Tập đoàn Lâm thị. Hàn Vinh Hi chuẩn bị triệu tập cuộc họp, muốn thảo luận về sản phẩm mới, Quan Vũ Hạm cầm tài liệu đi vào, nhìn thấy vết thương trên mặt Hàn Vinh Hi liền hoảng sợ. "Vinh Hi, mặt của anh sao vậy, đánh nhau sao?" Vũ Hạm quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, bị chó đuổi, nên té ngã." Hàn Vinh Hi hàm hồ trả lời.
Chỉ chốc lát sau nhà thiết kế của chúng ta chạy vào, tất cả mọi người liền hiểu. Chỉ thấy khóe miệng Lâm Trí sưng lên, mắt cũng bị tím bầm thành mắt gấu mèo 0.0, so với Hàn Vinh Hi cũng không tốt hơn là bao, ôi! Thật là hồng nhan họa thủy, khiến bộ mặt của hai đại soái ca hoàn toàn bị biến dạng.
"Về sau làm phiền người thiết kế đến sớm một chút, cậu không thấy tất cả mọi người đang đợi mình sao?" Hàn Vinh Hi không khách khí nói.
Lâm Trí không để ý tới anh ta, mở ra bản thiết kế của mình, đem ý tưởng của mình nói cho mọi người nghe, mà không khí trong phòng làm việc rất hồi hộp. Mỗi một người đều không dám nói nhiều lời, chỉ sợ không cẩn thận sẽ trở thành nơi trút giận.
Cuộc họp kết thúc, những người khác không kịp chờ đợi thì đã biến mất, để lại ba người bọn họ, Quan Vũ Hạm cũng đã hiểu rõ giữa họ xảy ra chuyện gì.
"Sau khi tan việc, chúng ta ra ngoài nói chuyện, gặp nhau ở quán cà phê đối diện." Nói xong Quan Vũ Hạm đứng dậy rời đi. Năm rưỡi chiều, trong quán cà phê, ba người yên lặng ngồi ở đó, ai cũng không nói ra lời nào, mà hai người đàn ông giống như đều đang đợi Quan Vũ Hạm tuyên án.
"Phải làm thế nào, thì hai người mới có thể chung sống hòa bình đây, " Quan Vũ Hạm bình tĩnh nói.
"Vũ Hạm, tôi đã nói cho anh ta biết quan hệ của chúng ta." Lâm Trí mở miệng nói trước.
"Cậu nói bậy gì đó, chúng ta có quan hệ gì? Lần đó chỉ là ngoài ý muốn!" Quan Vũ Hạm lo lắng nói.
"Ngoài ý muốn -- tại sao cô không coi nó là như trời cao xắp đặt?" Lâm Trí khẳng định nói.
"Đủ rồi, cậu không cần kiếm cớ cho mình nữa." Hàn Vinh Hi tức giận nói.
"Tôi lấy cớ gì, sự thật là do cái người ngoài cuộc như anh cản trở, Vũ Hạm chỉ coi anh là bạn tốt, nói cho anh biết, cô ấy đã là người phụ nữ của tôi rồi, hiện tại tôi muốn cầu hôn với cô ấy." Lâm Trí kiên quyết nói.
"Cậu -- tên khốn khiếp." Hàn Vinh Hi bị đâm vào chỗ đau, những năm qua Quan Vũ Hạm đối với anh ta thế nào, trong lòng anh ta vẫn hiểu rõ, chỉ là không muốn đối mặt.
"Vũ Hạm, gả cho tôi được không? Không phải cô nói rằng mình muốn lần đầu tiên phải để lại cho đêm tân hôn sao? Có lẽ đây chính là duyên phận." Lâm Trí thừa dịp rèn sắt khi còn nóng.
Đúng vậy! Biện pháp giải quyết tốt nhất bây giờ chính là gả mình ra ngoài, còn cậu nhóc trước mắt này, tuy nhiên có lúc rất đáng ghét, nhưng nụ hôn đầu của cô, lần đầu của cô cũng bị cậu ta cướp mất, cái này có thể chính là nghiệt duyên!
"Được, tôi đồng ý với cậu." Quan Vũ Hạm trả lời.
"Vũ Hạm cô điên rồi sao?" Hàn Vinh Hi không thể ngồi yên, giống như sấm sét giữa trời quang, quá tàn nhẫn, cái này không công bằng, bọn họ bên nhau nhiều năm như vậy, cuối cùng thành công dã tràng.
"Vinh Hi, thật xin lỗi, nhất định anh sẽ tìm được người tốt hơn tôi." Vũ Hạm rất xin lỗi nói.
Hàn Vinh Hi tức điên, rồi chạy ra ngoài, rời đi chưa xa, anh ta liền lấy điện thoại di động gọi cho Mạnh Tuệ Nhàn.
"Tôi là Hàn Vinh Hi, liền làm theo lời cô nói." Cúp điện thoại, một chàng tiếng cười thâm độc: "Là em buộc tôi làm vậy."
"Cái gì? Hạm Hạm, con muốn kết hôn, cùng ai, tại sao chúng ta lại không biết, lúc nào thì xảy ra chuyện này?" Cha mẹ cô liên tiếp hỏi một chuỗi vấn đề.
"Mẹ, về sau con sẽ từ từ nói cho mọi người, chuyện quan trọng nhất trước mắt là bàn bạc về hôn sự của con."
"Đứa nhỏ này, cho chúng ta trở tay không kịp." Cha của cô vui mừng nóiXem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK