Hùng tâm đã mất, hiểu được tính toán lợi ích, biết cân nhắc lợi hại, không còn nhiệt huyết cùng xúc động khi còn trẻ. Hắn giận dữ quát một tiếng, trong lúc bất chợt vọt người lên, trực tiếp bỏ qua chiến mã cùng tướng lĩnh, xoay người liền cuồng xông chạy trốn từ trên đỉnh đầu đám người. -Viên Khai Thái, ngươi chạy được không? Thanh âm Giang Thạch cực lớn, giọng nói lạnh như băng. Ngay từ đầu hắn đã dự phòng việc Viên Khai Thái có thể chạy trốn, giờ phút này há có thể thật sự để cho hắn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.