Ác ma không phải khôn khéo bình thường, lúc ký kết khế ước cho phép dùng tên giả, nhưng mà khế ước buộc vào linh hồn, một khi một bên không trả nợ, một bên khác liền có quyền lợi căn cứ khế ước truy ra tung tích, khoắng sạch tài sản của Michael.
Vấn đề là hắn ta không thể bị ác ma tìm được! Đường đường sí thiên sứ sao có thể thiếu tiền của địa ngục!
Trong lúc thủ trưởng xin nghỉ, Michael ngay cả nhàn rỗi cũng không có, chỉ có thể buồn rầu gãi gãi đầu, ý đồ giảm bớt áp lực của mình. Hắn ta lấy tiền từ trong ngăn kéo ra nhìn nhìn, lúc chiến tranh không có mò được quân công, dựa vào lương một năm và tích cóp lúc trước, hơn nữa lúc bắt gián điệp thưởng cho năm vạn thủy tinh tệ, hiện nay hắn ta chỉ tích được khoảng mười vạn.
Michael lập kế hoạch trên giấy, “Bên Meta không dễ qua ải, Samael cũng vậy, không thể tìm bọn họ. Mình tìm Beelzebub mượn, hẳn là có thể được năm mươi vạn, lại tìm Asmodeus và Berial, hai bên hẳn là có hai mươi vạn, về phần Gabriel… mình nhớ thủy tinh tệ trên tay Gabriel đều rót vô cửa hàng rồi.”
Hắn ta góp góp lại đại khái có thể được một trăm vạn thủy tinh tệ.
Vẫn không đủ!
Hắn ta cần phải bồi thường cho tầng thứ tư địa ngục hai trăm triệu địa ngục kim tệ, tương đương hai trăm vạn thủy tinh tệ!
“Ác ma đáng giận.” Trong mắt Michael bốc hỏa.
Kỳ thật hắn ta ở sòng bạc địa ngục phần lớn thời gian đều là di chuyển một chút, chứ không phải đi đánh bạc, dù sao nhiệm vụ của hắn ta là thu thập tình báo. Nhưng mà ở sòng bạc địa ngục kia đã xảy ra một việc, trực tiếp khiến hắn ta bùng nổ.
Có một ác ma công tước lấy ra một bình rượu, được xưng là giá trị hai trăm triệu địa ngục kim tệ, muốn tham dự một vụ đánh cược.
Nội dung đánh cược là: dụ dỗ thiên sứ.
Ác ma công tước này sẽ phái ra một thủ hạ đến nhân gian, sau đó tùy ý thủ hạ phát huy năng lực, dùng thời gian nhanh nhất quyến rũ một thiên sứ ba cấp trên lên giường. Lấy bảy ngày làm thời gian hạn chế, gã thua liền đưa bình rượu này, gã thắng —— đối phương phải trả hai trăm triệu địa ngục kim tệ. Loại hình đánh cược này ở địa ngục rất bình thường, thứ duy nhất không bình thường chính là “kim ngạch” đánh cược lần này.
Hai trăm triệu địa ngục kim tệ, đối với ác ma cao cấp cũng là giá trên trời!
Thực hiển nhiên, sí thiên sứ chính quy Michael xắn tay áo lên sân khấu, đặt cược thiên sứ thiên đường bọn họ trong bảy ngày sẽ không bị dụ dỗ.
Kết quả thực thảm đạm, hắn ta bại bởi ác ma kia.
Thiếu nợ hai trăm triệu.
Lúc ấy Michael đã không muốn trả nợ, nói với ác ma sòng bạc rằng: “Ta mới không tin bình rượu này của ngươi giá trị hai trăm triệu!”
Mẹ kiếp, tưởng hắn ta coi tiền như rác à!
Nợ cờ bạc kếch xù như vậy cũng kinh động cấp cao của sòng bạc, bọn họ ra mặt xem náo nhiệt, tuy nói địa ngục không tồn tại chuyện công bằng công chính gì, nhưng mà hành vi lừa gạt trong sòng bạc giẫm đến điểm mấu chốt của bọn họ.
Cuối cùng ác ma của sòng bạc kiểm tra bình rượu mà ác ma công tước mang đến.
Tất cả ác ma đều chấn kinh.
Nguyên liệu của bình rượu này cực kỳ cao cấp, không thể tin được nhất chính là ác ma công tước nói “trong bình rượu này có máu của Lucifiel.” Đừng nói là hai trăm triệu địa ngục kim tệ, cho dù gấp mười lần cũng được, hoàn toàn là vật báu vô giá!
Đương trường liền có một ác ma công tước khác muốn mua, lại bị đối phương cự tuyệt.
“Không được, đây là rượu của Baal đại nhân.”
Ác ma công tước đó chỉ cầm rượu lại đây kiếm một chút tiền, cho dù thua rượu, gã tin tưởng địa ngục cũng không có ác ma nào dám tham lam bình rượu cao cấp được vua ác ma trân quý nhất này.
Michael giận đến sôi lên.
Đầu tiên là hắn ta không tin đối phương có thể lấy được máu của điện hạ, sau đó lại hồi tưởng mấy lần bị thương hiếm thấy của Lucifiel điện hạ, trong đó có một lần là mấy vạn năm trước, thiên đường và địa ngục lần đầu tiên giao phong, lúc đó điện hạ từng bị chịu thiệt bởi ác ma, không cẩn thận bị thương mu bàn tay, cho dù miệng vết thương rất nhanh liền khép lại, chuyện này cũng bị Michael chặt chẽ nhớ kỹ.
Hóa ra là tên ác ma vô sỉ Baal gài bẫy làm điện hạ bị thương! Còn trộm máu!
Vừa nhớ đến chuyện đã xảy ra trong địa ngục, Michael bẻ gãy bút lông chim, hận đến nghiến răng. Hắn ta muốn cướp rượu, cơ mà dựa vào một sí thiên sứ hắn ta thì không có biện pháp thoát thân!
Thật sự không được, lại tìm thêm một đồng bạn!
Sau khi tan tầm, Michael đến cửa đại điện trí thiên sứ trưởng chặn Beelzebub.
Beelzebub buồn bực nói: “Có chuyện gì sao?”
Michael nhìn xung quanh, xác định Metatron không có đi ra mới lên tiếng: “Sang chỗ ta tán gẫu, ta có chút việc tìm ngươi hỗ trợ.”
Hai sí thiên sứ chậm rãi rời khỏi bên này.
Sau đó ở trong cung điện của Michael, vang lên âm thanh đập chén.
Beelzebub cất cao giọng, bộc phát ra tiéng thét chói tai, “Ác ma dám làm như thế! Lấy máu điện hạ ủ rượu?”
Michael nghiêm túc nắm chặt tay hắn, “Chúng ta đi cướp về đi!”
Giây tiếp theo, lỗ tai hắn ta bị Beelzebub véo, hung hăng nhéo một vòng, “Michael, ngươi thế mà lại đến địa ngục đánh cược!” Michael kêu thảm một tiếng, liên tục cầu xin tha thứ, cơn tức giận của Beelzebub không cách nào phát tiết, chỉ có thể hướng về phía Michael, “Ta xem là ngươi làm sí thiên sứ chán rồi đi, mỗi lần muốn chết có thể đừng liên lụy Lucifiel điện hạ hay không!”
“Ta không có màaaa —— ”
“Còn nói không có, số lần điện hạ thu thập cục diện rối rắm cho ngươi còn ít sao!”
“A a a ngươi lãnh tĩnh một chút đi!”
Michael thảm thiết hy sinh trên tay người theo đuổi trung thành của sí thiên sứ trưởng.
Sau đó một vụ vay tiền bí mật phát sinh, Beelzebub tức giận giúp Michael gom đủ hai trăm vạn thủy tinh tệ, “Ngươi muốn chuyển đổi thành địa ngục kim tệ như thế nào? Đừng nói với ta lại muốn thông đồng làm bậy với ác ma địa ngục nha.”
Lỗ tai Michael sưng đỏ, mặt cũng sưng lên, hàm hồ nói: “Tìm người của hải giới hỗ trợ, bọn họ ít nhiều có quan hệ họ hàng với địa ngục, hơn nữa thủy tinh tệ có đầy đủ lực lượng quang minh đặc biệt, giá trị lưu thông ở tam giới rất cao, rất được hải quái hoan nghênh, chuyện đổi thủy tinh tệ thành kim tệ đối với bọn họ mà nói rất dễ dàng.”
Giọng Beelzebub lạnh lùng nói: “Tối hôm nay đừng nghỉ ngơi, chúng ta cùng xử lý công vụ ban ngày, sau đó trước khi điện hạ nghỉ ngơi trở về, rút ra một ngày đến địa ngục giải quyết vấn đề.”
Michael yếu ớt nói: “Một ngày đủ không?”
“Không đủ cũng phải đủ!” Beelzebub hung tợn trừng hắn ta, “Trừ khi ác ma kia không muốn hai trăm triệu địa ngục kim tệ này!”
Hai trăm vạn thủy tinh tệ có đi không có về, cho dù là Beelzebub cũng muốn đen ăn đen một lần.
Cho nên nói ——
Bụng dạ thiên sứ mở ra cũng có thể là màu đen.
Nhân gian, Lucifiel và thượng đế ngắm phong cảnh xung quanh, trong lúc ngẫu nhiên, Lucifiel đề xuất muốn xem địa ngục. Thượng đế sao cũng được mà đáp ứng, nhưng có một yêu cầu —— xem xong liền đi.
Đôi mắt vàng kim của thượng đế hiện lên chán ghét với địa ngục, “Nơi đó không phải nơi thiên sứ nên ở.”
“Ngô thần, địa ngục là dạng gì?”
“Hỗn loạn, vô trật tự, tràn ngập sinh linh hắc ám.”
“Ngô thần từng đến sao?”
“Không có.”
Thượng đế lạnh nhạt đáp, đừng nói là đi, bình thường ngay cả nhìn y cũng lười liếc mắt thêm một cái.
Địa ngục chính là một thế giới dơ bẩn.
Lucifiel nhìn ra thái độ của y, giải thích: “Ngô thần, cho tới nay địa ngục đều là kẻ địch của thiên đường, nhưng mà thiên sứ không thể vào địa ngục, không thể lén lút lui tới với ác ma, cho nên ta muốn mượn cơ hội này hiểu biết tình huống địa ngục, làm tốt chuẩn bị vạn toàn.”
Lời nói không có tư tâm như vậy, ít nhiều an ủi thượng đế. Thượng đế cũng không hy vọng thiên sứ của mình thích địa ngục, hoặc là nhịn không được lén chạy tới địa ngục, tuy rằng y cũng biết… thiên sứ như vậy không phải số ít.
Không sao, y nhìn thấy một người thì xử lý một người.
Trước khi thượng đế dắt Lucifiel đến địa ngục, nhắc nhở đối phương: “Luci, thần lực của ngô chưa hoàn toàn khôi phục, ngươi không được rời khỏi ngô quá xa, ngô sẽ che lại hơi thở thiên sứ của ngươi.”
Lucifiel cười đáp: “Được.”
Hắn tự nhiên mà tiến lên một bước, đi cùng một chỗ với thượng đế, nhẹ nhàng kéo lấy ống tay áo.
Bước chân thượng đế dừng lại, “Luci, đừng kéo tay áo ngô.”
Lucifiel chờ đợi nhìn y, ánh mắt như nước, “Nắm tay có thể chứ?”
Thượng đế nói: “Không thể.”
“Ngô thần ghét bỏ ta.” Lucifiel mang cười nói, “Trước kia ngô thần không phải như thế.”
