Nếu chỉ là một sinh viên mờ nhạt ở cái trường này thì mọi người đã không bàn tán rầm rộ đến vậy. Nhưng bất ngờ thay, nhân vật chính trong những tấm ảnh đó lại là Vũ Khắc Dương!
Thân thế của cậu thế nào, chịu nghe ngóng một chút ắt sẽ rõ. Con người cậu thế nào, chỉ cần học chung một khóa liền có thể đánh giá qua.
Một con người hoàn hảo trong mắt mọi người như Vũ Khắc Dương, sau một bài đăng tố cáo ẩn danh, kèm hàng loạt ảnh nóng, đã trở thành một tên cặn bã, biến thái, chuyên dụ dỗ các cô gái vào khách sạn giở trò đồi bại, nhưng không dám chịu trách nhiệm.
Từng tấm ảnh chụp rõ mồn một cảnh tượng Vũ Khắc Dương trong lúc ngủ, khuôn mặt dí sát vào bộ ngực trắng hồng, mươn mướt của người nằm bên cạnh. Có nhiều tấm chụp bàn tay hư hỏng của cậu, đặt vào từng chỗ nhạy cảm trên da thịt người con gái kia, khiến người ta nhìn thôi cũng thấy bóng mắt, đỏ mặt.
Người chụp cố ý chọn góc máy hẹp, chỉ đủ thấy nửa thân trên của hai người. Cô gái kia còn cố tình nằm cao hơn, để khuôn mặt mình có thể lọt ra khỏi khung ảnh. Bởi thế mà danh tính của cô gái kia vẫn còn là một bí ẩn!
Lúc dư luận còn đang tranh cãi kịch liệt, kẻ bệnh người chê Vũ Khắc Dương thì Mạn Nghiên đứng thất thần ở một bên, mắt dán chặt vào tấm ảnh trên điện thoại, cả người không tự chủ được mà rùng mình hãi hùng.
Bởi vì cô biết cô gái trong bức ảnh đó là Nhã Yến Kỳ!
Chính nốt ruồi son ở bên ngực phải đã khiến Mạn Nghiên khẳng định một cách chắc nịch.
“Sao cậu lại làm như thể chứ?” Mạn Nghiên xót xa, hỏi thầm trong bụng.
Khắc Dương uống đến mềm nhũn người, bất tỉnh nhân sự, thì làm gì có sức lực làm ra mấy chuyện đồi bại? Một người say xỉn và một kẻ tỉnh táo, Mạn Nghiên đủ thông minh để biết ai đang úp sọt ai!
Nhã Yến Kỳ làm như vậy, là muốn mượn sức ép dư luận, để Vũ Khắc Dương chịu trách nhiệm. Đúng bản chất của kẻ vừa ăn cướp vừa la làng!
Điều làm Mạn Nghiên sốc nhất chính là Nhã Yến Kỳ - cô gái từng là nạn nhân của xâm hại tình dục, bị quay clip lên mạng, vậy mà bây giờ, cô ấy lại trở thành con người như vậy.
Vì cái gì chứ? Mạn Nghiên thật sự không hiểu nổi.
“Mạn Nghiên, không phải hôm qua cậu với Yến Kỳ đưa Khắc Dương về sao? Sự việc sao lại thành ra như vậy?” Cả đám bạn bắt đầu truy hỏi cô.
Mạn Nghiên ngửa mặt lên trần nhà, ít vào một hơi thật sâu, cô chọn thanh minh cho mình trước, còn phía Nhã Yến Kỳ, cô muốn tự cô ấy nói ra.
“Tớ có việc bận nên phải đi trước, sau đó chỉ có Yến Kỳ ở lại cùng Khắc Dương. Sự tình thế nào, đợi một lát cậu ấy đến, hỏi ra sẽ rõ” Cô thở dài.
Họ đợi Nhã Yến Kỳ dưới chân cầu thang tầng một, vừa thấy cô ấy xuất hiện trong khuôn viên trường, cả đám đã đi đến, kéo cô lại một góc.
“Yến Kỳ, tin tức xấu liên quan đến Khắc Dương, cậu đọc rồi chứ?” Một nam sinh viên lên tiếng.
"Ừ, tớ đã xem qua rồi.”
Nhã Yến Kỳ tỏ ra rất sốc, đáy mắt còn buồn rười rượi. Cô ấy khóc thút thít, tay ôm lấy ngực:
“Cậu ấy tệ thật. Chúng tớ mới chia tay nhau chưa được bao lâu, vậy mà cậu ấy có thể ngủ cùng người khác. Hức... hức... tớ thật sự đặt tình cảm sai chỗ rồi.”
Mạn Nghiên ngẩn người ra, choáng váng đến cực độ. Nhã Yến Kỳ với Khắc Dương chưa từng quen nhau, sao cô ấy có thể trơ trẽn nói những lời đó chứ?
Bỗng chốc cô thấy người con gái đứng trước mặt mình, không phải là Nhã Yến Kỳ cô từng quen biết nữa.
“Nhưng không phải hôm qua cậu ấy cùng cậu và Mạn Nghiên về chung sao? Đã có chuyện gì?"