Mễ Lạc Tranh đình chỉ động tác bầu không khí trong xe thoáng chốc ngột ngạt chuyển biến,mùi thuốc sát trùng nhàn nhạt hoà lẫn với hương thơm vốn có trên cơ thể,theo từng đợt không khí mà bay thẳng vào khoang mũi hai người.
Vậy cậu muốn làm nghĩa tử của tôi sao??
Nghe được lời này Mễ Lạc Tranh nụ cười cứng đờ,khuôn mặt tinh sảo xinh đẹp ánh lên vẻ ngạc nhiên,vừa giống như tỏ tình thất bại bị đối phương từ chối còn tạt thêm một gáo nước lạnh,trực tiếp phá tan mộng tưởng đang phi thường tốt của cậu.
Qủa thật là đầu gỗ chậm chạp khó thông suốt a,so với gỗ mục thì có gì khác nhau đâu? nói y đầu gỗ vẫn là cất nhắc lắm rồi,rõ ràng cậu đã chủ động câu dẫn biểu hiện rõ ràng như vậy rồi y còn không hiểu sao? chẳng lẽ là do mắt cậu không đủ hoa? môi cậu không đủ mềm? sau bao năm hành nghề chẳng lẽ kĩ sảo trêu người đã kém đến mức này rồi?
Mễ Lạc Tranh trong lòng hung hăng trấn tỉnh một phen,dù sao giữa tưởng tượng và hiện thực vẫn là như cũ cách nhau đến nghiêng trời lệnh đất.
Về sau nhất định cậu càng phải cố gắng chủ động nhiều hơn nữa,hết sức đã thông đầu óc chậm chạp không thông suốt của y.
Làm nghĩa tử y? ta--phi!! cậu mới không cần cái danh hiệu con nuôi gì đâu,bởi mục tiêu thật sự của cậu chính là chỗ trống còn lại trên giường y,muốn làm tức phụ và cha của những đứa trẻ sau này.
Hiện tại chịu khó một chút đợi sau này công lược về tay rồi thì! hừ,đến lúc đó cậu nhất định phải cho y đẹp mặt.
"Không phải!.
kì thật làm người một nhà còn có một phương thức khác a"
Đang mặc sức tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau khi kết hôn của hai người,mỗi ngày trãi qua đều thực mĩ,Mễ Lạc Tranh trong lòng run rẫy đôi chút dù cậu chưa tiến tới nhưng tuyệt đối không lo y sẽ ngoại tình,nhưng cố tình bọn họ lại giống như sâu bọ lủ lượt kéo tới câu dẫn y.
Chỉ trách người đàn ông này qúa mức anh tuấn kiêu ngạo,vừa đẹp trai lại nhiều tiền! họ không cầu bản thân thật sự được yêu thương hay cưới về.
Chỉ mong dù là tình một đêm đã cam lòng mãn nguyện lắm rồi,nhưng những điều này lại khiến cậu cực kì khó chịu không vui,vì để cho bản thân có cái tư cách xen vào cuộc đời y Mễ Lạc Tranh quyết định càng tốc chiến tốc thắng.
Cậu cố ý bày ra vẻ mặt bình thãn tự nhiên mà liếc mắt nhìn y,uyển chuyển nhắc nhở nói,đã nhắc khéo đến nhường này rồi chẳng lẽ y còn đầu gỗ nhận không ra hay sao?
Thượng Quan Cảnh mày kiếm nhíu chặt,tầm mắt rơi xuống khuôn mặt trắng nõn dính băng gạc của cậu,lạnh giọng khó hiểu hỏi "Vì cái gì lại từ chối? chẳng lẽ làm nhị công tử của Thượng Quan gia không tốt sao? "
Mễ Lạc Tranh trân trối đến ngẹn họng,không rõ vui buồn mà cong cong khoé miệng,đột nhiên có điểm đồng tình với tên tra nam ngu xuẩn kia, sống chung với một người cha luôn nghiêm túc như thế này hắn không sợ mới lạ đấy.
Nhưng rốt cuộc những chuyện cấm kị đều đã làm,vì cái gì vẫn cứ khăng khăng cố chấp muốn nhận cậu làm con nuôi chứ? bộ tính chơi trò kim ốc tàng kiều hay sugar daddy à?
Cậu hơi trầm ngâm trong chốc lát,đột nhiên nhớ lại nam nhân này từ trước tới nay vẫn luôn giữ mình trong trạng thái độc thân.
Ngoại trừ năm 16 tuổi phát sinh một chuyện kinh thiên động địa là làm "bố trẻ con",thì kể từ đó chưa hề nghe y có quan hệ mật thiết với bất kì ai cả.
Trong lòng đột nhiên hiện lên một suy đoán không thể tưởng tượng,đôi mắt giảo hoạt nhìn thẳng khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng của y,khoé môi treo lên một nụ cười nhạt.
Nếu giữ mình chặt chẽ như vậy,thì tuyệt đối không có khả năng cùng người lạ phát sinh quan hệ càng đừng nói tới việc mang thai sinh con.
Lại xem tới thái độ của y với hắn, có chút nào giống với quan hệ cha con không? nếu là thúc cháu còn miễn cưỡng chấp nhận đi.
"Cảnh thúc danh tiếng ăn chơi trước nay của cháu ngài hẳn là nghe qua rồi đi?"
Thượng Quan Cảnh có chút nghi hoặc không hiểu cậu vì sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng khuôn mặt góc cạnh lạnh băng lại treo lên nụ cười hiếm thấy,thường chỉ xuất hiện khi y kí kết hợp đồng trăm tỷ mà thôi,tầm mắt nhu hoà gật đầu nói "Đã nghe qua,vậy thì thế nào?"
Mễ Lạc Tranh lần nữa nghệch mặt cứng họng không nói nên lời,náo loạn cả buổi y thế nhưng cái gì cũng không hiểu,người ta đã một mực ám chỉ nãy giờ rồi y còn cố tình hỏi lại?? có cần thiếu phong tình đến mức này không chứ?
"À~! biết rồi thì tốt,dù sao lúc đó chỉ đơn giản là tuổi trẻ nhất thời bồng bột suy nghĩ nông cạn mà thôi,về sau cam đoan sẽ không bao giờ ăn chơi như vậy nữa" Mễ Lạc Tranh dùng tay phải lành lặn sờ vào mu bàn tay to lớn đang đặt bên hông mình,sợi gân trên nó thỉnh thoảng giật nhẹ khá thú vị.
Thượng Quan Cảnh bị cảm giác mềm mại trên tay truyền đến sống lưng cứng đờ,môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tắp mặt mày lạnh đi vài phần,nghiêm túc gật đầu nói "Đúng vậy,tuổi trẻ ai mà ai chẳng có lúc sai lầm,cậu biết suy nghĩ như vậy đã là rất tốt rồi,biết sai biết sữa,sau này hạn chế tụ tập rượu chè thế này đi đối với Omega như cậu rất có hại đấy"
"Cảnh thúc,chuyện tiếp theo cháu nói mong chú hãy lấy tư cách của một Alpha trưởng thành mà trả lời cháu,thật lòng có được hay không?" Mễ Lạc Tranh mắt đẹp lưu chuyển,thanh âm ôn nhu nhỏ nhẹ mở miệng hỏi,trên khuôn mặt tinh xảo trắng nõn mịn màng kia hiện lên một nụ cười xinh đẹp động lòng người.
Thấy cậu trịnh trọng như vậy y lại càng nghiêm túc hơn,điều chỉnh tư thế ngồi sao cho thẳng lưng trong lòng cái rõ cái không,cảm xúc vi diệu gật đầu đáp.
"Cảnh thúc,kì thật từ trước tới nay những gì bên ngoài đồn đãi phần lớn đều không đúng sự thật! " Mễ Lạc Tranh ngữ điệu mềm mại nũng nịu,đem tất cả lời đồn từ từ kể ra mỗi thứ bớt chắt rồi thêm mắm dặm muối công khai tẩy trắng cho bản thân,như có như không đẩy tất cả tội lỗi do cậu gây ra là bị mẹ kế áp bức tạo thành,đôi mắt lăng lăng nhìn thẳng chú ý tới thái độ của y.
"Cho nên kì thật ta đối với việc ăn chơi này không có hứng thú,càng không phải thực tình yêu thích Thượng Quan Hiên,kiểu người cháu luôn mơ ước muốn gã chính là Alpha trưởng thành giống như Cảnh thúc vậy " Mễ Lạc Tranh nói song khuôn mặt dứt khoát lộ ra một mạt ửng đỏ,gọn gàng dứt khoát thổ lộ trước mặt y.
Đánh dấu thân mật tất cả đều đã làm rồi, cậu tuyệt đối sẽ không cho phép hành vi ăn ốc bỏ vỏ sảy ra với chính bản thân mình đâu.
Nhiều kiếp đều là bọn họ chủ động tới nói,cho nên đời này cậu quyết định dùng hết sức lực mà truy phu,nam nhân hoàn hảo bậc này chỉ có thể là của mình cậu mà thôi.
Tài xế đằng trước kì thật chính là một kẻ nhiều chuyện ăn dưa bát quái có tiếng,theo chân y ròng rã hơn mười năm trung thành tận tâm tuyệt đối,thế nhưng hằng ngày chính là qúa mức tẻ nhạt ngoại trừ đưa đi đón về ra thì không còn gì khác,mà lão bản luôn là bộ dáng nghiêm túc khiến tài xế là gã cũng không dám ho he.
Mười mấy năm giữ im lặng,nay khó khăn lắm mới thấy sếp cùng người khác thân mật lý nào gã chịu bỏ qua? cố tình kính ngăn khép hờ chừa lại khoảng trống cực nhỏ,dù không thấy gì nhưng nói to thì vẫn là nghe được.
Càng nghe về sau khoé miệng gã càng co giật, thật không ngờ thiếu niên Omega nhìn bề ngoài nhu nhược yếu đuối này mà gan lại lớn như vậy, đúng là không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Câu cuối cùng kia khiến gã thiếu chút nữa bị sặc nước miếng mà chết,này là ngày càng liều mạng không sợ chết đi? người nhỏ nhưng gan dạ không yếu a! dám ở trước mặt lão bản nhiều lần tỏ tình,hơn nữa còn muốn đòi gã,trong lòng nhịn không được vì cậu mà tán dương một tiếng giỏi.
"Cảnh thúc,chúng ta cái gì cũng đều đã làm qua rồi,đánh dấu cũng đã đánh,tại sao thúc không thử suy sét liền cho bản thân và cháu một cơ hội chứ?" Mễ Lạc Tranh hơi khẩn trương nói,da mặt dù dày tới mức nào nhưng chung quy vẫn là sợ a.
Thiếu niên thế nhưng lại muốn làm vợ y,đã thế còn tỏ tình trực tiếp hỏi thẳng như vậy nữa?
Bị câu hỏi đột ngột khiến y không kịp phòng ngừa,cả người thoáng chốc đông cứng,khuôn mặt góc cạnh cũng thiếu điều muốn nứt ra từng mảng vì ngại ngùng xấu hổ,ánh mắt nhịn không được hướng xuống trong ngực nhìn lại,tầm mắt Mễ Lạc Tranh ngay từ đầu đã luôn dõi theo y theo bản năng mà lộ ra nụ cười xinh đẹp rạng rỡ.
"Cảnh thúc~,cháu 18 tháng này là đủ tuổi rồi.
Đến lúc đó chúng ta kết hôn được chứ?" trong thanh âm mềm mại nhỏ nhẹ mang theo hương vị nũng nịu bên trong.
"!.
"
Thượng Quan Cảnh khuôn mặt lạnh băng nhìn không ra chút cảm xúc dư thừa,đại não trống rỗng,mà trong lồng ngực tim bang bang nhảy sống động vô cùng.
Tiếng lòng căng thẳng cực độ,y tự an ủi chính mình là thiếu niên nhất thời choáng váng đầu óc,liền giả vờ bình tĩnh dời đi tầm mắt chứ thực ra trong lòng xấu hổ muốn chết,muốn ngay lập tức rời khỏi nơi này thế nhưng cố tình xe vẫn đang chạy đi! qủa thật tiến thoái lưỡng nan mà.
Trong xe một mảnh trầm mặc,tài xế vừa lái xe vừa nghe trộm cũng khẩn trương không kém.
Mễ Lạc Tranh hứng thú bừng bừng chờ y đáp lại,nhưng thật lâu vẫn chưa nghe thấy câu trả lời trong lòng nóng như lửa đốt, nhịn không được ngẹn ngào hỏi "Chẳng lẽ Cảnh thúc ngại cháu,chê cháu từng là vị hôn thê của A Hiên mà kì thị cháu sao?" câu hỏi này xác thực chính là nhét chữ vào miệng ép người trả lời,nhưng cung đã lên dây rồi không bắn không được.
Thượng Quan Cảnh môi mỏng kéo thành một đường thẳng tắp,trong vô thức lắc đầu thanh âm khàn khàn trầm đặc nói "Không! không phải! "
"Vậy tại sao thúc không đồng ý chứ?" Mễ Lạc Tranh tiếp tục truy vấn hỏi.
Y miễn cưỡng dời đi tầm mắt thấp giọng nói "Tại vì chúng ta không thích hợp! cậu còn qúa nhỏ tuổi" Lời vừa thốt ra đáy lòng như bị dày xéo mà mất mát khó chịu,lồng ngực trống rỗng khiến y muốn tự đánh chết chính mình.
Hơn nữa bọn họ xác thực là không thích hợp,thiếu niên ước chừng nhỏ hơn y tận mười lăm tuổi,khi y sắp tốt nghiệp trung nhị thì cậu vừa ra đời đi,tuổi này nếu kết hôn sớm đã đủ để y làm cha người ta luôn rồi.
Y sợ mai này trong tương lai thiếu niên sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay.
Cũng may hiểu rõ con người y, bằng không chỉ riêng câu nói này đã đủ xếp lên hàng ngũ tra nam rồi,lấy đi lần đầu của con người ta song liền mở miệng nói "Chúng ta không thích hợp" thì khác nào là ăn mỡ chùi mồm,quất ngựa truy phong đâu? ăn song liền chạy thì khác nào hái hoa tặc chứ? Mễ Lạc Tranh tầm mắt vẫn luôn dừng lại trên khuôn mặt anh tuấn góc cạnh của y,từng cử chỉ hay phản ứng nhỏ nhất đều thuộc làu như trở bàn tay,trong lòng âm thầm cười trộm,đường đường là gia chủ đứng đầu cả một thế gia đại tộc,nhìn thì cường hãn nghiêm cẩn nhưng trong phương diện tình cảm hoá ra lại cực kì ngây thơ không hiểu chuyện,nếu hôm nay không hỏi cho ra lẽ chỉ sợ về sau muốn hỏi lại càng khó khăn.
Thời điểm này không cho phép cậu lùi bước,Mễ Lạc Tranh chấn định nháy mắt liền giật lấy qủa bom hẹn giờ khiến nó lập tức phát nổ "Thúc thật sự không thích cháu sao? ngày hôm qua a Hiên đã phát hiện cháu ngoại tình rồi! sắp tới chúng cháu cũng sẽ hủy hôn,dấu trinh tiết không còn! lại bị nam nhân từ hôn cộng thêm danh tiếng xấu trước nay Alpha nào sẽ nguyện ý cưới cháu chứ?"
"Họ chê bai cháu bẩn không sạch sẽ! hơn nữa nếu có hài tử! cháu chỉ có thể uống thuốc tự vẫn thôi"
Thượng Quan Cảnh hô hấp cứng lại chút,tim như mặt hồ bị ai đó nhẹ nhàng va đập mà nổi lên gợn sóng,đáy mắt thoáng hiện vẻ kiên định, yết hầu nhấp nhô vài cái "Không bẩn! hài tử và cậu tôi chịu trách nhiệm"
Lời vừa nói ra thì từ sâu trong tâm hồn như trút được ghánh nặng,cả người thả lỏng không chút khó chịu,y cảm thấy tim mình đập nhanh hơn thường ngày rất nhiều,nó như đánh trống trong ngực y vậy.
Chỉ là tự trách chính mình không bằng cầm thú,cướp đi lần đầu của thiếu niên còn hại cậu suýt chút nữa uống thuốc tự tử.
Thiếu niên nhỏ bé bị em gái cướp đi chồng sắp cưới,tâm triệt để lạnh lại trong kì phát tình đầu tiên bị y mạnh mẽ đánh dấu,hiện tại trinh tiết không còn hôn sự bị mất,thiếu niên chỉ còn một con đường là gã cho y mà thôi.
Nếu y không cưới! cậu chắc chắn sẽ uất ức mà nghĩ quẩn tự sát đời này coi như bị hủy hoại, lỗi lầm này y nhất định phải tự mình chịu trách nhiệm,Thượng Quan Cảnh tự suy diễn tìm lí do biện hộ cho bản thân.
Mễ Lạc Tranh mắt đẹp kinh hỉ mở to,bất ngờ dường như đến qúa nhanh khiến cậu mơ hồ không rõ ngờ vực hỏi "Là thật sao? Cảnh thúc sẽ lấy cháu sao?"
Thượng Quan Cảnh trầm mặc hồi lâu ngữ điệu nghiêm cẩn nói "Thật! cậu tôi sẽ chịu trách nhiệm"
"!.
"
Dù là hơi đê tiện và có chút mưu hèn kế bẩn nhưng y đồng ý phụ trách là được rồi,cưới trước yêu sau cũng tốt,chuyện như yêu từ cái nhìn đầu tiên và nhất kiến chung tình thì cậu không tin cho lắm,phù dung sớm nở tối tàn cậu vẫn ưu tiên mưa dầm thấm lâu hơn,hiểu nhau như vậy về sau mới đi được lâu dài.
Cậu thực vui vẻ nhếch lên khoé miệng,ánh mắt đong đầy ý cười toàn thân vui sướng thoả mãn hỏi "Vậy chúng ta sắp tới tạm thời đính hôn trước được không?" nghe được câu trả lời khiến cậu vui vẻ kích động,gấp không chờ nổi hỏi.
"Thúc thấy 18 tháng này thế nào hả? vừa vặn là sinh nhật cháu chúng ta định ra hôn sự sau này cũng dễ dàng gặp mặt hơn"
Một nam nhân hoàn mỹ như vậy, cậu hận không thể ngay lập tức thông báo cho toàn thế giới biết quan hệ của hai người,không nhanh đánh dấu chủ quyền chính là hằng đêm khó ngủ a.
Đính hôn ngày sinh nhật thật không phải con đường vẹn toàn nhất,thiếu niên ngày đó vừa cùng con trai y hủy hôn lại ngay lập tức cùng y đính hôn,thì đối với cả hai người đều sẽ không tốt,đặc biệt là thiếu niên sẽ lại mang thêm danh tiếng xấu dèm pha là câu dẫn "cha chồng",thiết nghĩ lùi lại vẫn tốt hơn,nghĩ vậy y liền nhẹ giọng khuyên bảo hồi lâu.
Khiến cậu vừa kinh ngạc lại cực kì cảm động, Mễ Lạc Tranh vui vẻ nhìn y cười tươi nói "Được a~"
Chuyện hôn nhân cứ thế sau một đêm ngọt ngào liền quyết liệt định ra,tuy chỉ mới nói miệng nhưng so ra thân phận của y càng tuyệt nhiên thập phần long trọng,thêm nữa đây cũng là lần đầu kết hôn của hai người muốn đơn giản cũng khó lắm,y không muốn thiếu niên vì mình mà bị mọi người cười chê.
Xe chạy thêm một hồi liền về tới ngoại ô khu núi long đằng,nơi này bao la đồi núi rộng lớn vô biên,mà vùng này tất cả đều thuộc quyền sỡ hữu của Thượng Quan thế gia,hầu hết dòng chính nhất mạch gia tộc đều cư trú ở đây.
Mà khoả núi lớn và cao nhất tất nhiên là của gia chủ Thượng Quan Cảnh rồi,rào lưới quanh đồi thực cao và dày rộng,trong núi còn lắp đầy camera ẩn khó dò,thậm chí là nuôi cả sói nếu muốn vào đây ăn trộm tuyệt đối là si tâm mộng tưởng.
ngôn tình hài
Mễ Lạc Tranh không muốn về nhà liền làm nũng đòi y cho mình dọn qua đây ở luôn, Thượng Quan Cảnh vô phương chống đỡ liền gật đầu đồng ý.
Vậy là trong buổi tối hôm nay toàn bộ trên dưới đại trạch đều biết được gia chủ đưa bạn trai về nhà qua đêm,mà theo như bài viết trên group ẩn nhà họ được người bí ẩn chia sẽ thì vị thiếu niên mỹ lệ kia chính là vị hôn phu cũ sắp từ hôn của đại thiếu gia Triển Hàm Dương.
Theo như bí mật được tiết lộ thì Triển đại thiếu gia chính là ông chủ nhỏ tương lai của bọn họ.
Bị lượng lớn tin tức ập tới khiến nhận thức bọn họ nhất thời nổ tung,sôi trào mà hít hà một hơi,chính là ông chủ nhỏ tương lai đó!!!
Chỉ có người bí ẩn kiêm tài xế lái xe là vẻ mặt trấn định nhất,gã bình tĩnh nói cho bọn họ dự cảm đồng thời tuồn ra tin tức Thượng Quan Hiên chim chuột với Triển Ninh Ninh cắm sừng ông chủ nhỏ trước,khiến ông chủ nhỏ thương tâm phế liệt đau khổ đến muốn móc hết cả ruột gan,chính vì vậy nên mới làm ra những hành động ăn chơi hoang đường kia để cứu vãn nhân duyên.
Nhưng đại thiếu gia tâm lạnh vô cảm không hề đếm xỉa nữa lời,gia chủ biết được cực kì tức giận giáo huấn thiếu gia hồi lâu.
Ông chủ nhỏ thật ra là một người bản tính yếu đuối thiện lương,vì ngây thơ mà bị người nhà lừa gạt ức hiếp bị em gái và mẹ kế độc ác hảm hại thanh danh.
Nếu so ra thân phận gia thế và vẻ ngoài thì rất xứng đôi với gia chủ nhà họ,dù Triển gia thực lực không bằng nhưng đã là tốt nhất trong số những người lì lợm la liếm trước kia.
Ở đất nước này nếu thật sự muốn tìm thế gia để môn đăng hộ đối với gia chủ thì làm gì có ai đủ tư cách đâu? lấy Triển gia so ra tới thì đã là ứng tuyển tốt nhất rồi!
Có lẽ sẽ có người lén lút nghị luận sau lưng rằng ông chủ nhỏ từng là vị hôn thê trước kia của thiếu gia,không xứng với gia chủ,nhưng chỉ cần cậu lui thân liền lập tức có thể tiếp tục đính ước với nhau,lần nữa nghị thân là chuyện rất bình thường.
Ở trong lòng tất cả bọn họ y mới chân chính là chủ nhân,phòng không gối chiếc suốt bao năm hiện tại khó khăn lắm mới có tin tức bảo họ không cao hứng sao được chứ? so đo tuổi tác thân phận cái gì? gia chủ có người mình thương là qúa đủ rồi.
Nhưng đồng thời bọn họ cũng suy diễn tới một khả năng khác,đại thiếu gia trước nay đều là người thừa kế duy nhất của Thượng Quan gia, lui hôn không nói nhưng cố tình vị hôn phu cũ lại sắp cùng cha mình đính hôn,chân chính làm trưởng bối trên đầu trở thành cha kế danh chính ngôn thuận.
Đợi ông chủ nhỏ gả đến đây và sinh hạ con nối dõi! vậy chẳng phải tương lai sẽ thêm một đối thủ tới tranh giành gia sản ai sẽ vui cơ chứ? người mình từng bỏ nay lại chính là cha mình,hằng ngày chạm mặt liền thấy khỏi phải nói là đặc sắc cỡ nào,nếu như đại thiếu gia thật sự lấy ả họ Triển kia vào cửa vậy chẳng phải là!.
Bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, linh cảm thời gian sắp tới căn nhà này sẽ vô cùng náo nhiệt rồi đây.
__________________
#Mễ Lạc Tranh "Em!.
"
#Thượng Quan Cảnh "Không cần phải nói đâu! Là lỗi của anh,anh sẽ chịu trách nhiệm"
#Thượng Quan Hiên *Im lặng là vàng*.
Danh Sách Chương: