Mục lục
Vương Quốc Màu Xám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

DeYun

Chuyện của Đàm Tiếu đã lan truyền khắp Tinh Tú thính vào hôm sau, bộ Nhân sự truyền tin tức ra ngoài đại ý là trợ lý ra ngoài không xin bảo vệ nên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nhóm người Bạch Cập hiểu rõ, tuy Đàm Tiếu trói gà không chặt, nhưng cũng không phải đồ ngốc, sẽ không đứng tại chỗ mặc người khác đuổi giết. Có thể trong vòng năm phút phá được kết giới bảo vệ do bộ Phán qan sáng chế ra, rốt cuộc là người nơi nào.

Nhằm vào Đàm Tiếu, rốt cuộc là nhất thời nảy lòng tham hay đã chủ mưu trước.

Bạch Cập đưa Tần Thái trở về thành phố Tam Họa. Hai người về Thiên Lư Loan, nơi này thật quá rộng cũng quá quạnh quẽ. Tần Thái ngồi xuống sô pha, Yến Tiểu Phi hơi do dự rồi đem nước ép trái cây ướp lạnh có sẵn trong tủ cho cô. Tần Thái nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh thấu xương, hắn không chịu được mà tránh đi. Bạch Cập ngồi bên cạnh, cho rằng cô sẽ làm loạn trời đất lên, đến Tang Cốt Nê phải nắm chặt kính Côn Luân của mình, nhồi im không nhúc nhích.

Tần Thái nắm ly nước trong nay, giọng nói như giọt mưa tí tách ngoài cửa sổ: "Ngày mai đến Tinh Tú thính, A Tử sẽ giao công việc cho cậu."


Yến Tiểu Phi ngẩn ra, lời này là nói với hắn. Sa Ưng tựa như thở dài nhẹ nhõm, tâm tình Bạch Cập vẫn bất định, trong đôi mắt cô có một sự kiên nhẫn, giống như cây tùng ngạo nghễ giữa tuyết, trăm năm không đổi.

Từng câu từng chữ cô nói bình tĩnh: "Hậu sự của Đàm Tiếu, cậu cùng với nhân sự của Tinh Tú thính lo liệu đi, tôi cũng sẽ tham gia."

Yến Tiểu Phi không biết nên nói gì, một lúc sau mới trả lời: "Được."

Tần Thái đặt ly nước ép lên bàn, độ ấm trong bàn tay đã tan vào thành ly, cô nhìn chăm chú rồi bỗng xoay người rời đi: "Tôi qua bên Ứng Quả Nhi, tối nay không về."

Cho đến khi cô đóng cửa đi ra ngoài, những người trong phòng thở ra một hơi. Sa Ưng nói chuyện tự nhiên với Bạch Cập: "Cô ấy bình tĩnh hơn tôi nghĩ."

"Đã qua thời gian xúc động." Bạch Cập phủi bụi trên áo, duỗi tay cầm ly nướp ép lạnh của Tần Thái lên uống, hương vị không tệ, đáng tiếc về sau không uống được nữa rồi.

Phía bên Tần Thái, Lữ Liệt Thạch đang nổi trận lôi đình: "Ai cho con động đến người họ Đàm kia hả? Hắn là người của Tinh Tú thính đấy, là văn chức cấp cao của Tinh Tú thính Nhân Gian, con động đến hắn không bằng đi bắt một tổ tưởng đi." Huống chi hắn còn là tình nhân của nha đầu kia...

Lữ Liệt Thạch không nói ra, đêm qua nhận được điện thoại của Lữ Dật mới biết Lữ Lương Bạc đi vây bắt một quản lý cấp cao của Nhân Gian. Hôm qua ông ta còn không quan tâm, vì lấy bản lĩnh bây giờ của Lữ Lương Bạc thì ngoại trừ Bạch Cập ra thì tương đối an toàn. Nhưng sau khi nghe tên con mồi mà họ nói, tên là Đàm Tiếu, cả người ông ta nảy lên! Nhân Gian và Trật Tự đối đầu nhau đã lâu, chỉ cần một ngọn nến là đủ để nổi lửa ngươi chết ta sống.


Thời điểm tồn vong sinh tử, chuyện thắng thua không ai nói trước được. Tên Đàm Tiếu kia chỉ là văn chức, chuyện bắt hắn dễ như trở bàn tay, nhưng người sau lưng hắn là Tần Thái. Nha đầu kia nặng nhất là tình cảm, một khi đã động đến binh đao.... Bây giờ chỉ sợ Lữ Lương Bạc đã trở thành địch nhân của cô ta.

Hắn nhanh chóng chạy đến hiện trường, trước tiên là sai người ngụy trang thành Huyền Thuật sư của Nhân Gian. Đàm Tiếu không có căn cơ Huyền thuật, muốn lừa hắn rất dễ. Một mặt cho người đuổi bắt Đàm Tiếu, một mặt kéo Lữ Lương Bạc rời khỏi thôn Thượng Khê. Ngờ đâu chỉ năm phút sau lại gặp phải viện quân từ Phán quan Nhân Gian, ông ta nóng lòng muốn thoát thân nên sau khi giao thủ một chút đã nhanh chóng rời khỏi.

Lữ Lương Bạc cũng không muốn giết Đàm Tiếu, anh chỉ muốn hỏi tin tức của Tần Thái. Lữ Liệt Thạch đưa anh trở về văn phòng, đốt một điếu thuốc rồi cuối cùng hạ quyết tâm: "Sau khi con đi, Yến Trọng Hoan tìm về được Tiên Tri thật sự, trải qua việc xem xét mệnh lý hai người thì phát hiện nha đầu Tần Thái thật sự không phải Tiên Tri của Trật Tự, mà con bé lại có năng lực Tiên Tri. Hiện tượng này chứng minh sự hỗn loạn của Thiên Đạo đã bắt đầu, cho nên Yến Trọng Hoan cùng các vị trưởng lão thương lượng giải quyết con bé, sửa lại Thiên Đạo. Nhưng vì cha niệm tình nó và con có tình cảm, đã cùng với Bạch Hà đưa nó trốn khỏi Trật Tự."

Chuyện ông ta thật giả lẫn lộn, nhưng ít nhất vẫn giữ cốt truyện: "Ai biết rằng tuổi nó còn nhỏ chịu không nổi dụ hoặc mà gia nhập Nhân Gian. Mấy năm nay đã giết hại biết bao nhiêu Tra Xét của Trật Tự, trợ Trụ vi ngược, làm nhiều chuyện xấu. Hơn nữa....sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, Đàm Tiếu mà con muốn bắt là trợ lý trên danh nghĩa, thực tế là tình nhân của cô ta... Con trai, cha biết con thích nha đầu này, mặc kệ là thật lòng hay giả dối đều không sao, bây giờ đã không còn là nha đầu khi xưa nữa. Con lý trí lên một chút, con còn nhiều trọng trách phải gánh vác."

Cách lớp kính râm, ông ta không nhìn rõ biểu tình của con trai mình, Lữ Lương Bạc chỉ im lặng. Bảy năm qua, rốt cuộc đã sai ở đâu?

Hai ngày sau là lễ tang của Đàm Tiếu.


Nửa tháng nay thành phố Tam Họa luôn nắng ấm, nay bỗng đổ cơn mưa phùn. Lục Thiếu Hoài đi cùng Tần Thái với cái bụng lớn từ từ đi vào nghĩa trang, phía sau là hai Phán quan đang che ô. Có Huyền Thuật sư chuyên làm nghi thức siêu độ phía trước, Tần Thái vẫn luôn đeo kính râm, chỉ tháo xuống lúc làm lễ hạ quan. Sa Ưng đứng phía sau Bạch Cập, anh còn nhớ rõ lễ tang của Chu Bích Hoa, cô vì quá đau xót nên không đến, chỉ trốn ở một nơi không người khóc thầm, không có dũng khí đối diện với biệt ly.

Mà nay Đàm Tiếu đã rời đi, dù đau như vậy nhưng cô vẫn đứng trước lễ tang của anh, để lộ vết thương giữa sương gió. Với tư thái bình tĩnh, đối mặt với tổn thương.

Thế gian này có một kiểu người, càng sống càng an nhàn, vì thế ngày càng nhát gan lo được lo mất quá nhiều. Mà kiểu người khác, bước đi trên lưỡi đao, vết thương càng chồng chất thì càng mạnh mẽ.

Ngày hôm sau, bộ Phán quan gọi đến dò hỏi có nên chiêu hồn cho trợ lý Đàm hay không. Nếu chiêu hồn thì có khả năng làm anh ấy sống lại, nhưng Tần Thái từ chối.

Lúc Đàm Tiếu chết cô không nhìn thấy được, có thể bởi vì chuyện này không nằm trong quỹ đạo vận hành của Thiên Đạo, cũng có thể là duyên phận hai người đã hết. Nhưng dù thế nào, chỉ cần anh có thể luân hồi, một lần nữa đi vào Thiên Đạo, năng lực Tiên Tri nhất định sẽ cảm nhận được anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK