Quan Vũ Hạm mất tích mấy ngày nay, thì Lâm Đông cũng không có nhàn rỗi, ông đã vận dụng tất cả các mối quan hệ, hắc đạo bạch đạo đều có. Đừng thấy sở cảnh sát không có tin tức gì, thật ra thì thông qua thế lực của Hắc bang, cũng đã thu thập được vài dấu vết, cũng không biết vì sao Quan Vũ Hạm mất tích, hơn nữa còn có liên quan tới Quan Hùng Phách, nghe nói anh ta là kẻ hung ác, có thể nói là muốn gió có gió muốn mưa có mưa, nên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, Lâm Đông cũng không có nói cho ai biết, một là sợ mọi người lo lắng hơn, hai là sợ đối phương sẽ có bất lợi với Quan Vũ Hạm.
Hôm nay Vũ Hạm bình an trở về, mặc dù không có nói chuyện bị bắt cóc, có lẽ là sợ hù dọa mọi người, nhưng chắc chắn Lâm Đông sẽ không dừng lại việc điều tra nguyên nhân. Ông đã lấy ra một khoản tiền lớn nhờ vào Hắc bang, nên tuyệt đối không cho phép cuộc sống của con mình có nguy hiểm. Nhưng ông vẫn không thể nào hiểu nổi vì sao Quan Vũ Hạm lại thoát được khỏi đó?
"Anh Quan, tại sao anh lại thả con nhỏ đó? Chúng ta đã có thỏa thuận?" Mạnh Tuệ Nhàn đè ép nội tâm phẫn nộ, nói chuyện với Quan Hùng Phách, vì cô cũng sợ Quan Hùng Phách phát uy.
"Tôi làm việc không tới phiên người khác quơ tay múa chân, về phần số tiền gửi lúc trước, tôi sẽ trả lại đủ, nên thỏa thuận lần này đến đây chấm dứt." Quan Hùng Phách như đinh đóng cột nói.
"Anh Quan, tiền là chuyện nhỏ, chủ yếu là tôi không muốn con nhỏ đó sống dễ chịu, coi như lần này cô ta may mắn, lần sau nhất định tôi sẽ không cho cô ta được tốt như vậy." Mạnh Tuệ Nhàn nói ra ý nghĩ của mình.
"Đủ rồi, cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc." Quan Hùng Phách cúp điện thoại, trong lòng không hiểu vì sao lo lắng.
Mạnh Tuệ Nhàn không hiểu nổi Quan Hùng Phách lại cáu giận như vậy, có lẽ làm đại ca đều như vậy!
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôn lễ của Lâm Trí và Quan Vũ Hạm đã tới, tất cả mọi người đều đang đắm chìm trong vui sướng, chỉ có Hàn Vinh Hi và Mạnh Tuệ Nhàn là không có chút vui sướng nào, lần trước thất bại, cũng không có thay đổi ý nghĩ độc ác của bọn họ, cũng không có dừng lại việc trả thù, mà nó mới thật sự bắt đầu.
Kể từ lần Quan Vũ Hạm trở về bình an, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác khó hiểu, lúc nào cũng không tập chung. Lâm Trí cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng cậu lại có cảm giác, có việc gì đó? Có lúc cậu sẽ nghĩ: nếu như Vũ Hạm biết bọn họ không có xảy ra quan hệ, thì còn có thể gả cho cậu hay không? Vì lấy được Quan Vũ Hạm, cậu liền bất đắc dĩ nói dối.
Mà nếu như muốn từ từ theo đuổi cô, thì không biết đến ngày tháng năm nào? Cô gái này nhìn thì yếu đuối, nhưng thật ra đối với tình cảm rất coi trọng, Lâm Trí cũng không muốn lúc này lại nảy sinh sự cố, liền ra tay trước thì chiếm được lợi thế, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, cũng không tin là không thể giải quyết được cô.
Lâm Trí biết Quan Vũ Hạm có tâm sự, nhưng cậu không biết phải làm thế nào. . . . . . Chẳng lẽ là cô không có tình cảm với cậu cho nên khổ sở sao? Không -- tuyệt đối không -- tuyệt đối không thể buông cô ra, cô là người phụ nữ của cậu, coi như bây giờ không phải, thì cũng sẽ nhanh thôi. Tôi -- Lâm Trí, không thể nào không có Quan Vũ Hạm bên cạnh, một loại tham muốn giữ lấy khống chế Lâm Trí.
Yêu là ích kỷ, yêu là bá đạo, yêu là không có cách nào chia sẻ .
"Chào: A Trí, tôi là Mạnh Tuệ Nhàn, có thời gian rảnh không? Ăn chung một bữa cơm nhé? Nghe nói anh sắp kết hôn, chúc mừng, chúc mừng."
Lâm Trí vùa tiếp điện thoại, liền sững sờ, ai là Mạnh Tuệ Nhàn? Chẳng lẽ là?
"Oh, Xin chào, xin chào, có thể chứ, lần trước thật sự rất xin lỗi, tôi sẽ mời khách, coi như là nhận lỗi đi." Lâm Trí cúp điện thoại, nếu như không phải bởi vì bác Mạnh và cha của cậu là bạn tốt, thì cậu cũng không để ý tới! Ghét nhất là những cô gái õng ẹo.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK