Thưa thớt hoàng kim nhụy, mặc dù khô không thay đổi hương.
Thâm tùng ẩn cô phương, do đắc xa thanh thương.Theo ngón tay của Bạch Thương Đông chuyển động, con ngươi của tất cả mọi người đều chuyển động theo, đặc biệt là Hiền Nhân Lục Cốc, khẩn trương tới mức giống như là không dám mở mắt ra xem, nhưng lại cũng không dám dời ánh mắt đi, bên trong đôi mắt đã hiện đầy tia máu, giống như là người điên nhìn chằm chằm vào Thánh Vật Lệnh trong tay Bạch Thương Đông.Một đóa tàn cúc màu vàng nở rộ trên tay Bạch Thương Đông, trong chớp mắt nhìn thấy bông tàn cúc kia, Hiền Nhân Lục Cốc A một tiếng, hai chân vậy mà đứng không vững lảo đảo một cái đặt mông ngồi lên trên mặt đất.Nhưng ngay lập tức, Hiền Nhân Lục Cốc lại từ dưới đất nhảy lên một cái, giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt Bạch Thương Đông, nhưng sau khi đến chỗ Bạch Thương Đông, lại dừng lại một chút, hai tay từ từ đưa về phía bông tàn cúc màu vàng kia, toàn thân đều không thể tự khống chế run rẩy lên kịch liệt.Khô Tàn Cúc...!Là Khô Tàn Cúc...!Cuối cùng...!Cuối cùng cũng được cứu rồi... Trong nháy mắt lúc hai tay Hiền Nhân Lục Cốc ôm lấy Khô Tàn Cúc, không nhịn được nước mắt liền tuôn rơi.Bạch Thương Đông nhìn bộ dáng của Hiền Nhân Lục Cốc, trong lòng thầm nghĩ: Thoạt nhìn bốn thứ này đối với Hiền Nhân Lục Cốc còn quan trọng hơn so với trong tưởng tượng của ta, ta ra điều kiện có phải là quá ít hay không?Sở dĩ Bạch Thương Đông có lòng tin như vậy, dám đem tính mạng của mình ra bảo đảm, chỉ đơn thuần vì này bốn miếng Thánh Vật Lệnh này đúng lúc là Mai, Lan, Trúc, Cúc, bốn loại cây này ở trong lịch sử Trung Quốc, được dùng để xem như chủ đề thi phú thật sự là quá nhiều, đừng nói là bốn miếng, coi như là bốn mươi miếng, Bạch Thương Đông nhắm mắt lại cũng có thể nghĩ ra bốn mươi bài văn chương lấy Mai Lan Trúc Cúc làm đề, bởi vì những văn nhân thời cổ đại ởTrung Quốc rất thích bọn chúng.Nhìn Hiền Nhân Lục Cốc ôm bốn loại Thánh phẩm nước mắt tuôn rơi, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút chết lặng, bốn bài thơ bốn loại Thánh phẩm, bọn họ chỉ cảm thấy Bạch Thương Đông đã không còn thuộc về phạm trù loài người nữa, mặc kệ là hắn viết ra thơ dạng gì thì cũng không có gì lạ.Còn có ai muốn giải Thánh Vật Lệnh nữa hay không, ta cũng đã nổi lên hứng thú, hôm nay còn chưa viết đủ thơ nữa đây. Bạch Thương Đông liếc mắt nhìn mọi người, không nhanh không chậm nói.Mọi người nghe thấy thế liền chấn động trong lòng, trong lòng đều nghĩ: Chẳng lẽ những bài thơ kia không phải là hắn đã viết trước, mà là ngay ở hiện trường viết ra, không thể có chuyện này đi, phải là người biến thái cỡ nào mới có thể làm ra được loại chuyện này, chỉ liếc mắt đã có thể viết ra bốn bài thơ Thánh phẩm, đây căn bản không phải là chuyện mà con người có khả năng làm được đi?Bạch Thương Đông đáng chết, ta há có thể để cho ngươi nổi tiếng như thế. Bính Hỏa Chân Nhân cắn răng một cái, móc ra hai miếng Thánh Vật Lệnh đưa đến trước mặt Bạch Thương Đông nói: Bạch Chấp Viện, xin mời ngươi giúp ta giải hai miếng Thánh phẩm này đi.Hắn vốn cũng không có ý định đem hai miếng Thánh Phẩm Lệnh này giải được, năm trăm điểm Chấp Viện cống hiến giải một miếng thì thật sự là quá đắt, nhưng lúc này nhìn Bạch Thương Đông đang có khí thế bừng bừng, nếu như để cho hắn lưu lại ấn tượng văn đạo vô địch ở trong lòng chúng đệ tử, đến lúc đó danh vọng của Bạch Thương Đông ở trong Nam Ly Thư Viện nhất định là sẽ phóng đại, muốn đối phó với hắn sẽ càng thêm khó khăn.Bính Hỏa Chân Nhân tự nhiên là không tin Bạch Thương Đông có khả năng ngay tại chỗ liền lúc viết ra bốn bài thơ Thánh phẩm, nhất định chỉ là gặp may, bốn bài kia là hắn đã viết lúc trước rồi.Bây giờ Bính Hỏa Chân Nhân lấy ra hai miếng Thánh Vật Lệnh Thánh Phẩm, đây là loại hoàn toàn khác với của Hiền Nhân Lục Cốc, hắn cũng không tin Bạch Thương Đông cũng có thể lập tức giải ra Thánh phẩm.Chỉ cần hắn không giải ra, hoặc giải ra không phải là Thánh phẩm, liền có thể hơi chút đả kích hình tượng của hắn trong lòng các đệ tử của Nam Ly một chút, không đến nỗi để cho một đám đệ tử cảm thấy Bạch Thương Đông ở phương diện văn đạo là một tồn tại không thể chiến thắng.Nếu như không được, chỉ cần Bạch Thương Đông không thể lập tức giải ra, chỉ cần minh tư khổ tưởng một phen, hình tượng cũng sẽ có ảnh hưởng, sẽ không khiến người ta cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng giống như bây giờ nữa, giống như văn đạo của Bạch Thương Đông chính là tối cao như thần.Một ngàn điểm Chấp Viện cống hiến. Bạch Thương Đông nhận ra Bính Hỏa Chân Nhân, cũng lười nói nhiều, trực tiếp đưa tay ra nói.Bính Hỏa Chân Nhân cũng không nói nhiều, thanh toán một ngàn điểm Chấp Viện cống hiến cho Bạch Thương Đông.Bạch Thương Đông thu điểm cống hiến, cầm lấy hai miếng Thánh Vật Lệnh, sau khi nhìn một cái, trực tiếp đem hai miếng Thánh Vật Lệnh đặt song song lên trên bàn đá, tay trái tay phải đồng thời di động, đồng thời viết lên trên hai miếng Thánh Vật Lệnh.Mao vũ ban lan bạch trữ tài, mã tiền kình xuất bất kinh sai.
Khinh phao nhất điểm nhập vân khứ, hát sát tam thanh lược địa lai.
Lục ngọc tuy toàn kê não phá, huyền kim trảo phách thỏ tâm khai.
Đô duyên giải nạch sinh linh vật, sở dĩ nhân nhân đạo tuấn tai.Vị minh long cốt tuấn, hạnh đắc đáo thần châu.
Tự hữu thiên kim giới, ninh vong bá nhạc thù.
Tuy tri thù khoản đoạn, mạc cảm bỉ hoa lưu.
Nhược ngộ truy phong tiện, đương hiên nhất cử đầu.Hai bài thơ gần như là hoàn thành cùng một lúc, chỉ thấy một con ưng một con ngựa từ bên trong Thánh Vật Lệnh lao ra, vậy mà đều là Thánh phẩm.ể ế ế ắ ồNgười nào còn có Thánh Vật Lệnh, để ta viết hết thơ trong lòng ra cho sảng khoái. Bạch Thương Đông đem một con ưng một con ngựa kia tiện tay ném cho Bính Hỏa Chân Nhân đang trợn mắt ngoác mồm, hào khí bay lên trời nói với một đám đệ tử Nam Ly đã sớm nhìn tới ngây người.Ta tới...!Ta tới... Không biết là do bị khí phách của Bạch Thương Đông lay động, hay là thật sự muốn mời Bạch Thương Đông trợ giúp bọn họ giải ra Thánh Vật Lệnh, rất nhiều tu sĩ đều rối rít lấy ra Thánh Vật Lệnh mời Bạch Thương Đông giải giúp.Ngũ Hoa Mã, Thanh Phong kiếm...Núi trọng thủy phục nghi không đường...Bạch Thương Đông không từ chối bất cứ ai, chỉ cần bỏ ra năm trăm điểm Chấp Viện cống hiến, đều trực tiếp giải ra Thánh Vật Lệnh, trạng thái hôm nay của Bạch Thương Đông cũng hiếm thấy, giống như là được thần trợ, vừa nhìn thấy Thánh Vật Lệnh liền có thể nghĩ ra bài thơ tương ứng, từng miếng một, căn bản là không hề dừng lại, đem tất cả Thánh Vật Lệnh được đưa tới đều giải ra toàn bộ, hơn nữa toàn bộ đều giải ra Thánh phẩm, vậy mà không có một ngoại lệ.Không nói tới một đám Văn Sĩ cùng Chân Nhân, ngay cả nhân vật như Hiền Nhân Lục Cốc cùng Hiền Nhân Liên Ẩn đều đã nhìn tới ngây người, vốn Bạch Thương Đông giải ra Mai Lan Trúc Cúc đã để cho bọn họ vô cùng kinh ngạc, nhưng bây giờ lại đã hoàn toàn ngây người, nhìn Bạch Thương Đông giống như là gặp quỷ.Văn đạo đệ nhất Nam Ly...!Văn đạo đệ nhất Nam Ly...!Đây là Văn đạo đệ nhất Nam Ly quỷ quái gì...!Trong suốt lịch sử của Thánh Giới có quái vật nào như vậy không?Trong lòng mỗi người đều chỉ còn lại ý nghĩ duy nhất như vậy, ánh mắt nhìn Bạch Thương Đông đã hoàn toàn không giống như là đang nhìn một người, lúc này cũng không còn ai tiếp tục hoài nghi những bài thơ này là do Bạch Thương Đông viết ra trước, nào có người nào có thể khéo léo như vậy, vừa vặn chủ đề Thánh Vật Lệnh xuất hiện nơi này, hắn đều đã từng viết qua, hơn nữa còn đều là viết ra Thánh phẩm.Tất cả mọi người đều không hề chú ý tới, lúc này ánh mắt của Minh Nguyệt Tâm nhìn về phía Bạch Thương Đông cũng đã nóng lên hừng hực, trong lòng sôi trào mãnh liệt: Văn đạo tu vi của Ma Sư còn mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ta, nếu như có thể để cho hắn làm việc cho ta, đem chư ma trong Cổ ma điện đều giải ra Ma Danh, có lẽ là ta thật sự có thể tạo ra được một Đông Thổ Ma Quốc thứ 2 ở trong Thánh Giới.Không không, nếu như hắn có thể cam tâm tình nguyện đi theo ta, có lẽ là ta có thể nhất thống Ma giới, trở thành đại nữ hoàng mạnh nhất trong lịch sử Ma giới, cuối cùng nhất thống hai giới cũng không phải là chuyện không thể... Ánh mắt của Minh Nguyệt Tâm nhìn về Bạch Thương Đông càng ngày càng nóng rực, đôi mắt đẹp giống như là đang bốc cháy, tràn ngập vô hạn nhiệt tình cùng trông đợi..
Danh Sách Chương: