Mục lục
Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7

Mộ Duật Hành ngã lưng ra sau ghế, anh nhắm nghiền mắt lại. Ba mươi ba năm trên cuộc đời, anh chưa từng bỏ cuộc một việc gì cả. Nhưng hôm nay anh muốn buông tay của Trình Ngữ Lam, để cô không phải hận anh.

Trình Ngữ Lam chạy lên phòng đóng kín cửa lại rồi bật khóc nức nở. Cô rất sợ nếu như hôm nay Mộ Duật Hành làm chuyện đó với cô, cô không muốn bị anh đụng chạm thân thể.

Hữu Bằng, sao anh không về bảo vệ em? Sao anh không liên lạc với em? Anh có biết lúc này em rất cần anh không?

Trình Ngữ Lam quỵ xuống. Mấy tháng nay cô đã luôn tìm cách để liên lạc với Dương Hữu Bằng nhưng không được. Nếu như bây giờ anh về, anh nhất định sẽ bảo vệ được cô.

Ngày hôm sau Mộ Duật Hành không đến đón Trình Ngữ Lam đi làm mà tài xế của anh đến đón. Không phải anh bận công việc mà là anh muốn suy nghĩ lại mọi việc.

Trình Ngữ Lam cũng không quan tâm đến, cô đã phó thác cuộc đời của mình cho ông trời sắp đặt.

Trình Ngữ Lam đang ngồi làm việc thì em trai của cô Trình Nhiên gọi đến.

Alo, chị nghe.

Chị, mẹ đột nhiên bị ngất xỉu. Em và ba đang đưa mẹ đến bệnh viện, chị vào ngay đi.

Cái gì? Tại sao lại ngất xỉu?

Em cũng không biết.

Chị sẽ vào ngay.

Trình Ngữ Lam cúp máy liền cầm túi xách chạy ra khỏi phòng làm việc và bắt taxi đến bệnh viện. Tại sao mẹ cô lại ngất xỉu chứ? Cô đã bảo ông bà đóng cửa quán ăn lại, để có thời gian nghỉ ngơi, an hưởng tuổi già. Dù tiền lương của cô không cao, nhưng cũng có thể lo được cho ông bà.

Đến bệnh viện, Trình Ngữ Lam gấp gáp chạy đến phòng cấp cứu. Ba cô và Trình Thiên Vũ đang lo lắng ngồi trên dãy ghế ngoài phòng cấp cứu.

Ba, Thiên Vũ, mẹ bị sao thế?

Đôi mắt của Trình Ngữ Lam đỏ au lên, tay chân run cầm cập.

Mẹ đột nhiên bị ngất xỉu, em cũng không biết tại sao nữa?

Nước mắt của Trình Ngữ Lam rơi xuống, hướng mắt về phía cánh cửa phòng cấp cứu.

Gần 1 giờ đồng hồ sau đó thì cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Ông Trình, Thiên Vũ và cô gấp gáp chạy lại hỏi bác sĩ:

Bác sĩ, mẹ tôi thế nào rồi?

Bệnh nhân bị khối u não, cần phải phẫu thuật gấp và phần trăm phẫu thuật thành công là 50℅. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài thì phần trăm thành công ngày càng thấp.

Trình Ngữ Lam ngã quỵ xuống nền, nước mắt lã chả rơi xuống. Khối u não? Thường ngày mẹ cô hay đau đầu, mệt mỏi. Cô bảo đi bệnh viện khám nhưng mẹ cô không đồng ý vì sợ tốn kém tiền bạc.

Bác sĩ, vậy thì sắp xếp phẫu thuật gấp cho bà nhà của tôi đi.

Ông Trình nói.

Được, vậy thì người nhà mau làm thủ tục.

Trình Ngữ Lam lau đi những giọt nước mắt, cố gắng bình tĩnh đứng dậy nhìn ông Trình và Trình Thiên Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK