Giang Thạch gật đầu. "Ngươi là một nhân tài, xưa nay bổn sứ cũng yêu quý nhân tài, ngươi đầu nhập vào Thánh giáo, trở thành hộ pháp của bổn sứ, bổn sứ có thể tha cho ngươi một mạng, thậm chí sau này chưa hẳn không thể ủy thác trọng trách cho ngươi, thế nào?’’ Thánh sứ lạnh lùng mở miệng. -Không muốn. Giang Thạch lắc đầu. -Ngươi nói cái gì? Thánh sứ ánh mắt lạnh lẽo, thanh âm băng hàn. Mọi người trong lều đồng loạt quát to, thanh âm chói tai. -Làm càn! -Tiểu tử muốn chết!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.