Mục lục
Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đám người ánh mắt đỏ lên, gắt gao nhìn chằm chằm đại môn nhà Giang Thạch, hận không thể đem đại môn đều cho nhìn thấu, tràn ngập các loại cảm xúc hâm mộ ghen tị phức tạp.

Giang Anh thổn thức trong lòng, không biết làm sao.

Cuối cùng đành phải thở dài một tiếng, rời khỏi nơi đây.

Luyện ra long xà kình, từ nay về sau, Giang Thạch cùng hắn chính là người của hai thế giới.

···

Trong sân.

Giang Thạch cẩn thận hoạt động thân thể, vẫn cảm giác được trong cơ thể tràn ngập lực lượng.

Giống như là căn bản dùng không hết.

Vừa mới đánh đám người Lưu Tứ một trận, chẳng những không có dỡ lực, ngược lại có loại cảm giác nhiệt huyết mãnh liệt dâng lên, muốn tìm người luyện tập lần nữa.

Chẳng lẽ ta là một phần tử hiếu chiến? Lúc này mới vừa có chút lực lượng, liền bành trướng đến loại tình trạng này? Cái này không thể được!

Giang Thạch nhíu mày.

Bây giờ hắn vẫn là tầng dưới chót của xã hội.

Chỉ có trở thành đệ tử nội môn mới có thể thay đổi vận mệnh!

Đệ tử ngoại môn, chung quy chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi.

Bỗng nhiên, Giang Thạch cảm giác được từng đợt cảm giác tê dại trên thân thể, tựa như điện giật đồng dạng, trong lòng lấy làm lạ, nhanh chóng mở ra bảng điều khiển nhìn lại.

-Di, giá trị danh vọng tăng lên?

Chỉ thấy nguyên bản giá trị danh vọng đang 0 điểm bây giờ thình lình đã biến thành 20 điểm.

"Ta chỉ là đánh đám người Lưu Tứ một trận, liền tăng lên 20 điểm danh vọng, đúng rồi, bọn họ đều cho rằng ta luyện được long xà kình, ở trong mắt bọn họ, ta thỏa đáng đã là đệ tử nội môn, cho nên giá trị danh vọng mới có thể tăng lên trong nháy mắt."

Bất quá 20 điểm danh vọng vẫn là quá thấp.

Cần gom đủ một vạn, mới có thể mở khóa thiên phú tiếp theo.

Gánh nặng mà đường xa.

Rất nhanh, Giang Thạch lần nữa lấy ra bản sao chép long xà kình, bắt đầu nghiên cứu.

Cả bản long xà kình, cực kỳ đơn giản, chỉ có mười tám động tác.

Nhưng mười tám động tác này lại làm khó tất cả đệ tử ngoại môn.

Nghe nói mấy chục năm qua, cũng không có ai có thể hoàn toàn luyện thành long xà kình.

Một khi luyện thành Long xà kình, kình lực toàn thân ngưng tụ thành một cỗ, từ tử kình biến thành hoạt kình, như rồng như rắn, không thể ngăn cản, nhẹ nhàng chấn động đã có cự lực mấy trăm cân.

Nếu có thể luyện thành Long Xà kình, phối hợp với thiên phú Long Tượng của bản thân, tuyệt đối rất có triển vọng.

Dù là thành nội môn, cũng sẽ rất được coi trọng.

Trước luyện thử xem.

Giang Thạch dựng sách lên, lập tức tu luyện mười tám động tác phía trên.

···

Mặt trời mọc và mặt trời lặn.

Thời gian trôi qua.

Ba ngày sau.

Trong chỗ ở của Lưu Tứ truyền ra từng trận tiếng rên rỉ thống khổ.

Mấy người Lưu Tứ tất cả đều khập khiễng, trên người dán đầy đan dược dán vừa mới mua, biểu tình thống khổ nhưng vẫn lựa chọn ra cửa.

Nguyên nhân không gì khác!

Bọn họ đặc biệt mua rượu và thức ăn thượng hạng, chuẩn bị tự mình nhận lỗi với Giang Thạch.

Giang Thạch luyện thành long xà kình, nhất định sẽ trở thành đệ tử nội môn, đến lúc đó muốn giết chết mấy người bọn họ, quả thực quá dễ dàng.

Ngẫm lại việc này, bọn họ liền cảm thấy như là có hơn mười thanh đao kẹp ở trên cổ, chân tay bụng đều đang run rẩy.

-Tứ ca, được rồi.

Một đại hán chua xót mở miệng, trong lòng đã cực kỳ hối hận.

Sớm biết như thế, lúc trước không nên đắc tội Giang Thạch.

-Được rồi, đi thôi.

Lưu Tứ cũng chống quải trượng, nhoáng một cái ra cửa.

Không đến một lát.

Mấy người đã đi tới bên ngoài chỗ ở của Giang Thạch lần nữa.

-Giang... Giang đại ca có nhà không?

Thanh âm Lưu Tứ phát run, mở miệng trước.

Giang Thạch đang luyện tập long xà kình, nhướng mày, nghe được thanh âm.

-Lại là họ?

Két một tiếng, Giang Thạch mở cửa phòng.

-Chuyện gì?

Lưu Tứ cười nịnh nọt, giơ rượu và thức ăn lên, nói: "Chúng ta cố ý đến nhận lỗi với Giang đại ca, hy vọng Giang đại ca có thể tha thứ cho chúng ta.’’

-Đúng vậy, Giang đại ca!

-Cầu Giang đại ca đừng chấp nhặt với chúng ta.

Mấy người bên cạnh cũng nhao nhao cười nịnh nọt, giơ đồ trong tay lên.

-Hả?

Đôi mắt Giang Thạch lóe lên, ngửi thấy mùi rượu và thức ăn, không khỏi thèm chảy nước miếng.

Hắn đã không ăn gì cả ngày rồi.

Bất quá mấy tên này mới vừa bị mình đánh qua, liền tới cửa xin lỗi, sẽ không hạ độc ở trong cơm đi?

-Các ngươi vào trước đi.

Giang Thạch mở miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK