Nhìn thấy nhóm đồng bạn như vậy, Michael thích náo nhiệt cũng không tự chủ được ngậm miệng, bản năng nhắc nhở hắn lúc này không cần làm chim đầu đàn.
Hai tay Beelzebub dưới bàn siết chặt, ngoài ý muốn cảm thấy khẩn trương.
Bí mật sắp bại lộ sao?
Hắn nhìn vài đồng bạn xung quanh, bao gồm cả Meta điện hạ, hình như chỉ có hắn, Michael, còn có một Berial giống như chưa tỉnh ngủ không biết chuyện. Berial luôn lười nhác không ra sao, mọi người giấu Berial vốn là hợp tình, nhưng hắn và Michael chức vị cao, lại trường kỳ tiếp xúc sí thiên sứ trưởng và trí thiên sứ trưởng, vì sao hai vị thủ trưởng muốn giấu bọn họ?
Dưới bầu không khí hít thở không thông, Berial kỳ quái nói rằng: “Các ngươi làm sao vậy?”
Lucifiel thân thiết dịu dàng nói rằng: “Đại khái là lâu lắm không gặp ta đi.”
Sí thiên sứ tập thể trầm mặc.
Thoáng nhìn Beelzebub khẩn trương, nội tâm Lucifiel than nhẹ, hắn có thể hiểu nguyên nhân Meta không nói cho Beelzebub, nhưng mà cho đến hôm nay, loại chuyện này không có khả năng giấu tiếp.
“Beelzebub, có phải ngươi rất ngạc nhiên vì sao ta triệu tập mọi người không?”
“Ưm…”
“Hôm nay ta có một tin tức muốn tuyên bố với các ngươi.”
“Tin tức rất quan trọng sao?”
Beelzebub bất an càng thêm nghiêm trọng, lần đầu tiên giành lời hỏi Lucifiel điện hạ.
Lucifiel gật đầu, “Phải, rất quan trọng, trước đó ta đã nói qua một lần với đa số sí thiên sứ, chỉ còn lại ngươi và Michael còn chưa biết.”
Michael thở phào, vui vẻ nói rằng: “Điện hạ muốn nói cho chúng ta biết sao?”
Lucifiel không phúc hậu cười, “Không sai.”
Chờ bọn họ nói xong, Berial kinh hô: “Ta đâu? Điện hạ!” Tất cả sí thiên sứ biết việc đều dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn về phía Berial, Berial chỉ vào mình, đáng thương nói rằng: “Ta hình như cái gì cũng không biết mà…”
Lucifiel vi diệu khựng lại, lạnh nhạt nói rằng: “Ta đã nói với ngươi.”
Berial cố gắng nhớ lại, “Có sao?”
Không nỡ nhìn Berial tiếp tục vờ ngớ ngẩn, Gabriel ở dưới bàn đạp Samael một cước, nàng biết là Samael lừa dối Berial, dẫn đến Berial còn nghĩ lầm chuyện Lucifiel điện hạ tìm hắn nói chuyện đều là ác mộng.
Samael bất đắc dĩ nói: “Berial, ngươi cẩn thận nhớ lại một chút, điện hạ tự mình đến cung điện tìm ngươi, còn nói chuyện với ngươi một hồi.”
Biểu tình của Berial từ mờ mịt biến thành giật mình, cuối cùng biến thành hoảng sợ.
“Rần” một tiếng, hắn từ trên ghế té xuống.
“Cái gì a a a a —— ”
Tiếng thét đến từ lực thiên sứ trưởng vang vọng hoa viên.
Michael và Beelzebub giật nảy mình, da đầu run lên nhìn về phía những đồng bạn khác thần thần bí bí, không nhìn không biết, vừa nhìn mới phát hiện bọn họ đều dành ánh mắt thương hại cho hai người họ, dường như kế tiếp bọn họ cũng sẽ bước theo chân Berial.
Michael giả vờ tốt bụng nâng Berial dậy, “Berial, ngươi làm sao vậy?”
Berial không hề động đậy, lạnh run chỉ vào Lucifiel.
“Điện hạ, những cái đó không phải ác mộng… là lời ngài nói với ta ư?”
“Ừm.”
Lucifiel cố ý thả nhẹ ngữ điệu.
Đáng tiếc không có tác dụng gì, Berial vẫn bị tin tức này dọa cháng váng.
Lucifiel có chút không hiểu, rõ ràng đã biết một lần, vì sao lần thứ hai nghe được chuyện này, Berial còn có thể thất kinh đến vậy?
Quả nhiên, còn cần huấn luyện thêm.
Lucifiel cho Metatron một ánh mắt, Metatron khẽ gật đầu.
Trí thiên sứ trưởng tỏ vẻ: lần sau sẽ trọng điểm bồi dưỡng Berial.
Beelzebub yên lặng nhìn Berial thất kinh, lại nhìn ánh mắt Michael sáng lấp lánh, hắn sáng suốt giữ im lặng. Quả nhiên giống như trước đây, Michael không nhịn được lòng hiếu kỳ hỏi: “Điện hạ, ngài nói với Berial chuyện gì?”
Vừa hỏi xong, Michael đột nhiên chấn kinh.
Hắn nhìn thấy thủ trưởng luôn cao quý tao nhã, hai má hơi hơi hồng nhuận, tầm mắt dời đi, dường như cảm thấy thẹn thùng với chuyện sắp sửa nói ra khỏi miệng.
Thần ạ!
Điện hạ quá khác thường!
Dưới ánh mắt quỷ dị của phó quan, Lucifiel nghĩ nghĩ, đẩy tọa thiên sứ trưởng ra, “Samael, ngươi tới nói đi.”
Samael bị điểm danh đầu đầy hắc tuyến.
Nơi này một người là Michael lòng đầy hiếu kỳ, một người là Beelzebub ái mộ Lucifiel điện hạ, điện hạ bảo hắn làm tấm mộc sao!
“Điện hạ.” Giọng Samael hiếm có mà ai oán một chút.
Ấn đường Lucifiel nhăn lại, ánh mắt nhu hòa, “Samael, mệnh lệnh của ta khiến ngươi không cách nào tiếp thu sao?”
Samael lập tức sửa thái độ, tích cực nịnh nọt, “Không, có thể cống hiến sức lực cho điện hạ là vinh hạnh của ta.” Hắn nhất thời chiếm được vài tầm mắt buồn cười.
Nhưng mà mặt vừa xoay qua, đối diện Michael và Beelzebub, Samael lại trở về trạng thái lạnh lùng mặt than, ánh mắt lạnh như băng đến độ dường như có thể bắn ra cực quang.
“Đầu tiên muốn nói cho các ngươi biết, quy tắc thiên sứ chỉnh sửa một lần, nội dung thay đổi cực lớn, đề nghị các ngươi đừng qua loa cho xong, tốt nhất học thuộc nội dung.” Samael lấy một quyển quy tắc thiên sứ mới từ trong không gian trữ vật ra đưa cho Michael, uy hiếp, “Lần sau lúc kiểm tra, ta hy vọng ngươi có thể đối đáp trôi chảy.”
Michael không cho là đúng lật sách, “Trí nhớ ta có kém như vậy sao? Huống hồ quy tắc thiên sứ đã học bao nhiêu lần, ngươi bảo ta đọc làu làu cũng có thể ——” đột nhiên, âm thanh của hắn kẹt trong cổ họng, mắt thiếu chút nữa trừng rớt khỏi hốc mắt.
«Bảy đại cấm luật – mới»:
Một: cấm mạo phạm thần linh
Hai: cấm thiên sứ sa đọa
Ba: cấm thiên sứ thông hôn với ngoại tộc
Bốn: cấm ly hôn
Năm: cấm tự sát
Sáu: cấm người không tín ngưỡng
Bảy: cấm chủ động khơi mào chiến tranh
Mười đại cấm luật trước đây sửa thành bảy đại cấm luật, những quy tắc còn lại đều lấy bảy điều này mà tiến hành phân chia. Michael vội vàng lật ra sau, càng xem càng hoảng sợ, mà tốc độ đọc sách của hắn cũng làm cho các sí thiên sứ khác xem thế là đủ rồi.
Gabriel nhìn thấy độ dày quyển sách, không khỏi cười nói: “Samael, ngươi làm rất dụng tâm, thế mà lại tỉ mỉ phân chia điều lệ cẩn thận như vậy.”
Quả thực là cứ như sợ thiên sứ không đạp trúng ổ mìn vậy.
Samael lãnh tĩnh nói: “Những nội dung ta viết đều không phải là nói bừa tự bịa, toàn bộ đều được điện hạ tán thành.” Ý của hắn là —— có ý kiến thì tìm Lucifiel điện hạ nói, đừng tìm hắn.
Gabriel nghi hoặc nhìn về phía Lucifiel, Lucifiel mỉm cười với nàng, giống như gió xuân ập đến, ấm áp nhưng làm cho không ai có thể cự tuyệt.
Mặt nàng hồng hồng nghiêng đầu sang chỗ khác.
Ai nha, sắc đẹp của điện hạ vẫn động lòng người trước sau như một.
Chỗ ngồi đối diện Gabriel, Michael xem xong đại khái nội dung, run rẩy nói: “Những nội dung này… ngô thần sẽ đồng ý ư?”
Samael thay Lucifiel đáp: “Nếu điều lệ đã công bố ra, tự nhiên là được thần linh đồng ý, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ tự tiện sửa chữa cấm luật thiên sứ và ngàn vạn điều lệ sao?”
Kế sau Berial, Michael trở thành sí thiên sứ thứ hai dại ra.
Thiên sứ có thể kết hôn?
Sau khi thiên sứ kết hôn không thể ly hôn?
Thiên sứ không cần giữ thân thể thuần khiết nữa, có thể có được dục vọng ở mức độ nhất định? Chỉ là không thể tư thông với sinh linh ngoại giới?
Đây là thiên đường cấm dục đến đáng sợ mà hắn biết sao!
Beelzebub tay mắt lanh lẹ cướp đi sách từ trong tay Michael, lấy ra tốc độ khi xem xét công vụ để xem quy tắc thiên sứ mới.
Không cần mấy phút đồng hồ, hắn ở trước mặt mọi người cất cao âm điệu: “Điều đó không có khả năng!”
Đụng tới nội dung đảo điên tam quan, phản ứng đầu tiên của Beelzebub chính là “không có khả năng”, chứ không phải thuận theo tự nhiên mà chấm dứt, sau đó sụp đổ như Michael. Hắn vỗ sách xuống trước mặt Samael, kéo áo đối phương.
“Ngươi làm sao dám viết thứ này? Nếu ngô thần biết, dù ngươi là sí thiên sứ cũng đừng mơ ở lại thiên đường!”
“… Khụ! Khụ khụ! Beelzebub, buông ra!”
Samael ra sức giãy dụa.
Ngày xưa giá trị vũ lực của Beelzebub không xuất chúng, lúc này sức lực bùng nổ lại lớn hết hồn.
“Beelzebub.”
Trước khi Metatron mở miệng ngăn cản, Lucifiel lên tiếng.
Beelzebub cứng đờ, từ từ nhìn về phía hắn.
Mấy sí thiên sứ xem náo nhiệt đều không lên tiếng, bởi vì bọn họ nhìn thấy Beelzebub tràn ra nước mắt.
Trong lòng Lucifiel hơi đau, thương tiếc hỏi: “Vì sao khóc.”
Hoa viên gió thổi, lá cây sàn sạt rung động, đóa hoa vẽ ra độ cong dịu dàng, giờ phút này rất yên tĩnh, thời gian đều như tạm dừng tại thời khắc này.
Beelzebub nghẹn ngào, “Điện hạ… Ta không biết…”
Trong tiềm thức, hắn đã bắt được chi tiết, đoán được một kết quả có khả năng nhất. Thần không có khả năng chủ động sửa chữa quy tắc thiên sứ, mặc dù có, thì điện hạ cũng nhất định sẽ ngăn cản thần, trừ khi chủ động yêu cầu sửa chữa quy tắc chính là điện hạ.
Nhưng mà hắn không muốn tin tưởng, tình nguyện lừa mình dối người.
Hắn không cần thiên đường thay đổi, hết thảy trở về như dáng vẻ nên có thì tốt biết bao …
Như vậy điện hạ vẫn đứng ở phía trước bọn họ.
“Beelzebub, ta thật xin lỗi vì không nói trước cho ngươi biết.”
Metatron từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến trước mặt hắn, “Lời điện hạ và Samael nói đều là thật…” Metatron cầm lấy quyển sách trên tay Beelzebub, không nỡ: “Quyển sách này cũng là thật, hết thảy đều được ngô thần đồng ý.”
Beelzebub nhanh chóng xoa xoa nước mắt, ngại ngùng cúi đầu.
“Không liên quan tới ngài và điện hạ, là ta quá yếu ớt.”
“…”
Metatron bất đắc dĩ thầm nghĩ: biết ngay sẽ như vậy mà.
Mỗi lần đụng phải chuyện liên quan tới Lucifiel điện hạ, Beelzebub liền mẫn cảm hơn ai hết, tính bài xích và tính công kích rất mạnh. Mười vạn năm qua, Beelzebub vẫn luôn xem Lucifiel điện hạ như tín ngưỡng mà sùng kính, làm thế nào có thể tiếp nhận được nội dung sắp công khai kế tiếp.
Lúc Metatron do dự, Lucifiel đã hạ quyết tâm.
Nếu không cắt đứt được thì sẽ loạn.
Hắn thẳng lưng, hai chân khép lại, tao nhã ngồi trên ghế, giống như ngồi ở trên ngai vàng thiên quốc phó quân.
Hắn nhìn thẳng Beelzebub, con ngươi màu xanh lam sắc bén mà chói mắt.
“Beelzebub, ta có người mình thích, tin tưởng ngươi cũng cảm giác được ý nghĩa sau lưng việc sửa chữa quy tắc thiên sứ, không sai, là ta thỉnh cầu thần linh sửa chữa.”
“Ngươi nhất định rất ngạc nhiên là tại sao ngô thần lại đồng ý —— ”
“Rất đơn giản.”
“Người ta thích chính là thần.”
Lời muốn nói ra khỏi miệng từ thật lâu thật lâu trước kia đã bị hắn kiên định nói ra.
Giấu ở đáy lòng không chỉ là ngưỡng mộ, còn có tình yêu say đắm!
Hết chương 148