Nhu cầu vô tận này cần phải được dừng lại.
Hơn nữa, Trương Phàm là một thằng ngốc!
Đơn thuốc đã được giao ra!
Vì đơn thuốc hiện đang nằm trong tay ông ta, chưa có thỏa thuận nào được ký kết, tại sao hắn lại được nhận một khoản lợi nhuận lớn như vậy chứ?
Tại sao ông ta không thể giữ nó cho riêng mình?
"Hoa tiểu thư có ý kiến gì? không" Trương Phàm nhìn Hoa Vân, dù sao người mà hắn nói chuyện lúc trước vẫn luôn là Hoa Vân.
Thậm chí đây là lần đầu tiên hẳn gặp Hoa Văn Xương.
"Trương tiên sinh, đây tuyệt đối không phải là ý của tôi, tôi cực lực phản Ông tôi không biết về chuyện đó, ông cũng kịch liệt phản đối!"
“Trương tiên sinh xin hãy cho tôi chút thời gian! Vì lợi ích của sự hợp tác trước đây của chúng ta vui vẻ như thế nào! Xin hãy cho tôi một chút thời gian!”
Hoa Vân gần như sắp khóc.
Hoa Văn Xương không biết sự bí ẩn và sức mạnh của Trương Phàm, nhưng cô biết!
Nghĩ về những thứ mà Trương Phàm đã thể hiện đó có phải là thứ mà người bình thường có thể chơi được không?
Một người như vậy có thể bị xúc phạm sao? Đúng vậy, bây giờ xem ra nếu như loại bỏ Trương Phàm, chỉ có thể lấy được đơn thuốc kem mọc tóc, nhưng nếu nuốt đơn thuốc kem mọc tóc, rất có thể sẽ bỏ lỡ cả thế giới!
“Tôi muốn cho cô thời gian! Nhưng một số người lại không muốn!” Trương Phàm mỉm cười nói: "Hơn nữa, quả thật tôi đã lấy không ít tiền của cô, cho nên chúng ta cùng nhau giải tán đi!"
Hoa Vân hoàn toàn lo lắng!
Biết Trương Phàm không thể thuyết phục được, cô nắm lấy cánh tay Hoa Văn Xương, vội vàng nói:
"Cha, cha có thể đừng nói nhảm nữa được không? Cha không chịu nghe theo con cũng được nhưng cha có thể đợi ông nội đến được không?"
"Nhanh ký tên đi!" Hoa Văn Xương vừa nghe tin Hoa Vân điều động người cứu viện, ông ta lập tức sốt ruột, chủ động đưa bút ký tên cho Trương Phàm.
Trương Phàm ký tên không chút do dự, sau đó ném hợp đồng cho Hoa Văn Xương: “Nhớ kỹ, lần sau ông đến thì phải quỳ xuống! Hơn nữa nếu ông không quỳ ba ngày thì tôi sẽ không tha thứ cho ông đâu!”
Hoa Văn Xương nhíu mày, trầm giọng nói: “Trương Phàm, ai mà không biết nói nói phét chứ? Tôi ở đây để dạy cho cậu một bài học, cậu nên cảm ơn tôi vì đã giúp cậu trưởng thành!”
"Vậy tôi phải cảm ơn ông rồi!" Trương Phàm mỉm cười, không nhìn Hoa Vân nữa, trực tiếp trở về nhà.
Hoa Văn Xương có chút tức giận trước sự tự tin của Trương Phàm, nhưng ông ta không quan tâm, chỉ là nói vài lời cay nghiệt để giữ thể diện khi hắn thấy mình không thể lội ngược dòng thôi.
Điều quan trọng nhất bây giờ là tránh cơn bão tiếp theo, ông ta thực sự không biết tại sao cha cùng với con gái ông ta lại tin tưởng Trương Phàm đến vậy, nhưng họ lại hoàn toàn không tin tưởng ông ta, thật sự không hợp lý.
Nếu đã không thể chịu được sự khiêu khích, vậy thì chỉ có thể trốn thôi!
Cho nên Hoa Văn Xương trực tiếp lên xe rời đi mà không chào hỏi gì với Hoa Vân.
Lúc này Hoa Vân đã hoàn toàn bình tĩnh lại, hay nói cách khác đối mặt với việc Trương Phàm đã ký tên, cô biết nóng nảy cũng không có tác dụng.
Nhưng trong nhất thời cô không biết phải làm gì để cứu vấn tình hình.
Cô thật sự không biết phải nói gì. Những người khác cô đều có thể chấp nhận được, nhưng lần này là cha cô nha!
Cô chưa bao giờ thấy một người cha như vậy!
Nếu không có đơn thuốc ông nội cho, liệu nhà máy dược phẩm có quy mô như bây giờ không?
Điều quan trọng nhất là gì, không phải cha đã rõ ràng rồi sao?
Đáng tiếc lợi ích khổng lồ đủ để lấn át mọi lý trí!
Đang lúc cô đang suy nghĩ thì một chiếc xe ô tô chạy tới, Hoa Hưng sắc mặt tái mét bước xuống xe: "Thăng nhóc khốn kiếp kia đâu?"
*Đi rồi!" Hoa Vân cười khổ: "Ông ấy không chỉ rời đi, mà còn rời đi với hợp đồng Trương tiên sinh ký! Ông ấy đã dùng số tiền mà chúng ta đưa cho Trương tiên sinh nhiều lần để mua đơn thuốc kem mọc tóc!"
"Trương tiên sinh đồng ý sao?" Hoa Hưng cau mày.
"Vâng, đồng ý rồi! Nhưng Trương tiên sinh cũng quá tự tin, nói cha con lần sau đến phải quỳ xuống, còn là không quỳ ba ngày thì sẽ không được tha thứ cơi”
"Đơn thuốc có vấn đề!" Hoa Hưng khô khan nói: "Thật ra chuyện này cũng hợp tình hợp lý! Quá là bất thường khi trực tiếp đưa cho chúng ta đơn thuốc hoàn chỉnh!"
"Nhưng ông nội, đơn thuốc bây giờ có tác dụng rất tốt!" Đối với vấn đề này, Hoa Vân vẫn không thể tin được.
"Bây giờ thì tốt, nhưng không có nghĩa là sau này sẽ tốt! Xem ra, sẽ sớm có kết quả khác thôi!” Hoa Hưng cười khổ nói: "Lần này toang thật rồi! Tên khốn kiếp đó, lần này ông thật sự phải đánh gãy chân nó!"