Vật phái nam cứng rắn đứng vững giữa hai chân kia làm người khác chú ý.
"Em muốn thì tự mình tới."
Cô cắn môi dưới. Chưa bao giờ cô nghĩ đến mình sẽ chủ động trong hoàn cảnh như thế này. Rõ là lúc đầu, cô cố cự tuyệt chống chọi lại nhưng vô ích. Rồi đến cuối cùng vẫn là không chịu nổi dục vọng, cô không thể làm gì khác hơn là vừa đỏ mặt vừa từ từ bò lên người anh.
Anh đỡ hông của cô, nhẹ giọng dụ hoặc: "Đừng sợ... Như vậy em cũng sẽ rất thoải mái... Tới đây đi, đưa eo tới đây một chút nữa..."
Hai tay ôm lấy cái hông bền chắc bình thản của anh, từ từ đẩy mông mình vào, cảm thụ “vật” của phái nam nóng bỏng mà cứng rắn như sắt nung chậm rãi tiến vào trong thân thể cô lần nữa. Nhưng anh không hề động đậy. Cô lại đáng thương nhìn anh.
Nhưng anh chỉ cười gian xảo nói: “Em chẳng thành thật chút nào, nói nhớ anh khó đến vậy sao? Anh dỗi rồi, em tự động đi.”
Lúc này Ái đã xấu hổ muốn chết rồi, nhưng cảm giác khó chịu này khiến cô không còn cách nào khác ngoài tự động đưa đẩy mông mình ấn vào côn th*t nóng rực của anh.
"A... A..." Thân thể lại bị lấp đầy, loại cảm giác đó khiến cô thoả mãn rên rỉ.
"Ưm... chính là như vậy... dùng hông của em, dùng sức một chút..."
Được anh khích lệ, thắt lưng Ái dốc sức vặn vẹo hơn, cô thu hồi bụng, dùng lực dồn về giữa hai chân, vừa vặn vẹo thắt lưng vừa co rút âm đ*o, khiến anh không ngừng thở dốc.
Nhưng mỗi lần cử động như vậy điều khiến cơ thể cô tê dại, hai chân run rẩy không thể nào cử động nhanh cho thỏa thích được. Cô đưa đẩy mông mình, cắn môi nói với anh một cách khó nhọc: “Em nhớ anh… thật sự rất nhớ anh… A… nhớ anh mỗi đêm… Nhớ lúc anh yêu em… Nhưng em lại sợ mình thật hư hỏng…”
Anh bất ngờ vì cô đột ngột thổ lộ với anh, anh mừng như điên, bắt đầu giữ eo cô ra sức phối hợp cùng cô đưa đẩy. Anh vươn tay ôm lấy ngực cô, dùng sức xoa nắn, thỉnh thoảng véo ngực của cô, khiến cô phát đau càng thêm ra sức vặn vẹo thắt lưng.
"A... A... Anh... Em muốn… em muốn… cho em." Ái không tự chủ được đưa cái lưỡi ra, liếm liếm môi dưới khô.
Động tác này của cô khiến anh bị kích thích, anh nắm lấy một cánh tay cô, đem xoay người lại ngồi xuống ghế sô pha, đem cả người cô kéo xuống ngồi lên đùi anh, và anh ngẩng đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô. Môi của cô chủ động mở ra, lưỡi quấn quít giống như thân thể hai người đang quấn quít lấy nhau, khó có thể tách rời, cũng không còn kịp nuốt nước miếng khiến toàn bộ chảy xuống. Tư thế như vậy khiến cho ng*c hai người dính thật chặt với nhau, Ái vẫn đang ra sức vặn vẹo thắt lưng, chẳng qua là đổi phương dùng lực từ trên dưới đổi thành trước sau, động tác này khiến cho ng*c của cô và cơ ngực anh ma sát nhau, n*m v* bị cọ xát dày vò đến phát đau nhưng cũng mang đến khoái cảm nhiều hơn không cách nào kháng cự.
Cả người cô, thậm chí ngay cả trái tim cũng mau muốn chết chìm trong loại tình yêu kịch liệt mênh mông này.
Hông anh đột nhiên dùng sức tiến thằng vào, Ái kinh hoảng hét lên một tiếng, cảm thấy nơi sâu nhất trong cơ thể bị chạm đến, toàn thân cứ như thế bị kích thích không ngừng run rẩy.
“Em làm anh sướng phát điên mất… thật chặt… a… Em không nên chạy trốn khỏi anh như vậy… Em có biết… a… anh nhớ em thế nào không…”
Tay của anh dùng sức bắt được cái mông của cô, lực ngón tay rất lớn, đến nỗi anh biết thế nào nơi ấy cũng để lại vết máu bầm đen đen tím tím, thế nhưng loại cảm giác tê dại này cũng qua kích thích, anh càng lúc càng dùng sức, giống như đang cố gắng chạm đến nơi nào đó. Hình ảnh bộ ng*c đang không ngừng đung đưa trước mắt anh mê hồn đến mức khiến anh hận không thể lấy điện thoại lúc này để quay video, chỉ có thể thoả mãn bằng cách dùng miệng h*t chặt lấy bầu ngực của cô một cách thèm khát trong khi bên dưới không ngừng đưa đẩy.
"Ừm... Em thật tuyệt vời, thật muốn làm em mãi... A!" Cuối cùng cũng đạt cao trào, d**ng v*t trong cô mạnh mẽ bắn ra t*nh d*ch nóng bỏng, đổ đầy vào thân thể của người phụ nữ của anh.
Khi cô cũng đồng thời đạt đến đỉnh cao khoái lạc, cô thở gấp, hai tay bấu chặt lấy anh, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ yêu mị. Cùng lúc đó anh chợt như ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc, mùi thơm đã quanh quẩn trong tâm trí anh mấy ngày qua.
Anh ngây ngốc nói: “Thì ra đây là mùi thơm của riêng em.”
Anh nhớ, mỗi lần cô lên đỉnh đều có mùi hương mê người như vậy, toả ra từ khắp nẻo da thịt của cô.
Cô toàn thân vô lực, mềm nhũn ngã trên người anh. Còn chưa hồi phục tinh thần lại, anh đã dịu dàng hôn lên môi của cô. Cô nhắm hai mắt, khẽ cười.
"Ái...... Em thật rất tuyệt.. Thật thơm...."
Anh buông lời thì thầm bên tai cô, thật giống như cô là người phụ nữ duy nhất của anh, giống như trên thế giới này chỉ còn hai người bọn họ. Khiến cô không còn muốn nghĩ về những thứ cô đã suy xét ngày trước. Cô biết anh không yêu cô, nhưng anh chắc chắn là một người tình tuyệt vời, phải không?
Hai con người quấn lấy nhau không rời trên chiếc ghê sô pha, những thanh âm d*m d*c vang lên khắp phòng đã gần 2 giờ trôi qua anh vẫn chưa có dấu hiệu gì là dừng lại cả. Trong anh vẫn còn sung sức lắm, nhưng cô thì đã rã rời mà nằm đấy mặc cho anh th*o.
"Dừng lại~ làm ơn...xin anh đó..."
Không biết là cô đang xin anh dừng lại hay là dụ dỗ anh nữa, câu nói của cô phút chốc khiến anh không thể kìm chế được con thú hoang trong người mà động tác thúc hông ngày một mạnh. Những cái thúc như đâm thẳng vào sâu trong cùng bên trong cô.
"Ưm...không đừng...không phải chỗ đó....chỗ đó..mà..hức a~" Mộng Ái tức khắc toàn thân run lên.
"Thì ra là chỗ này...". Anh dường như nhận ra điều gì đó, không dừng lại mà những cú thúc ngày một nhanh và mạnh hơn bao giờ hết.
"A! A...a a a..." Ái lúc này đã rất hoảng hốt, cảm giác tê dại ở hạ thân ngày càng dâng trào mãnh liệt, khiến cô giống một chiếc thuyền nhỏ trôi dạt giữa đại dương, không thể khống chế thân thể, chỉ có thể chìm nổi theo d*c vọng.
"Đừng mà...đừng mà....a....Chú ơi...không thể đâm chỗ đó..." Cô không giữ được lý trí mà theo đó cách xưng hô cũng theo đó mà thay đổi.
Bị Tề Dụ Minh không ngừng đ*m vào nơi đó, Sở Mộng Ái bỗng nhiên có cảm giác mắc tè. Cô vừa thừa nhận va chạm, vừa muốn ngăn cản anh tiếp tục, nhưng anh nào có nghe, vẫn mạnh mẽ thọc vào rút ra không biết mệt mỏi.
"Hức...không được...A...a Chú mau đứng lên...ưm rút ra...rút ra đi mà....A a a a!!!"
Triều tình vừa mãnh liệt vừa đột ngột, trước khi Ái kịp đẩy anh ra, liền cảm giác nước từ trong tiểu huy*ệt mình trào ra xối xả, xối hết lên c* căn đang trôn trong cơ thể cô.
"Hức...anh là đồ xấu xa! Tránh ra...tránh ra..huhu..." Mộng Ái cảm thấy quá thẹn, cô cho rằng mình bị Tề Dụ Minh th*o đến tè ra, không lẽ hôm trước thì bị nhiễm trùng hôm nay thì sắp hỏng mất.
Tề Dụ Minh cảm giác được trong hoa tâm của mèo con bỗng phun ra chất lỏng xối lên qu* đầu hắn, khiến hắn cũng bị k*ch th*ch đến hạ thể tê dại, tiểu Ái...mèo con đây là Triều xuy? Bị hạn th*o đến cao trào?