Hơn tám năm trước, con gái lão Hà trên đường đi học về thì có một vụ xả súng ở ngân hàng gần đó.
Lúc ấy nhóm người của lão Hà phụ trách bao vây để bắt tội phạm nhưng vì cứu người dân mà để cho tội phạm bỏ trốn.
Hắn nổ súng loạn xạ trên đường, trong lúc hoảng loạn đã bắt một cô gái làm con tin.
Lão Hà cùng cấp dưới của mình bắt đầu vây bắt hắn, lúc ấy ông thấy con gái thì đã chần chừ do dự.
Cuối cùng con gái ông vì nghĩa cử to lớn mà hy sinh thân mình, tên tội phạm cũng bị bắt và kết án chung thân.
Có một thời gian lão Hà xin chuyển công tác qua chỗ khác làm, cũng là thành phố Z.
Nhờ vậy mà gặp được Hàn Gia Mẫn, cũng vì cô có chút giống con gái quá cố nên ông đã giúp đỡ.
Khi biết Hàn Gia Mẫn là con gái của Hàn Gia thì lão Hà cũng cật lực hỗ trợ, mà Hàn Gia Mẫn cũng giúp ông phá rất nhiều vụ án.
Hàn Gia Mẫn sau khi tắm xong thì ra ngoài mở máy tính lên tìm kiếm một chút tin tức, từ khi về Đông Thành thì công việc cũng bận rộn cả lên.
Đang lướt thì cô thấy tin tức anh hai mình vài ngày nữa sẽ qua Đông Thành hợp tác cùng Cung Lục Vương dự án ở phía đông.
Cung Lục Vương quả thật có tài, làm chủ hắc đạo, còn thâu tóm bạch đạo.
Người như vậy không có kẻ thù mới lạ.
Nhưng mà nếu Cung Lục Vương giỏi như thế thì EQ ắt hẳn sẽ cao lắm nhỉ?
Hàn Gia Mẫn lắc đầu, tự dưng lại nghĩ đến cái tên quái đản đó làm gì.
Hôm đó còn cắn cô một cái ngay xương quai xanh, bây giờ vẫn còn dấu nhưng hơi mờ.
Nhưng cô cũng cắn anh lại một cái, coi như hòa nhau vậy.
Hiện tại khá rảnh nên Hàn Gia Mẫn định rủ Kiều Linh đi chơi, vừa suy nghĩ đã thấy Kiều Linh gọi cho mình.
Cô nhấc máy lên vui vẻ: “Mới nghĩ đến đã gọi rồi.”
“Ôi, vinh hạnh vậy sao? Bạn hiền hôm nay có rảnh không?” Trương Kiều Linh sau khi giúp ba mẹ xử lý công việc thì tranh thủ thời gian rảnh rủ Hàn Gia Mẫn đi chơi.
“Hôm nay rảnh! Hay là tối nay đi bar HL đi, nghe bảo nơi đó khá nổi tiếng.” Hàn Gia Mẫn muốn đến đó để xem nổi tiếng như thế nào mà lại bị người ta tính toán như thế.
Trương Kiều Linh sau một lúc suy nghĩ thì đáp lại: “Được! Vậy tối nay 10 giờ gặp nhau.”
Hàn Gia Mẫn chốt địa điểm và thời gian sau đó tắt máy đi tắm, mới sáng sớm mà đã nhiều việc như vậy rồi.
Vài ngày nữa cô sẽ ra sân bay đón anh mình, coi như là tạo bất ngờ vậy, nhưng nếu có thêm Cung Lục Vương cô sẽ né tránh.
[...]
Gần bến cảng Tây An, 8 giờ tối.
“Này mấy đứa, có muốn dùng thử cái này không?” Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đưa cái túi nhỏ cho một nhóm sinh viên.
Nhóm sinh viên kia chần chừ một lúc thì có một cô gái từ chối: “Bọn cháu không dùng đâu!”
“Đây là dùng thử, nó rất tuyệt vời đấy.
Có thể giúp bọn cháu tỉnh táo để học tập, hiệu quả cũng cao hơn.” Người đàn ông kia cười, nghĩ sinh viên không tin mình nên đã lấy ra dùng thử, “Mùi vị rất ngọt, có lẽ các cháu sẽ thích.”
Những sinh viên trẻ nhìn nhau, sau đó có một vài người đã bắt đầu lung lay ý chí và quyết định dùng thử.
Lát sau đám sinh viên này như người trên không, gương mặt vui vẻ hát hò nhảy múa.
Những hình ảnh này đã được Hàn Gia Mẫn chụp lại, hôm nay cô chọn quán bar gần đây là có mục đích.
Không biết nhóm sinh viên này là nhóm thứ mấy bị lừa nhưng nếu cứ tiếp tục thế này thì không tốt.
Hàn Gia Mẫn lặng lẽ rời đi, khi đã xa tầm nhìn thì cô giả vờ như một người bình thường đi dạo xung quanh.
Đang đi thì có một chiếc mô tô chạy ngang qua chặn trước đường cô.
“Yin! Cứ khơi khơi hẹn ra như vậy không sợ bị lộ thân phận sao?”
“Chị em kết nghĩa bao năm mà sợ khỉ gì! Á Hy, chị dám bán đứng em sao?”
Hàn Gia Mẫn cười nhìn cô gái trước mặt mình, đó là Á Hy.
Dáng người có vẻ cao hơn Hàn Gia Mẫn một chút nhưng dung mạo khá quyến rũ.
Á Hy cởi mũ bảo hiểm ra sau đó khoác vai Hàn Gia Mẫn cười: “Chị nào dám! Em đi du lịch cả năm mới về, còn không hẹn nổi chị bữa cơm.”
“Chị bận lo cho bang Gấu Đen mãi thì sao mà rủ? Với lại thời gian tới em rảnh rồi hẹn chị, tạm thời công việc có chút dồn dập.” Hàn Gia Mẫn cười trừ, hết việc này đến việc khác khiến cô không có thời gian nghỉ ngơi.
Á Hy quản lý bang Gấu Đen nằm ở phía nam của Đông Thành, mà nơi đó của Huyết Long bang đã bị chiếm hết một nửa rồi.
Hàn Gia Mẫn không biết chị ấy có liên quan hay không nhưng chuyện này cứ để sau vậy.
“Em có liên lạc với Phó Kỳ chưa? Anh ấy vẫn tốt chứ?” Á Hy đột nhiên hỏi đến Phó Kỳ khiến Hàn Gia Mẫn bất ngờ, một tình yêu đơn phương nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không nói ra, hai người này thật giống nhau.
Hàn Gia Mẫn vỗ nhẹ vai Á Hy an ủi: “Đang phụ trách việc xảy ra ở Huyết Long bang, em nghe nói phía nam bị ai đó chiếm lấy một nửa.”
“Nhưng chị nghe nói ở mỗi phía đều có người quản lý mà, Phó Kỳ hình như đâu có phụ trách phía nam.” Á Hy khó hiểu, theo như cô ấy biết thì phía nam do Xích Diễm quản lý.
Hàn Gia Mẫn nhún vai: “Em không biết! Nhưng không phải chị làm, đúng không?”
Hàn Gia Mẫn muốn chắc chắn một chút, sẵn được dịp thì hỏi luôn khỏi phải đợi vào dịp khác.
Dù sao giải quyết càng nhanh càng tốt, không ngờ lại thuận lợi như thế.
Á Hy lắc đầu thở dài: “Phía chị cũng đang xử lý nội bộ, không có thời gian gây sự đâu.”
Thông tin hôm trước Hàn Gia Mẫn coi trên máy tính chính là Á Hy, đã là người quen thì chuyện gì cũng dễ giải quyết.
Hơn nữa Phó Kỳ không biết người đứng đầu bang Gấu Đen là Á Hy, vì vậy khó tránh khỏi việc bang Gấu Đen bị nghi ngờ..
Danh Sách Chương: