Chương 1451
Trong lúc cô còn đang ngần người chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Cố Gia Huy bất ngờ thảo chiếc vòng trên cổ cô xuống, lấy chiếc nhẫn kim cương trên đó rồi quỳ một chân xuống đất.
Cùng lúc này, cây cối hai bên đột nhiên sáng đèn.
Hóa ra bên trên cành lá rậm rạp đã treo những bóng đèn nhỏ, khung cảnh tuyết rơi trắng xóa dưới ánh đèn chiếu sáng tựa như tiên cảnh chốn nhân gian. Mà bốn phía xung quanh là những chiếc đèn trời đang từ từ bay lên.
Trên mỗi chiếc đèn đầu ghi bốn chữ to “Gà cho anh nhé?”
Mà mấy người nấp đẳng sau cây cối hai bên cũng lần lượt ra ngoài.
Ông cụ, chủ An, hai cậu Quý Mặc Nhiên Quý Quốc Định, dì Quỷ Thiên Kim, các anh nhà họ Quý, còn có ba mẹ nuôi cùng Ngôn Hải
Ngay cả Bạch Thư Hân và Ôn Mạc Ngôn cũng có mặt.
Cô kinh ngạc nhìn những người thân thuộc nhất đang từ từ đi tới, bàn tay nhỏ bé gắt gao che miệng sợ bản thân không kiềm chế được hét lên thành tiếng.
Nước mắt… cũng không biết đã rơi từ lúc nào.
“Minh Tâm, gả cho anh nhé?” Anh quỳ một gối, tay giơ cao chiếc nhẫn, nói rõ ràng từng chữ.
Khi nghe đến đây, nước mắt cô lập tức tuôn trào, khóc đến mức không thể kềm chế được. Cô cúi đầu, nước mắt không ngừng rơi xuống như những hạt ngọc vo vun.
Cố Gia Huy thấy vậy, định đứng dậy an ủi cô nhưng không ngờ cô lại vội vàng chia tay ra mà nói: “Đừng nhúc nhích… em lau một chút là được rồi. Em đồng ý…” Ngay lập tức, cô vươn bàn tay nhỏ bé ra, lòng bàn tay vì căng thẳng mà thấm đẫm mồ hôi.
Rõ ràng là cô đã đoán trước được mọi chuyện, cũng đã mơ về lần cầu hôn này không biết bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng vẫn không để phòng được.
Sự kích động trong lòng tựa như núi lửa phun trào ra. .
Cố Gia Huy thấy cô đưa tay ra thì thở phào nhẹ nhõm một hơi. Anh biết Hứa Minh Tâm sẽ không từ chối anh, nhưng anh vẫn rất căng thẳng. Anh cảm thấy mình đã sống ba mươi năm nhưng chưa bao giờ lo lắng tựa một cậu nhóc như bây giờ.
Chi thấy chiếc nhẫn sắp được đeo vào, ai ngờ Quý Thiên Kim lại lên tiếng: “Minh Tâm
Hai chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến trái tim những người có mặt như thắt lại.
Quý Mặc Nhiên lộ vẻ khó xử khi nhìn thấy em gái mình, tưởng là bà ta muốn đến ngăn cản. Nhưng không ngờ nửa câu sau của bà ta lại là: “Cố Gia Huy là một người đàn ông tốt. Ánh mắt của con tốt lắm, đã không chọn nhầm người. Dì ủng hộ con.”
“Cảm ơn dì!” Hứa Minh Tâm vô cùng cảm kích mà nói. Có được lời chúc phúc của bà ta thì cô đã cảm thấy rất thỏa mãn.
Cố Gia Huy nhanh chóng đeo nhẫn rồi nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô như thề sợ cô sẽ bỏ chạy vậy.
Đeo nhẫn vào, thì chính là người của anh.
Cô xúc động lao vào vòng tay của anh và ôm anh thật chặt.
“Có hơi vội vàng, không biết em có thích không?”
“Có chứ! Em rất hài lòng… Cảm ơn anh vì lần nào cũng cho em những bất ngờ khác nhau, nhưng mà hình như em lại chưa chuẩn bị gì cho anh thì phải.”
“Can gì phải chuẩn bị cho anh chứ? Đàn ông chỉ dùng để nuông chiều người phụ nữ của mình thôi, đúng không?” Cố Gia Huy nhưởng mày nói, tỏ vẻ như thể đó là điều đương nhiên.
Phụ nữ là để yêu thương, còn đàn ông chỉ là người yêu thương phụ nữ mà thôi. phải mạnh bọn họ còn muốn bất ngờ hay quà cáp gì nữa chứ? Có thể tìm được một người để yêu thương chiều chuộng thì phải nên cảm thấy hài lòng đi, vì dù sao bây giờ tỷ lệ nam nữ cũng đang mất cân bằng mà