Phòng ốc tồi tàn được tu sửa hoàn toàn, giữa phòng đặt một cái bàn gỗ lim tao nhã tương xứng với ghế tựa làm bằng gỗ lim. Trên bàn vuông đặt một bộ ấm trà tinh xảo, vừa nhìn đã biết là thứ xa xỉ, giường lớn sang trọng, chăn gấm mềm mại, trướng mạn bằng lụa trong suốt, toàn bộ phòng ngủ như một cung điện xa hoa cao quý.
Cỏ hoang trong viện đã được làm sạch, hương hoa tươi mát theo gió nay vào trong mũi, làm người ta vui vẻ thoải mái.
Trong khoảng ba ngày, Lạc Mộng Khê từ sống nghèo khổ trong một khu viện tồi tàn, bỗng biến thành công chúa, sống trong ngọc ngà châu báu.
Kết quả hôm này là do Lạc Mộng Khê đã đi một nước cờ mạo hiểm, cũng khiến cho nàng nhìn ra ai là kẻ bắt nạt kẻ yếu, hay nịnh nọt.
Bởi vì Lạc Mộng Khê mà tất cả nha hoàn, nô bộc đều bị đánh hai mươi đại bản, ngày hôm sau còn phải mang theo thương tích mà làm việc, nên trong lòng hận Lạc Mộng Khê đến thấu xương, sau lưng thầm rủa nàng chết không được tử tế, nhưng khi gặp Lạc Mộng Khê, tất cả đều cung kính gọi một tiếng: “Đại tiểu thư!”
Thái độ của Vương quản gia đối với Lạc Mộng Khê cũng có sự thay đổi lớn, sau khi lĩnh hơn năm mươi đại bản, chưa kịp nghỉ ngơi, đã sai người đến chỗ Lạc Mộng Khê tu sửa lại.
Tuy rằng lúc đó, Vương quản gia đã bị đánh đến gần chết, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ chịu đựng, sai người đưa hắn tới phế viện, ngồi trên chăn bông, chỉ huy hạ nhân làm việc này việc kia.
Những thay đổi lớn này Lạc Mộng Khê đã sớm dự liệu được, cho nên nàng không có phản ứng gì, nhưng việc làm của Lạc thừa tướng khiến Lạc Mộng Khê trong lòng khinh thường:
Lạc Đại tiểu thư ở phế viện chịu khổ, Lạc thừa tướng thật sự không biết, nếu Lạc thừa tướng thật sự không biết thì cũng tạm thời không nói làm gì, nhưng hắn ngày đó đem tất cả sự tình đổ lên người Vương quản gia cùng Thừa tướng phu nhân, làm cho Nam Cung Quyết và mọi người đều biết, nữ nhân thân sinh của hắn ở nơi này chịu khổ cực, hắn thật sự không biết………
Khóe miệng khẽ cong lên một tia trào phúng: có phụ thân như Lạc thừa tướng, không biết là phúc hay họa. Ba ngày trước Lạc Mộng Khê cố ý nhờ Băng Lam bưng đồ ăn đi ngang qua chỗ Lạc thừa tướng, chính là muốn dẫn dụ Lạc thừa tướng đến phế viện. Lạc thừa tướng rất sỉ diện, lại ở trước mặt Nam Cung Quyết biết được nữ nhi của mình sống thê thảm, mặc dù hắn rất chán ghét nữ nhi này, hắn cũng sẽ đóng vai ‘Từ phụ’ cho nữ nhi mình cuộc sống mới, nếu không mặt mũi hắn để ở đâu……….
Đương nhiên, địa vị của Lạc Mộng Khê ở phủ được một bước lên trời, ngoài mưu kế cao minh của nàng ra, còn phải cảm tạ một người đã phối hợp với nàng. Ngày đó, khi mọi người rời khỏi Khê viên, hắn xoay người nháy mắt, không biết là vô ý hay cố tình liếc Lạc Mộng Khê một cái, ánh mắt trước sau như một, lạnh lùng sắc bén……
Đang suy nghĩ, mùi Đàn Hương nhàn nhạt lẫn trong gió lạnh xuyên qua cửa sổ thổi vào trong phòng, ngọn đèn trên bàn bị gió thổi không ngừng dao động, lúc sáng lúc tối………
Lạc Mộng Khê tuyết mâu híp lại, đột nhiên đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ. Dưới ánh trăng, một bạch y nam tử tướng mạo tuấn mỹ, đứng dưới tàng cây hoa Quế quay lưng về phía nàng, xung quanh hắn được bao bọc bởi một tầng sáng bạc, mùi Đàn Hương nhè nhẹ theo gió bay vào mũi Lạc Mộng Khê, hơi thở vương giả, cường thế vương vấn toàn thân, làm cho người ta không thể bỏ qua………
Thật là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Lạc Mộng Khê thầm oán một câu, rất nhanh mặc quần áo đi ra khỏi phòng, chậm rãi hướng phía bạch y nhân. lúc này Lạc Mộng Khê cũng mặc bạch y, lại được may bằng tơ lụa, mái tóc đen huyền mềm mại như tơ được nhẹ nhàng vấn lên bằng trâm ngọc xanh biếc, mạng che trong suốt che nữa khuôn mặt. Gió nhè nhẹ thổi, tà áo nhẹ bay, mạng che nhẹ nhàng lay động, những đường nét duyên dáng của khuôn mặt sau mạng che như ẩn như hiện, làm cho người ta suy nghĩ miên man. Ánh trăng nhàn nhạt, xung quanh Lạc Mộng Khê là một tầng ánh trăng mờ, xa xa nhìn lại tựa như tiên nữ trên trời hạ phàm.
Lạc Mộng Khê đi vào trong sân viện, cách bạch y nhân khoảng ba thước bình tĩnh nói: “Không biết Lạc vương gia, ban đêm đến phủ là có chuyện gì?”
Nam Cung Quyết xoay người nhìn Lạc Mộng Khê, dung nhan anh tuấn, khí chất nho nhã, ánh mắt ôn nhuận, nhưng không che dấu được hơi thở vương giả cùng với đáy mắt ẩn chứa vẻ lạnh lùng và sắc bén.
Khi Nam Cung Quyết xoay người, tia ôn nhuận khác thường trong đáy mắt lóe lên rồi biến mất, nhanh đến mức làm người ta không kịp thấy rõ: “Mưu kế của Lạc đại tiểu thư quả thật cao thâm, ngay cả bổn vương cũng xem như bị ngươi dẫn dắt!”
“Vương gia nói sai rồi, mưu kế lần này của Lạc Mộng Khê là do Vương gia lựa chọn, Vương gia có thể chọn giúp đỡ, cũng có thể chọn không giúp đỡ!” Nam Cung Quyết là người thông minh, sớm đã nhìn ra mưu kế của nàng, nàng cũng không cần giấu diếm nữa, nghe giọng điệu Nam Cung Quyết, lai giả bất thiện*, Nam Cung Quyết cũng không phải nhân vật đơn giản, cho nên, nàng phải cẩn thận ứng phó.
(*Lai giả bất thiện, thiện giả bất lai. (Người tốt thì k đến, người đến cũng chẳng tốt lành gì)
“Theo ý của Lạc đại tiểu thư, bổn vương là tự mình đa tình……”
“Kia là không phải!” Hoàng thất nhiều người có ngạo khí, thích lấy mình làm trung tâm, ghét nhất bị người khác lợi dụng, nghe giọng điệu Nam Cung Quyết sắp tức giận, nhưng Lạc Mộng Khê cũng không sợ hắn, bất quá dù sao Nam Cung Quyết cũng giúp đỡ mình.
Huống chi, Lạc Mộng Khê vừa có địa vị, không có thế lực, rất nhiều chuyện còn cần nàng điều tra, có nhiều bằng hữu như Nam Cung Quyết còn hơn là kẻ địch.
“Lạc vương gia chiếu cố Lạc Mộng Khê, Mộng Khê trong lòng vô cùng cảm kích, để báo đáp, Mộng Khê có thể đáp ứng làm một việc giúp Vương gia!” Lạc Mộng Khê giọng điệu bình tĩnh: “Mộng Khê biết Vương gia bên cạnh có rất nhiều ám vệ lợi hại, nhưng có một số việc bọn họ không tiện ra mặt…”
Nam Cung Quyết hơi suy tư một lát: “Bổn vương, chỉ thích người mạnh mẽ, thông qua khảo nghiệm của bổn vương, Lạc đại tiểu thư mới có tư cách cùng bổn vương ra điều kiện!”
Lạc Mộng Khê mâu quang hơi trầm xuống: “Không biết khảo nghiệm theo lời Vương gia là việc gì?”
“Bổn vương biết võ công của Lạc đại tiểu thư không tồi, nếu trong năm mươi chiêu, Đại tiểu thư thắng bổn vương, ngươi cùng bổn vương ân oán xóa bỏ, nếu là bổn vương thắng Đại tiểu thư……” Nam Cung Quyết mâu quang lạnh lẽo: “Vậy phiền Đại tiểu thư hạ mình khuất phục, về dưới trướng của bổn vương!”
Lạc Mộng Khê đáy mắt sắc bén, trên người phát ra khí tức mạnh mẽ. Cơ quan uyên bác bên trong hộp gấm cùng với mưu kế cao siêu mấy ngày trước, cho thấy nàng cũng không phải là người tầm thường, nếu có thể được nàng tương trợ, Nam Cung Quyết sẽ như hổ mọc thêm cánh, đây cũng là mục đích chính khiến hắn tới đây lúc này!
Lạc Mộng Khê trầm hạ mí mắt suy tư một lát, nhẹ nhàng gật đầu: “Liền theo ý của Lạc vương gia!”
Lạc Mộng Khê biết thân thủ của mình không bằng Nam Cung Quyết, đánh nhau trong thời gian dài nàng tuyệt đối sẽ thất bại, nhưng Lạc Mộng Khê kiếp trước là đặc công, mà đặc điểm của đặc công: Lợi hại nhất chính là trong thời gian ngắn chế ngự địch nhân. cho nên, cùng Nam Cung Quyết quá năm mươi chiêu, nàng chưa hẳn thất bại!
_________________