Mục lục
Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 146

Cô hận, cô hận Mộ Duật Hành đến tận xương tủy, vì chính anh đã ra tay giết chết ba của cô, Bạch Nhạn.

Sau khi bị lạc mất Bạch Thiện, cuộc sống của Mạc Kỳ Vân vô cùng tăm tối, năm đó cô chỉ mới 12 tuổi không làm được việc gì cả, chỉ biết ăn xin để sống qua ngày với hy vọng rằng bác mình vẫn còn sống và cả hai được đoàn tụ. Nhưng qua hơn ba năm không tìm gặp, cô lại được một người giúp đỡ trở về quê hương và thế là cô đã trở về

Nỗi hận thù ăn sâu vào trong tâm trí, cô cố gắng tìm mọi cách để hoàn thiện bản thân và tìm cách được vào Long bang làm việc.

Khi được vào Long Bang, việc đầu tiên cô làm đó chính là cố gắng thật nhiều để được Mộ Duật Hành tin tưởng và được tiếp cận với anh, để anh ấn tượng về mình.

Sau đó cô đã thành công, cô dần dần được Mộ Duật Hành coi trọng về tài năng. Cô nghĩ con đường trả thù của mình không còn xa. Cô sẽ làm cho anh yêu mình, sau đó chà đạp, dẫm nát trái tim của anh, làm cho đau khổ, dằn vặt đến chết đi thì cô mới thấy hả dạ trong lòng.

Nhưng kế hoạch của cô không thành công, mà cô lại đánh rơi trái tim với người đàn ông khác, người đó chính là Lãnh Huyết. Nhiều lần cô đã ngăn cản trái tim, nhưng lại không được….

Nhiều lần cô đã muốn giết chết Mộ Duật Hành để trả thù nhưng cô sợ chết, cô sợ sẽ không còn được nhìn thấy người đàn ông cô yêu nữa…và sợ chính anh tàn nhẫn ra tay giết chết cô, như vậy cô sẽ đau lòng lắm…

Nhưng lúc cô đã quyết tâm trả thù thì lại có người gửi bức thư đến. Lúc đó vì muốn tìm ra người bị ám chỉ trong bức thư nên cô đành để cho Mộ Duật Hành tiếp tục được sống.

Người lái chiếc xe hôm đó, và người ra tay bắn chết ông Hà không ai khác chính là cô, Mạc Kỳ Vân.

Sau khi ông Hà chết đi, Mạc Kỳ Vân lau đầu đi tìm Bạch Thiện để bác cháu toàn tụ. Nhưng ông đã rời đi và không rõ tung tích, đến nay cô vẫn chưa tìm được.

Sau khi Mộ Duật Hành và Trình Ngữ Lam đi hưởng tuần trăng mặt về, cô lại tình cờ phát hiện Trình Ngữ Lam ăn đồ chua trong phòng bếp và cô đã nghi ngờ Trình Ngữ Lam đang mang thai….

Và thế là cô đã theo dõi Trình Ngữ Lam, sau khi đã xác định rằng Trình Ngữ Lam đang mang thai thì cô đã nghĩ ra một kế hoạch làm cho Mộ Duật Hành cảm nhận được sự mất mát người thân, nỗi đau đến cùng cực….

 

11 giờ đêm, Mộ Duật Hành loạng choạng đi lên phòng ngủ, người anh chẳng có gì ngoài mùi rượu.

Mở cánh cửa phòng ra, trong phòng vắng vẻ đến đau thương, anh đưa mắt tìm kiếm Trình Ngữ nhưng không thấy, cô đã thật sự rời đi….

Mộ Duật Hành tự do thả mình xuống giường, anh quơ tay cầm lấy chiếc gối của cô lên hít hà mùi hương của cô, nước mắt đàn ông chảy dài xuống trông rất đáng thương….

Ngữ Lam…

Anh mất cô rồi

Tại anh, tất cả là tại anh!

Ánh nắng chiếu vào căn phòng, Mộ Duật Hành cau mày thức dậy, anh quên mất là Trình Ngữ Lam đã rời đi nên đưa mắt tìm kiếm cô khắp nơi trong căn phòng…

Ngữ Lam.

Mộ Duật Hành ngồi dậy, giọng khàn khàn gọi cô. Đầu anh đau như búa bổ, cổ họng khô khốc..

Ngữ…..

Ánh mắt dừng lại một hướng, anh sục nhớ ra rằng cô đã bỏ đi, cô muốn ly hôn với anh.

Ly hôn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK