-Phản tặc sao dám lắm lời, người nào cùng ta đi giết tặc này?
Dương Hồng Thiên mắng to.
-Mạt tướng nguyện đi!
Một hắc bào tiểu tướng giơ roi giục ngựa, cầm đao chạy ra, mở miệng hét lớn: "Từ Thiên Bưu ở đây, ai dám cùng ta quyết một trận tử chiến!"
-Người nào nguyện ý xuất chiến?
Triệu Thiên Long giận dữ quát.
Phía sau có một đại hán khôi ngô mình trần lao ra, trong miệng rống giận, quơ một cây lang nha bổng thô to, ngay cả tọa kỵ cũng không cưỡi, lao thẳng tới Từ Thiên Bưu.
Đại hán kia quá mức hùng tráng, vừa mới nhào ra, đã khiến mọi người kinh hãi.
Người bình thường thân cao hai thước cũng đã là cực kỳ hiếm thấy, nhưng đại hán này ít nhất cao hai thước năm có thừa, làn da toàn thân như sắt, một mảnh đen nhánh, cả người giống như tháp sắt đồng dạng, chòm râu hàm dưới càng là hiện ra hình thái nổ tung, giống như là từng sợi dây thép đồng dạng.
Một đường chạy ra, toàn bộ mặt đất đều vang lên tiếng Oanh tạc.
-Hống......
Chợt đến gần, đại hán đột nhiên rống to, tựa như sư tử Hà Đông rống, sóng âm khủng bố dẫn đầu đánh úp lại.
Sắc mặt Từ Thiên Bưu đại biến, tuấn mã dưới háng càng phát ra tiếng rít dài, vô cùng hoảng sợ, lập tức đứng lên, tựa như đối mặt với hung thú khủng bố gì đó.
Răng rắc!
Đại hán khôi ngô quét ra một gậy, Lang Nha Bổng thô to trực tiếp Oanh vào chiến mã của đối phương, Oanh một tiếng, đem chiến mã nện ngã tại chỗ, Từ Thiên Bưu trên lưng ngựa cũng là cuồng phun máu loãng, lập tức bay ngang ra, hung hăng nện ở xa xa, đã khí tuyệt bỏ mình.
-Ha ha ha, còn có ai?
Đại hán khôi ngô cất tiếng cuồng tiếu, thanh âm thật lớn, giống như lôi đình.
Cả người đứng ở giữa sân, quả nhiên là Cái Thế Vô Song.
Khí thế đáng sợ, khiến cho chiến mã hai bên đều nhịn không được nhấc lên hai vó, phát ra tiếng hí vang.
Xích Diễm quân bên này đều quá sợ hãi.
Từ Thiên Bưu chính là Nhập Kình quan thứ bảy, cư nhiên một chiêu liền chết!
-Hán tử này là ai?
-Mãnh sĩ ở đâu ra?
-Chân Hổ Tướng!
Dương Hồng Thiên sắc mặt ngưng trọng.
-Ha ha ha, Dương Hồng Thiên tiểu nhi, đây là nghĩa tử Dương Liên của ta, cũng không tệ lắm?
Triệu Thiên Long cất tiếng cười to, nói: "Ngày xưa có danh tướng tiền triều, trong một ngày liên tục giết hai mươi bốn tướng quân địch, hôm nay nghĩa tử của ta ở đây, cũng muốn noi theo tiền nhân, ngược lại muốn xem Xích Diễm quân các ngươi có bao nhiêu người không sợ chết!"
-Cuồng vọng!
Dương Hồng Thiên giận dữ, nói: "Bắt lấy người này!’’
-Mạt tướng nguyện đi!
Lại là hai người phóng ngựa lao ra, trong miệng gầm lên, một người vung đại quan đao, một người cầm trường thương tấn thiết, thẳng lấy Dương Liên mà đi.
Tu vi của hai người không kém, tất cả đều là hảo thủ Nhập Kình quan thứ tám.
Chỉ bất quá Dương Liên lại nhe răng cười, không thèm để ý chút nào, huy động Lang Nha Bổng thô to trong tay, trực tiếp hung hăng quét tới hướng hai người.
Hai người lập tức cầm binh khí lên, đồng loạt ngăn cản.
Nhưng một ngăn trở này, nhất thời sắc mặt cả hai cuồng biến, phát ra kinh hô, giống như là gặp phải chuyện gì cực kỳ khủng bố.
Bang bang hai tiếng, binh khí trong tay hai người đều bị đập bay ra, Lang Nha Bổng thô to hung hăng quét ở trên người bọn họ, đem cả người lẫn ngựa của bọn họ đều quét bay ra ngoài, gân gãy xương đứt, tử trạng thê thảm.
-Còn có ai dám tiến lên?
Dương Liên kêu to, thanh âm điếc tai.
Thân hình chừng hai thước năm tràn ngập lực áp bách cực lớn.
Xích Diễm quân bên này, ai nấy đều là sắc mặt kinh hãi, không thể tin.
-Hai vị thiên tướng Nhập Kình quan thứ tám cũng bị đánh chết dễ dàng như vậy?
-Làm sao có thể!
Dương Hồng Thiên bộ mặt âm trầm, ánh mắt nheo lại, gắt gao nhìn chằm chằm đại hán khôi ngô, hoặc là nhìn chằm chằm binh khí trong tay đại hán khôi ngô, lạnh giọng mở miệng: "Tinh Thần Vẫn Thiết!"
-Cái gì? Tinh Thần Vẫn Thiết?
Đám người Hùng Khai Sơn, Trương Sơn đồng loạt biến sắc.
-Tinh Thần Vẫn Thiết?
Xích Long lão đạo, Xích Hỏa lão đạo cũng đều là phát ra kinh hô.
-Trưởng lão, cái gì là Tinh Thần Vẫn Thiết?
Giang Thạch hồ nghi hỏi.
-Tinh Thần Vẫn Thiết là một trong những kỳ vật trong thiên hạ, ngoại trừ vô kiên bất tồi, còn có một tác dụng quỷ dị hơn, chính là áp chế kình lực.
Sắc mặt của Xích Hỏa lão đạo cực kỳ khó coi, nói nhỏ: "Bất kỳ kình lực nào một khi đụng vào Tinh Thần Vẫn Thiết, sẽ tự động biến mất, Lang Nha Bổng trong tay đại hán khôi ngô này dĩ nhiên là dùng Tinh Thần Vẫn Thiết đúc thành, điều này có nghĩa là bất kỳ người nào ở Nhập kình một khi đi lên, đều sẽ tự động bị áp chế kình lực, chỉ có thể lợi dụng thân thể chống lại hắn, trên thân thể, chỉ sợ không ai là địch thủ của đại hán khôi ngô này.
-Còn có loại kỳ vật này?
Giang Thạch ngạc nhiên.
···