Thượng đế bước nhanh đi xa, làm như không nghe thấy.
Lucifiel chỉ có thể tự nói với mình: từ từ sẽ đến, không thể sốt ruột.
Đối ứng với chín tầng thiên đường, địa ngục chia làm chín tầng, mà cửa địa ngục thiết lập ở tầng thứ nhất địa ngục U Minh. Cửa địa ngục mỗi ngày có rất nhiều ác ma ra vào, phần lớn là đi tới đi lui giữa địa ngục và nhân gian, hoặc là hải giới.
Tên của chín tầng địa ngục, Lucifiel biết vào kỷ Sáng Thế đã từng có ghi lại: tầng thứ nhất địa ngục U Minh, tầng thứ hai địa ngục Túng Dục, tầng thứ ba địa ngục Thao Thiết, tầng thứ tư địa ngục Tham Lam, tầng thứ năm địa ngục Phẫn Nộ, tầng thứ sáu địa ngục Dị Đoan, tầng thứ bảy địa ngục Giết Chóc, tầng thứ tám địa ngục Lừa Gạt, tầng thứ chín địa ngục Phản Bội.
Hắn có chút nghi hoặc vì sao tầng thứ chín tên là “địa ngục Phản Bội”, thượng đế liền giải đáp câu hỏi.
“Ngô thuận miệng lấy.”
Đáp án này có thể làm cho những ác ma kia hộc máu.
Từ nhân gian đến biên giới, Lucifiel và thượng đế vừa đi vừa nhìn, càng tới gần không gian hư vô, thực lực của sinh linh lui tới càng mạnh. Ai cũng biết địa ngục là một địa phương hỗn loạn, muốn đến nơi đó giao tiếp với ác ma, không có thực lực là tự tìm đường chết.
Trước khi đi, Lucifiel liền dùng ma pháp đặc biệt làm mơ hồ bề ngoài, khiến người ngoài thấy không rõ, cũng không nhớ được hắn và thượng đế. Thượng đế thuận tay gia cố uy lực ma pháp này, khiến vương cấp ác ma cũng nhìn không ra vấn đề.
Lucifiel đi qua không gian hư vô, đến cửa địa ngục, không khí ồn ào náo động lên, bên tai đều là tiếng ác ma ồn ào.
Bọn họ đều đang hùng hùng hổ hổ xếp hàng.
Cửa địa ngục cao ngất uy nghiêm, cửa lớn đóng chặt, chỉ chừa cửa nhỏ cho ác ma, căn bản là không đủ thông hành.
Không biết làm thế nào, nhóm ác ma chỉ có thể xếp hàng chờ đợi tiến vào. Không phải bọn họ không muốn đi cửa lớn, mà là cửa địa ngục cũng là một đứa thấy gió đổi chiều, bình thường nó hoàn toàn không để ý tới ác ma cấp thấp, chỉ chuyên môn mở cửa lớn với ác ma vương cấp. Điều này làm cho rất nhiều ác ma vương cấp bội phần có mặt mũi, đồng thời, liền cố ý bơ đi oán khí của các ác ma phổ thông.
Bởi vì bên cạnh có thượng đế, Lucifiel chưa từng nghĩ đến loại chuyện xếp hàng. Lúc hắn bắt đầu tự hỏi có nên chen ngang hay không, bỗng nhiên cửa lớn địa ngục phát ra tiếng kẽo kẹt cổ xưa, cửa lớn mở ra.
“Có ác ma vương cấp đến ư?”
Nhóm ác ma ồ lên.
Có không cam lòng thế nào nữa, bọn họ cũng nhất định phải nhường ra một con đường cho ác ma vương cấp, lấy làm tôn kính.
Thượng đế đi ở phía trước, trực tiếp dắt Lucifiel đi đến cửa lớn, cửa địa ngục lầm tưởng thượng đế là ác ma vương cấp.
Khóe miệng Lucifiel co rút, ngô thần quả nhiên thủ đoạn cao siêu.
Hết chương 69