• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nói đi? Muốn ăn cái gì?” Lâm Trí lái xe hỏi.

“Tôi muốn ăn thịt nướng.” Quan Vũ Hạm nũng nịu nói. Đây là lần đầu tiên cô ở đây làm nũng trước mặt cậu, trước kia luôn làm nũng trước mặt cha mẹ, ở bên ngoài thì cô biểu hiện rất kiên cường, chỉ là gần đây cô lại rất muốn làm vậy trước mặt cậu.

Lâm Trí có chút hoảng sợ, bà xã của cậu chưa từng làm thế, luôn mang vẻ mặt không sao cả, nhưng cậu vẫn luôn chờ đợi, đợi cô yêu cậu. Làm nũng, cô lại đang làm nũng với cậu. Cái này có phải là cảm giác đang yêu không? Cảm giác này thật tốt, khiến cậu ngây người.

“Này – nghĩ cái gì vậy? Có phải không muốn tốn tiền hay không?” Lông mi Quan Vũ Hạm chợt lóe hỏi Lâm Trí. Vẻ mặt khỏi phải nói là rất động lòng. Làm cho người ta ngứa ngáy trong lòng.

Lâm Trí còn chưa lấy lại tinh thần từ trong hạnh phúc, đã bị bà xã phóng 350W điện cao thế làm cho giật điện. Ai có thể chống lại được sóng điện mê người như vậy, thân thể đang lái xe không khỏi tê tê. Em trai cũng không nghe bảo dựng đứng lên. Làm chiếc quần dội cao.

“Này – Cậu đang nghĩ linh tinh gì đấy?” Quan Vũ Hạm đưa tay nhỏ bé nhéo lên người Lâm Trí một cái.

Lâm Trí phục hồi tinh thần, cảm thấy không phải đang nhéo, mà đang gãi ngứa.

“Nhìn đi --” Lâm Trí nói,

“Cậu thần kinh à? Lái xe cũng có thể như thế.”

Thì ra là Lâm Trí đang ám hiệu cho Vũ Hạm nhìn em trai của mình, thật sự quá rõ ràng rồi, cái quần giống như mở dù.

Quan Vũ Hạm chưa từng có quan sát ông xã nhỏ của mình, mới vừa nhéo một cái, thì ra là bắp thịt của cậu rất cứng, cảm giác có chút an toàn. Nhìn nghiêng vẫn rất đẹp trai, chỉ là tuổi còn quá nhỏ.

“Ha ha…” Lâm Trí bởi vì vui vẻ mà nở nụ cười. Tiếp đó lại nói.

“Tốt – chúng ta sẽ tới nhà hàng thịt nướng tốt nhất.”

“Hoan hô --”

Quan Vũ Hạm hoan hô. Vốn tưởng rằng tìm người nhỏ tuổi sẽ không biết thương người, trong lòng vẫn thấy uất ức, không có ao ước, thế nhưng trong hai ngày nay, biểu hiện của cậu không tồi, cực kỳ đáng khen.

Lâm Trí nhìn cô vui vẻ như vậy, thường nên dẫn cô ra ngoài đi dạo một chút, nghĩ đến việc này cảm thấy mình không làm tròn bổn phận.

Quan Vũ Hạm mở miệng lớn ăn thịt nướng, thịt nướng chín thì hưng phấn kêu, cô vừa thổi vừa ăn, còn Lâm Trí vội vàng gắp thức ăn cho cô.
Hóa ra bà xã của mình tham ăn như vậy, kỳ quái, ăn nhiều như vậy, cũng không mập lên, ông trời thật là chăm sóc cô. Trước kia cũng biết cô thích ăn thịt, không ngờ thích đến mức này, cũng trách cậu bình thường ít quan tâm tới cô.

Hôm nay là ngày vui của Quan Vũ Hạm, cũng là ngày vui Lâm Trí thức tỉnh. Có lẽ là quá yêu cô, sợ cho cô quá ít.

“Này – Tên ngốc, ngẩn người cái gì vậy! Mau lên – thịt sắp cháy rồi!”

“Oh”

“Em thật đúng là tham ăn.”

“Nói cái gì đó, đau lòng đấy nha?”

Quan Vũ Hạm không chút khách khí nói với Lâm Trí. Cô thật sự không thể hiểu được ông xã mình, đau lòng, nhưng vì sao, chỉ cần cậu có thể làm được cho cô, thì không bao giờ chùn bước, ai bảo cậu yêu cô.

“Tên ngốc.”

Lâm Trí cười nói, thật sự lấy bà xã để được nghe mắng.

“Này – không nên gọi anh là tên ngốc, nếu không thì không quan tâm tới em.”

Gần đây Quan Vũ Hạm dần dần tiếp nhận ông xã của mình, vì vậy, cũng ra vẻ chân thật, thích náo loạn, thích cười, thích ăn, thích khóc…

Lâm Trí cảm thấy mình mới biết hết về cô. Tất cả trước mắt khiến cậu cảm thấy chân thật, ngày trước hai người cũng hôn, cũng thân mật, nhưng luôn thiếu cái gì đó?

Thì ra yêu một người không phải chỉ có được, còn phải có tình, yêu thương nhau, lúc này mới hoàn mỹ.

Cậu còn phải tiếp tục chờ, chờ bà xã sẽ thật sự yêu cậu.

Quan Vũ Hạm ăn bữa tiệc này phải nói là có nhiều nảy sinh, mỗi ngày ở đơn vị chỉ ăn đồ công ty… ăn rất nhàm chán. Cuối cùng cũng an ủi được bao tử của mình.

Lâm Trí không ngờ một bữa cơm, bà xã mình sẽ vui vẻ như thế

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK