lâm Trí không thuận đường với chúng tôi, cậu gọi xe trở về đi! Tôi đưa Vũ Hạm về nhà trước, tạm biệt." Nói xong bọn họ liền rời đi, cái trường hợp này không chỉ xuất hiện trước mặt Lâm Tri một lần, câu cũng không thể nhịn được, cô ở chung một chỗ với người đàn ông khác, nhất là người đàn ông có dụng ý xấu này, không được, nhất định phải hành động.
"Vũ Hạm, lần này đi công tác có mệt hay không, có vui hay không?" Hàn Vinh Hi quan tâm hỏi, thật ra thì anh ta quan tâm giữa cô và Lâm Trí có xảy ra gì không.
"Vẫn rất tốt! Chỉ là ngồi máy bay hơi mệt, về nhà nghỉ ngơi một chút là được, vậy mấy ngày nay anh thế nào? Công ty có bận rộn không?"
"Công ty sao? Vẫn như cũ, mấy ngày nay không nhìn thấy cô, chính là rất nhớ cô." Hàn Vinh Hi vừa lái xe vừa nói. Thật ra thì mấy ngày nay, anh ta rất bận rộn, Quan Vũ Hạm đi công tác, chuyện lớn nhỏ đều do anh ta làm chủ, sau khi tan việc thì còn thường hẹn bạn bè đi ăn cơm, người bạn này không phải ai khác chính là Mạnh Tuệ Nhàn trong bữa tiệc, cô ta bị Lâm Trí lạnh nhạt, thật ra rất tức giận, nhưng mà vừa thấy đã yêu Lâm Trí, cho nên cô ta phải cố gắng có được cậu. Nên hai người bọn họ thường xuyên gặp mặt, bởi vì bọn họ có chung một mục đích.
Quan Vũ Hạm lại đang ngẩn người, mới rời nhà mấy ngày, sau khi trở về đều đã thay đổi, cô không còn là một cô gái đáng tự hào, cô phải nói với cha mẹ thế nào đây! Bởi vì say rượu mà mất đi trong sạch, cô nên mở miệng thế nào đây! Một loại đau lòng trào lên, bất tri bất giác rơi nước mắt, Hàn Vinh Hi phát hiện, liền tìm một nơi dừng xe lại.
"Vũ Hạm, cô làm sao vậy?"
"A -- Hả" Vũ Hạm đang ngẩn người được Hàn Vinh Hi đánh thức. Lúc này mới phát hiện mình đang khóc, liền lau nước mắt đi.
"Tôi không sao, chúng ta đi thôi.
" Quan Vũ Hạm kiên trì muốn về nhà, Hàn Vinh Hi không thể làm gì khác hơn là đưa cô về nhà, sau đó anh ta cũng không rời đi, mà bấm điện thoại gọi cho Lâm Trí, hẹn cậu đi ra ngoài gặp mặt, địa chỉ là bờ biển.
Lâm Trí cúp điện thoại nói: "Mẹ kiếp, ông đây vẫn đang bức xúc, không ngờ tự vác xác tới cửa."
Bờ biển, hai người đối mặt với biển lớn, giống như ai cũng không muốn nhìn thấy đối phương. Hàn Vinh Hi đứng ra đánh vỡ sự yên tĩnh này.
"Cậu đã làm gì với cô ấy vậy?" "Việc này có liên quan tới anh sao?"
"Đương nhiên là có liên liên quan, tôi không cho phép bất kì người nào khi dễ cô ấy, bao gồm cả cậu."
"Anh quá tự tin rồi, anh hoàn toàn không biết cô ấy cần gì?" Lâm Trí tận lực khống chế cảm xúc của mình.
"Cậu không thích hợp với cô ấy, cậu không hiểu rõ cô ấy." Hàn Vinh Hi nói xong. Lâm Trí có chút mất khống chế, nếu không phải bởi vì anh ta là bạn học cũ của Vũ Hạm, thì cậu đã sớm đánh anh ta.
"Tôi yêu cô ấy, như vậy là đủ rồi, vả lại chúng tôi đã. . . . . . Vốn chuyện này không có quan hệ với anh, nhưng mà tôi vẫn phải nhắc nhở, về sau cách xa cô ấy ra." Lâm Trí không thể nhịn được nữa nói hết.
"Bụp. . ." Hàn Vinh Hi đánh ra một đấm, vừa lúc đánh lên trên mặt Lâm Trí.
"Mẹ kiếp, ông đây đã sớm muốn dạy dỗ anh rồi." Lâm Trí vốn đang tức giận, nên cậu cũng không chút khách khí, giơ lên nắm đấm đánh trả, anh một đấm, tôi một đấm. . . . . . Hai người liền đánh nhau lẫn lộn.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK