Bạch Thương Đông đeo chú tâm giới lên, lập hai khế ước, một là trong lúc còn sống, nếu như có thể tìm được nữ tử mà Tam Tâm miêu ta kia, chuyển câu nói kia cho nàng.
Hai là trong vòng mười năm năm, giết chết Phong Mạc Động hoặc là mang người này tới trước mặt Tam Tâm.
Chuyện thứ nhất coi như có thể không cần tính, gần như không thể phạm vào lời nguyền của chú tâm giới, chủ yếu là chuyện thứ hai, nhưng trong chuyện này đã có chỗ trống rất lớn, Bạch Thương Đông còn có thể nghĩ biện pháp khác.
Chấp nhận hoàn thành ba điều kiện của Tam Tâm, cuối cùng Tam Tâm cũng nói chõ Bạch Thương Đông biết ma danh của mình.
Ta tên Tam Tâm, không phải ma danh khó giải gì, nhưng ta đã suy nghĩ rất nhiều năm mà vẫn không thể hiểu rõ ý nghĩa thật sự trong cái tên này là gì, ngươi muốn giải như thế nào? Tam Tâm hỏi Bạch Thương Đông, hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc Bạch Thương Đông sẽ giải thích ý nghĩa tên thaath của hắn như thế nào.
A Khuyển đứng bên cạnh kích động nhìn Bạch Thương Đông và Tam Tâm, Tam Tâm được công nhận là đệ nhất Ma tướng ở Ma Thành, nếu Bạch Thương Đông có thể giải ra ý nghĩa tên thật của người này, thì ở trong Ma Thành này còn có ai dám nói á nhân đều là rác rưởi phế vật.
Trên địa cầu có rát nhiều cách hiểu về tâm lý, có rất nhiều giải thích cùng lý giải liên quan tới tâm lý, nếu nói là Tam Tâm, cũng không thiếu quan niệm và lý luận.
Tỷ như trong số học có trọng tâm, ngoại tâm, nội tâm; trong quốc thuật có lòng bàn tay, lòng bàn chân, bản tâm; Phật giáo thành tâm, thâm tâm, tâm nguyện! vvNhưng nói đến tượng Tam Tâm khiến Bạch Thương Đông khắc sâu ấn tượng thì nhất định là Tam Tâm trong « Kim Cương Kinh ».
Trong kinh của Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật có nói: Sở dĩ giả hà? Tu bồ đề, quá khứ tâm bất khả đắc, hiện tại tâm bất khả đắc, vị lai tâm bất khả đắc.
Quá khứ tâm bất khả đắc: Con người hướng về phía trước, nhìn về những chuyện đã qua, nếu như cố gắng theo đuổi chuyện trong quá khứ sẽ không tìm được, rồi không có kết quả.
Không có kết quả chính là sự thật, thế nhưng sự thật lại không đúng ý, cuối cùng vẫn không thể được, nếu như đạt được, sự thật sẽ là nghĩ ngợi miên man.
Hiện tại tâm bất khả đắc: hiện tại suy nghĩ miên man không cơ sở, cho nên không thể được, tâm ở hiện tại không phải tâm, là tên thật lòng, nhưng thật lòng cũng không thể được, nếu hiện tại thật lòng được, thật cũng biến thành giả! Bạch Thương Đông chỉ hiểu được đại khái, mặc dù không quá hiểu rõ kinh phật chí lý, nhưng sau khi chứng kiến Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, Bạch Thương Đông lập tức nghĩ đến Tam Tâm này.
Hít một hơi, Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Tam Tâm rồi chậm rãi đọc: Đi qua tâm không thể được, hiện tại tâm không thể được, tương lai tâm cũng không được! Tam Tâm nghe rất nhập thần, ngay cả chú ấn trên trán mình hiện lên cũng không phát hiện ra, đối với hắn, nghe được kinh văn mà Bạch Thương Đông niệm này còn khiến hắn như nhặt được chí bảo hơn là chuyện có thể giải ra ý nghĩa trong tên thật của hắn.
Bạch Thương Đông mắt thấy chú ấn trên tran Tam Tâm bị Thập Phương Cổ Đế hấp thu, biến thành một trái tim vô sắc vô tướng trong sáng không một hạt bụi, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Phật giáo có Phật quá khứ, Phật hiện tại, Phật tương lai, chúa tể cũng có quá khứ, bây giờ và tương lai, nếu Phật Thích Ca Mâu Ni trứ danh có ngay mặt lúc này, có thể thấy được địa vị kinh phật quan trọng thế nào với Tam Tâm.
Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm rất đơn giản, từ bỏ quá khứ tương lai và hiện tại, đạt tới chân thân vô sắc vô tướng.
Nói cách khác, Tam Tâm có được lực lượng, lực lượng của Bạch Thương Đông cũng sẽ không bị tiêu hao, có thể đi tới bất kỳ địa phương nào.
Nghe thì có vẻ không có tác dụng gì, nhưng trên thực tế thì đây lại là năng lực phi thường đáng sợ.
Huyền Giáp Sĩ có khả năng thay đổi kết cấu thân thể cùng khôi giáp, dùng thân thể biến thành cứng rắn không thể phá vỡ, nhưng hắn không có khả năng biến các bộ phận như tim, đại não đều hóa thành sắt thép, nếu như vậy sẽ mất đi chức năng vốn có, không cần người khác giết hắn, thân thể của hắn cũng đã không chịu nổi.
Mà lực lượng của Tam Tâm có thể để cho lực lượng của Bạch Thương Đông xuyên thấu qua bộ phận cường hóa bên ngoài, trực tiếp truyền lực lượng đến vị trí yếu ớt như đại não, trái tim.
Có lực lượng như vậy, Bạch Thương Đông mới có thể giết chết Huyền Giáp Sĩ, mới có cơ hội đánh bại hắn ta.
Đương nhiên, trên thực tế loại năng lực này chỉ là một góc lực lượng của Tam Tâm, có thể nói chỉ là một điểm nhỏ bổ sung trên lực lượng của Tam Tâm, chỉ là bởi vì lực lượng của Bạch Thương Đông quá yếu, vẫn không thể phát huy ra lực lượng chân chính của Tam Tâm, chỉ có thể phát huy ra một điểm da lông này mà thôi.
Bạch Thương Đông vô cùng nghi ngờ, một khi Thập Phương Cổ Đế thật sự lớn lên, Cổ Đế Tâm rất có thể là lực lượng siêu cấp có thể nghịch chuyển quá khứ xuyên thẳng tới tương lai, chỉ là cấp độ lực lượng kia, ngay cả Ma tướng sợ rằng cũng không chịu nổi.
Đối với điểm này, Bạch Thương Đông vẫn rất có tự tin, nếu không phải Tam Tâm cầm giữ Bản Nguyên Lực Lượng đáng sợ như thế, Ma Hoàng cũng sẽ không liệt tên hắn lên trên danh sách kia.
Đúc thành Cổ Đế Tâm, tăng cấp lên Văn Sĩ cấp bảyVăn, Bạch Thương Đông vốn định trực tiếp rời đi, nhưng đột nhiên trong lòng lại hơi suy nghĩ, để A Khuyển tạm thời tránh đi, sau đó lại hỏi thăm Tam Tâm chuyện tại sao đại đa số á nhân đều không thể tu luyện.
Á nhân có thể nói là một bi kịch, bọn họ có huyết thống giữa nhân loại cùng Ma nhân, nhưng cũng di truyền khuyết điểm của nhân loại cùng Ma tộc, bọn họ không có khả năng không già không chết cùng thần lực trời ban như Ma nhân, nhưng là lại cần phải có một cái tên được trời cao thừa nhận, mới có thể bước lên con đường tu luyện, nếu không thân thể không thể tụ tập khí lực, tự nhiên không thể tu luyện.
Tâm tình của Tam Tâm có vẻ rất tốt, trả lời vấn đề của BạchThương Đông rất thoải mái.
Chỉ là một cái tên mà thôi, có khó khăn như vậy sao? Bạch Thương Đông thật sự không hiểu, đặt tên có gì khó, một cái không được thì đổi một cái, nhất định sẽ có một cái hợpKhó khăn, đương nhiên khó khăn.
Tên của Ma nhân là tự hỏi, tên của nhân loại thì không cần hỏi, mà tên của á nhân lại cân hỏi trời, cần phải hiểu được ý trời, hỏi trời thì mới có thể có được tên của mình, chân chính bước lên con đường tu hành.
Tam Tâm nói.
Chờ chút, ta không hiểu lắm, tên của á nhân này rốt cuộc muốn thế nào mới xem như được trời cao công nhận? Bạch Thương Đông nghe mà giống như rơi vào trong sương mù, không hiểu được ý nghĩa trong đó.
Ý nghĩa là á nhân nhất định phải biết nội tâm mình muốn cái gì, vì chính mình định ra tên họ, mới có thể được trời cao công nhận, chấp thuận bọn họ bước lên con đường tu hành.
Dừng một chút, Tam Tâm lại tiếp tục nói: Thật ra thì chuyện này cũng không khó, chỉ là á nhân ở Ma giới không có địa vị, căn bản không tiếp xúc được với kiến thức giáo dục chân chính, cho dù trong lòng bọn họ có ý tưởng, cũng không biết nên biểu đạt như thế nào, phần lớn á nhân đều không thể tự đặt cho mình một cái tên cho có văn hóa, căn bản không biết rõ những chữ kia và tên có ý nghĩa gì, tự nhiên không có khả năng được trời cao đồng ý.
Nghe Tam Tâm nói thế, ánh mắt Bạch Thương Đông đột nhiên sáng lên, nảy sinh một suy nghĩ.
Á nhân thiếu hụt chỉ là cơ sở văn hóa giáo dục mà thôi, nếu như dạy « Bách Gia Tính » « Thiên Tự Văn » « Tam Tự Kinh » cho á nhân, về sau sẽ có quang cảnh như thế nào!Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, Bạch Thương Đông lại cảm thấy á nhân muốn quật khởi ở Ma giới thật sự quá khó khăn, Ma nhân sẽ là đối tượng đầu tiên không thể chịu đựng á nhân thu được lực lượng.
Ta có thể làm cũng chỉ có những chuyện này mà thôi, có thể thành hay không, còn phải xem chính bọn hắn.
Bạch Thương Đông vẫn quyết định dạy « Bách Gia Tính » cho á nhân, cũng coi như cho á nhân một hy vọng.
Để lại chữ viết nhất định là không được, Bạch Thương Đông cũng không tính làm như vậy, chỉ cần giống như lão tổ tông lúc trước, để cho A Khuyển học thuộc mấy loại như « Bách Gia Tính » « Thiên Tự Văn » là được, hiểu được rõ ràng ý tứ trong đó cũng đã đủ rồi, về sau có thể làm truyền miện cho á nhân khác.
Không để lại chữ viết mà nói, mạo hiểm sẽ hạ xuống mức thấp nhất, cũng không dễ dàng bị triệt để phong sát như vậy.
.
Danh Sách Chương: