Đó là sự thật!
Tân Kiến An dẫn theo đội ngũ võ quản cục hùng hậu đến đây, trong mắt bọn họ, Trương Phàm chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt.
Bởi vì, dù là từ góc độ đe dọa bọn họ, hay là từ góc độ Trương Phàm phế bỏ Tào Hiên, võ quản cục đều có lý do đầy đủ để trừng phạt Trương Phàm.
Nếu như Trương Phàm dám can đảm chống lại sự trừng phạt của võ quản cục, chuyện này có thể trở nên nghiêm trọng hơn. Bất kể Trương Phàm có thực lực gì, hay gia cảnh ra sao, kết cục của hắn đều sẽ vô cùng bi thảm.
Võ quản cục thực sự có thế lực uy hiếp cực kỳ: khủng khiếp!
Nhưng ai ngờ, mọi chuyện lại hoàn toàn khác với suy nghĩ của họ.
Tần Kiến An không chỉ không trừng phạt Trương Phàm, mà còn giúp Trương Phàm đăng ký thân phận cổ võ giả, thậm chí còn nói chuyện vui vẻ. Hành động này không hề có chút ý định nào là trừng phạt Trương Phàm cải
Người Trần gia có chút uất ức... Càng cảm thấy như có một thanh kiếm sắc bén đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu họ.
Nhìn thái độ của Trương Phàm lúc trước, nếu như không phải người của võ quản cục xuất hiện, bọn họ sẽ như thế nào?
Bị giết thì không thể nào!
Nhưng bị Trương Phàm ném vào trận pháp kia, thậm chí còn bị uy hiếp, đòi tiền. Tất cả những điều này đều chắc chắn sẽ xảy ra.
Đúng vậy, tống tiền!
Lần trước Trương Phàm đã hốt của bọn họ năm trăm triệu!
Bây giờ Tân Kiến An đang ở đây...
Trần lão gia tử lập tức mở miệng: “Đội trưởng Tân, tôi muốn tố cáo!”
“Hả? Ông Trần cứ nói đi!” Tân Kiến An cười tủm tỉm nhìn Trần lão gia tử nói.
“Lần trước Trương Phàm lừa đảo Trần gia chúng tôi hết cả thảy là năm trăm triệu! Anh phải giúp những người bình thường chúng tôi đòi lại công bằng chứ!” Trần lão gia tử mặt mày buồn rầu, tỏ ra mình là kẻ yếu thế và nạn nhân.
“Được, tôi biết rồi! Tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng sau!” Tân Kiến An gật đầu.
“Không phải, đội trưởng Tân, Trương Phàm đã uy hiếp chúng tôi lấy năm trăm triệu, rất nhiều người đều biết! Hiện tại chúng ta có thể điều tra, có thể bắt người!” Trần Thiếu Sơn không nhịn được bèn lên tiếng.
Anh ta muốn nhìn thấy Trương Phàm bị bắt!
Nếu không, anh ta sẽ phải lo lắng từng ngày từng giờ không biết Trương Phàm sẽ trả thù họ như thế nào.
“Anh đang dạy tôi cách làm việc à? Vậy anh có muốn làm đội trưởng không?” Tần Kiến An đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chäm Trần Thiếu Sơn, trầm giọng nói.
“Tôi không dám!” Trần Thiếu Sơn không ngờ Tần Kiến An lại đột nhiên nổi giận, anh ta liền vội vàng giải thích.
“Các người đi về trước đi! Tôi sẽ điều tra rõ ràng! Hơn nữa, tôi khuyên các người một câu... Đừng vì cảm thấy mình bị thiệt thòi thì nhất định lỗi không ở các người! Các ông đã làm gì, chính các người là người rõ ràng nhất! Tôi chờ đám luật sư của các người đến nói chuyện với tôi đấy!" Tân Kiến An trầm giọng nói.
Tâm trạng của Trần lão gia tử nặng nề xuống, nếu quả thật tất cả chính là nhân quả... Vậy thật là khó nói.
Mấu chốt là thái độ của Tần Kiến An!
Giống như nhất định phải bao che cho Trương Phàm Vậy.
Phải làm sao bây giờ?
Nhưng ít nhất bây giờ bọn họ có thể rời đi một cách an toàn, cũng không phải chuyện xấu.
Chỉ cần nhanh chóng báo cáo chuyện này cho Định Thiên Tông, tự nhiên sẽ có người của Định Thiên Tông tới giải quyết Trương Phàm... Trần gia bọn họ cũng không phải là không có cơ hội thoát khỏi kiếp nạn này.
Về phần việc Định Thiên Tông có giận cá chém thớt lên người bọn họ hay không, thì cũng chỉ có thể phó mặc số mệnh thôi!
Người của Trần gia nhanh chóng rút lui!