Mục lục
Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21

Anh rất vui vì đều đó…

Anh nghĩ ngày hạnh phúc trọn vẹn cũng không còn xa… sẽ nhanh thôi anh có cả trái tim lẫn thể xác của cô.

Trình Ngữ Lam, em chỉ có thể là của anh.

Trình Ngữ Lam lăn qua lăn lại trên giường. Không biết tại sao hai hôm nay cô lại không ngủ được, cứ thấp thỏm lo lắng chuyện gì đó.

Hai hôm trước Mộ Duật Hành đã lên máy bay sang Ý. Anh nói, anh đi khoảng một tuần mới về. Bảo cô ở nhà tự chăm sóc cho mình thật tốt, khi anh sẽ mua quà cho cô.

Từ lần trước Mộ Duật Hành chăm sóc cho cô, cô thấy mình cũng có chút rung động gì đó với anh, nên cô nghĩ sẽ cho cả hai một cơ hội để được ở bên nhau.

Dù gì cả hai cũng đã kết hôn, không thử thì làm sao biết có yêu hay không?

Cô nghĩ, cô và Dương Hữu Bằng có duyên không nợ. Cô cũng đã từng hy vọng anh sẽ về trước ngày cô kết hôn nhưng không? Đến tận bây giờ anh vẫn biệt vô âm tín, không một tin nhắn với cô.

Những lúc cô khó khăn nhất cũng là Mộ Duật Hành ở bên cạnh cô. Nếu như không có anh, mẹ cô không biết phải làm sao?

Ơn nghĩa đó, không bao giờ cô quên.

Ngày hôm sau, Trình Ngữ Lam đi làm bình thường như thường ngày. Nhưng hôm nay mọi người cứ nhìn cô với ánh mắt rất lạ, cứ nhìn cô rồi xầm xì bàn tán.

Trình Ngữ Lam cũng không quan tâm đến mà đi thẳng lên phòng.

Đến chiều khi tan làm, Trình Ngữ Lam đứng trước cửa tập đoàn chờ tài xế của Mộ Duật Hành đến đón.

Phó phòng Trình… à không Mộ phu nhân chứ.

Trương Tiểu Nhi nhếch môi cười, đi lại khiêu khích cô.

Trình Ngữ Lam không quan tâm đến, khoanh tay hất mặt sang hướng khác.

Trình Ngữ Lam, cô có biết tại sao mọi người hôm nay lại lạ như vậy không?

….

Hừ… tôi có lòng tốt nói cho cô biết nhé. Hai hôm nữa, Dương tổng sẽ quay lại đều hành tập đoàn… haha…

Câu nói này của Trương Tiểu Nhi đánh thẳng vào trong đầu của Trình Ngữ Lam, làm lòng của cô rối loạn lên.

Hữu Bằng đã có thể đi lại rồi sao?

Anh đã về nước rồi sao?

Tại sao anh lại không liên lạc với cô?

Trình Ngữ Lam đứng chôn chân ở đó, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Cô vui, cô rất vui khi anh đã có thể đi lại, đã có thể kiêu ngạo như ngày trước mà điều hành tập đoàn.

Tiếc sao? Nhưng mà đã muộn màng rồi, cô bây giờ là gái đã có chồng.

Chiếc xe dừng trước chân của Trình Ngữ Lam, tài xế bước ra mở cửa cho cô.

Bây giờ thân phận của cô là Mộ phu nhân,  không phải là Trình Ngữ Lam của ngày trước.

Phu nhân, mời lên xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK