Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ồ? Cậu có tâm rồi!”

“Vậy thì đi hỏi thăm đi, càng chỉ tiết càng tốt!” Trương Phàm không từ chối ý tốt của Trình Dũng.

“Tiên sinh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất thời gian ngắn nhất cho anh một cái kết quả hài lòng!” Trình Dũng vội vàng gật đầu.

“Ừ!" Trương Phàm gật đầu.

Trình Dũng, không tệ!

Bên cạnh hắn thật đúng là cần một người có thể làm việc.

Lại quan sát cẩn thận thêm, nếu như Trình Dũng thật sự có thể dùng, vậy thì cho cậu ta chút chỗ tốt.

Rất nhanh, Trương Phàm về tới viện Tây Giao, xe tải cũng đi theo tới.

“Chuyển toàn bộ nguyên thạch đến hậu viện đi!” Trương Phàm tạm thời che chắn trận pháp ở cửa chính.

Trình Dũng lập tức kêu mọi người bắt đầu vận chuyển, ngay cả bản thân cậu ta cũng tự mình động tay.

Khi cậu ta mang một khối nguyên thạch phỉ thuý tiến vào sân, thì đột nhiên sợ ngây người.

Bởi vì ngoài sân cùng với trong sân dường như là hai thế giới khác nhau, ở đây, linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy!

Chỉ là thoáng hít thở, cậu ta cũng cảm giác thu được linh khí nhiều hơn nhiều so với bản thân cậu ta bình thường vất vả khổ sở hấp thu.

Thế nhưng, cậu ta không dám hỏi, chỉ là vừa chuyển nguyên thạch phỉ thuý vừa tham lam hút nhiều thêm vài ngụm linh khí, nhất thời thật giống như chiếm tiện nghi thật lớn, hạnh phúc đến mức sắp bay lên.

Trương Phàm thật ra thấy được những phản ứng này. của Trình Dũng, nhưng hắn không nói gì.

Đối với cổ võ giả mà nói, có thể cảm nhận được linh khí thay đổi bên này, rất bình thường.

Dù sao bọn họ cũng thu nạp linh khí để tăng cường sức mạnh cho bản thân.

Chỉ là người bình thường cảm thấy được sự khác biệt có lẽ chỉ là nơi này không khí trong lòng hơn, tốt hơn thôi!

Cùng với cổ võ giả cảm nhận vẫn là hoàn toàn không giống nhau.

“Tiên sinh, tổng cộng một trăm ba mươi bảy khối nguyên thạch phỉ thuý đều ở đây!” Cuối cùng cũng đem hết tất cả nguyên thạch phỉ thuý đều vận chuyển đến hậu viện, Trình Dũng lúc này nói với Trương Phàm đang nằm ở trên ghế tựa giống như đang ngủ

“Được, cậu vất vả rồi!" Trương Phàm không mở mắt, chỉ khoát khoát tay: “Nhanh đi hỏi thăm chuyện lúc trước đi!"

“Vâng, tiên sinh.” Trình Dũng gật gật đầu, lưu luyến không rời cáo lui.

Một mực thối lui đến ngoài sân, ra cửa lớn, cậu ta cảm nhận được linh khí ngoài sân, cái loại cảm giác tương phản này khiến cả người cậu ta khó chịu.

Không có sự tương phản thì sẽ không có sự tổn thương.

Ngẫm lại linh khí trong viện, theo Trình Dũng đó thật sự là thiên đường!

Chờ đến khi Trình Dũng rời đi, Trương Phàm khởi động trận pháp ở cửa chính.

Sau đó hắn bắt đầu cắt đá.

Một trăm ba mươi bảy khối nguyên thạch phỉ thuý, tự nhiên tất cả đều có phỉ thuý.

Cho nên chẳng mấy chốc, trước mặt Trương Phàm đã có một đống lớn phỉ thuý màu xanh biếc, đẹp chói mắt.

Trương Phàm không nói hai lời, trực tiếp phân ra một nửa phỉ thuý, tăng cường tụ linh trận.

Linh khí trên địa cầu mỏng manh, nhưng cũng không phải là không có.

Chỉ cần uy lực của tụ linh trận mạnh, nồng độ linh khí ở đây thật đúng là có thể một trình độ vô cùng khoa trương.

Cho nên chỉ cần có điều kiệt đây là chuyện cần kiên trì lâu dài. tăng cường tụ linh trận,

Một nửa nguyên thạch phỉ thuý khác, Trương Phàm đều nghiền ép thành bột phấn, trực tiếp đưa vào bên trong linh điền.

Vừa mới bận rộn xong những thứ này!

Điện thoại reo lên.

Hoa Vân gọi tới.

“Alo!” Trương Phàm lập tức nghe máy, Hoa Vân giúp. hắn rất nhiều, lần này lại lấy ra hơn ba ngàn vạn.

“Trương tiên sinh, anh đang có nhà không? Tôi... cha tôi muốn gặp anh một lần!” Trong giọng nói của Hoa Vân tràn đầy bất đắc dĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK