Mục lục
Minh Hôn Chính Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dự là sau đêm nay nhiều đứa sẽ bỏ follow truyện :)))

---------------

Tôi hấp thụ con ma cuối cùng vào trong cơ thể mình, ngoài việc khí âm dương ở trong cơ thể tăng lên, cơ thể của tôi không có bất kỳ cảm giác không thích ứng nào, vừa nãy không có tính toán kỹ càng, nhưng mà ít nhất cũng đã có hơn 60 con ma vô sát xâm nhập vào trận pháp.

Sau khi thu thập xong con ma cuối cùng, hoàng tử lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, sau đó lôi một viên thuốc ra, lập tức nhét vào trong miệng của mình, dường như động tác rắc bột vừa nãy đã tiêu hao của cậu ta một lượng tinh lực vô cùng lớn

Sau khi hoàng tử uống viên thuốc, thì đi đến trước mặt tôi nói " Chung huynh, anh có cảm giác nào không thích ứng được không?"

Tôi bình tĩnh cảm nhận một chút, bản thân không hề có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, ngược lại khí âm dương đã tăng lên không ít


Tôi nói với hoàng tử cảm giác của mình, Sau khi hoàng tử nghe nhìn tôi nói " Sư phụ nói không sai, Chung huynh, anh quả thật là một người có phúc lớn, bây giờ anh đã có những hồn binh này rồi, sợ rằng sẽ không còn ai có thể làm hại đến anh nữa"

Hoàng Tử nói đến đây, Tôi lập tức hỏi . Hồn Bình rốt cuộc là thứ gì? Bởi vì vì những con ma vô sát trong phòng đã Hoàn toàn biến mất

Hoàng tử thở dài một hơi nói với tôi

Đầu tiên phải nói đến dưỡng linh ngũ hồn trận trên người tôi, trận pháp này nếu muốn kích hoạt hoàn toàn, thì bắt buộc phải có 5 hồn phách tương ứng, đi vào ngũ hồn trận

Vận may của tôi dường như cũng không tệ, trong một thời gian rất ngắn đã tìm được hai hồn phách tương ứng đi vào trong trận pháp.

Một trong hai người chính là công chúa Tây Hạ Lý Linh San đã cứu tôi, còn người còn lại chính là người đã đưa cho tôi khóa trấn hồn Liêu Tinh Thiên


Sở dĩ Tôi không cảm nhận được lý Linh San và Liêu Tinh Thiên, là bởi vì vì dưỡng Linh ngũ hồn trận này, tuy đã khởi động, nhưng mà mỗi một phong ấn ở bên trong lại chưa được mở ra

Chỉ khi hồn binh đi vào trận pháp mới có thể mở được phong ấn, bây giờ xem tình hình trước mắt, phong ấn của sinh hồn thứ nhất sắp được mở ra rồi.

Sinh hồn thứ nhất chính là Liêu Tinh Thiên, bởi vì một lúc lúc gia nhập hơn 60 hồn binh, nên việc bồi bổ cho cho Sinh hồn sẽ không tốn nhiều thời gian là Liêu tinh thiên có thể được thức tỉnh rồi.

Chỉ cần mở được phong ấn thứ nhất, tôi mới có thể tiếp tục mở phong ấn thứ hai là công chúa Tây Hạ Lý Linh San, từ đó tu dưỡng cô ấy.

Theo như những gì hoàng tử nghe Sư phụ nói, mỗi một sinh hồn cần 100 hồn binh giải phong ấn, lúc đầu hoàng tử nghĩ rằng ma vô sát thật sự rất khó tìm, Nhưng cậu ta không ngờ rằng, sau khi dùng một thuật pháp,những con ma vô sát vô cùng hiếm này lại trở nên rất nhiều.


Với tốc độ này, để hoàn toàn mở được phong ấn của hai sinh hồn này sẽ không mất quá nhiều thời gian

Chỉ cần giải được phong ấn, những hồn binh đó có thể nhận được sự khống chế của Lưu Tinh Thiên, mà Liêu tinh thiên lại bị tôi không chế, cũng chính là nói tôi có thể gián tiếp không chế 100 hồn binh

Việc này đối với tôi mà nói, chắc chắn là một sự giúp đỡ rất lớn

" trước đây Hình như cậu không nói với tôi như vậy?" sau khi nghe hoàng tử nói, tôi hỏi

Hoàng tử mỉm cười trả lời " em cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ngũ hồn dưỡng Linh trận trong truyền thuyết, vì thế em cũng chỉ là thử lần mò thôi, có điều, Anh yên tâm em sẽ không làm hại đến anh"

Nhìn biểu cảm tự tin của hoàng tử, Tôi cũng tin tưởng, hoàng tử nói với tôi, gần đây có thể đừng đi lung tung được không, ở đây chờ đợi đi.
Tôi biết sự lo lắng của hoàng tử, cậu ấy sợ tôi lại đột nhiên mất tích, những con ma vô sát hắn ăn câu dẫn đến lại không có nơi chui vào

Nhưng mà, mấy ngày này bảo tôi đợi ở đây, sợ là không được, trước tiên không cần nói đến chuyện anh em nhà họ Dịch, Tôi vẫn phải quay về một chuyến,đi đến chỗ của Cửu gia thám thính một vài thông tin liên quan đến Tề Linh

Bởi vì, hôm đó đột nhiên Tề Linh xuất hiện, sau khi đưa cho tôi một miếng ngọc bội, thì bặt vô âm tín, không biết đã xảy ra chuyện gì

" hoàng tử, hay là, mấy ngày này cậu đi với tôi đi, đến lúc gây ra tổn thương cho cậu. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu hoặc là sư phụ. Cậu xem thế này có được không?" tôi nói với hoàng tử

Hoàng tử nghe xong thì đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi, sau đó nói "Ý của anh là, bảo em đi theo anh"
Tôi gật đầu với hoàng tử, tuy cảm thấy có chút không thỏa đáng, nhưng mà mà lời bây giờ đã nói ra khỏi miệng, chỉ có thể gật đầu, trong lòng tôi cũng nghĩ đây là cách giải quyết tốt nhất rồi

" chỉ riêng thời gian này thôi có được không? Cậu cũng đã nói, với tốc độ như thế này sẽ không mất bao lâu , Cậu thấy thế nào?" tôi hỏi hoàng tử

Hoàng tử nghe xong nhìn tôi nói "nếu như anh muốn đưa em đi, sau này đều phải để ý đến em"

Sau khi nghe cậu ta nói tôi hơi ngơ ngác "ý của cậu là đã đồng ý rồi sao?"

Hoàng tử gật đầu , sau đó nói "Đúng vậy, anh đợi một lát"

Nói xong, liền đi mất hút,không bao lâu hoàng tử cầm theo một chiếc vali đi đến trước mặt tôi " Chung huynh, chúng ta có thể đi rồi"

Nhìn dáng vẻ của hoàng tử, cả người tôi đờ đẫn, Nhìn dáng vẻ của cậu ta xem ra những thứ này đã sớm thu dọn hết
Hoàng tử cũng rất thật thà, thấy dáng vẻ ngơ ngác của tôi, thì cười ha ha, sư phụ của Hoàng Tử đã nói với cậu ta , nếu như lần này tôi có thể quay về tìm cậu ta, hơn nữa nhận lợi dung hòa ma vô sát, thì hoàng tử phải đi với tô.

Hoàng tử định tìm một cơ hội để nói, không ngờ tôi lại đề nghị trước, nên đã lập tức đồng ý

"ý của cậu là, Từ nay về sau cậu đều sẽ theo tôi?" nghe hoàng tử nói, trong lòng cảm thấy mừng thầm, bởi vì kỹ thuật của hoàng tử, tôi đã được nhìn thấy

Có sự chăm sóc của hoàng tử, thì giống như có một bác sĩ luôn đi theo bên cạnh để để chữa trị

"Vậy cửa hàng này của cậu làm thế nào?" tuy trong lòng vô cùng vui mừng nhưng tôi vẫn hỏi

Hoàng tử nói với tôi, cửa hàng này cũng là một nơi mưu sinh sư phụ để lại cho cậu ta. Từ sau khi cậu ta 18 tuổi, thì sư phụ đã rời đi, để lại cửa hàng này cho hoàng tử sinh sống. Bình thường thỉnh thoảng cũng sẽ gọi một cú điện thoại.
Cho đến gần đây, sư phụ mới nói với hoàng tử, đi theo tôi mới có thể báo thù cho cậu ta

Nghe đến đây tôi nói "Báo thù?"

Lúc này sắc mặt của hoàng tử nghiêm túc, " Chung huynh, đợi đến thời cơ thích hợp, em sẽ nói với anh, có điều em bảo đảm sẽ không làm hại đến anh, cũng sẽ không để anh phải rơi vào tình thế không an toàn"

Nhìn dáng vẻ của hoàng tử, tôi gật đầu cũng không truy hỏi nữa

Thời gian này, tôi luôn có cảm giác sau lưng nhưng có một bàn tay vô hình đang đẩy mình, bất luận là gặp Dịch Tinh Thần hay Dịch Tinh Hâm, hay là sự gia nhập của hoàng tử, nhìn thì có vẻ không liên quan đến nhau, nhưng mà tất cả rõ ràng là có người thao túng.

Thậm chí là, việc tôi gặp được Liêu Tinh Thiên, dưỡng Linh trận ở trên người, tất cả những chuyện này, trong thì giống như là tôi lựa chọn, nhưng mà có người đang thúc đẩy tôi.
Nếu như tôi đoán không nhầm, kẻ thù của hoàng tử và kẻ thù của tôi là cùng một người, nếu như cậu ta đã không muốn nói, thì tôi cũng không truy hỏi nữa

Có một điều tôi có thể khẳng định, đó chính là hoàng tử chắc sẽ không hại tôi, sư phụ của cậu ta và chú Long là bạn tốt, ma chú Long và sư phụ của Xa Dục lại là huynh đệ, vì thế từ góc độ nào đó mà nói thì chúng tôi cùng một chiến tuyến với nhau.

Không ở lại lâu thêm nữa, hoàng tử lập tức kéo vali đi ra, lúc này Xa Dục cũng cười rạng rỡ, bởi vì hắn cũng biết thực lực của hoàng tử, có thêm sự gia nhập của hoàng tử, chúng tôi đã có thêm một chi viện mạnh mẽ

Sau khi lên xe, chúng tôi trực tiếp lái về cửa hàng của chủ Long, vừa nãy ở Dược đường làm lỡ nhiều thời gian như vậy, lúc này cũng đã rạng sáng rồi, con đường đi vào cửa hàng là con phố bán đồ khâm liệm hiện ra lạnh lẽo về dị thường
Tôi cầm hành lý giúp hoàng tử, đi đến cửa, tôi và Xa Dục nhìn nhau một cái, mới phát hiện ra chúng tôi đều không có chìa khóa cửa hàng, Xa dục không nghĩ ngợi trực tiếp gõ cửa

Bởi vì là cửa cuốn, vì thế gõ nhẹ một tiếng, liền phát ra một âm thanh không nhỏ, theo lý mà nói, chú Long phải lập tức nghe thấy

Nhưng mà chúng tôi gõ mấy phút, cũng không có ai để ý " liệu có phải chú Long đã uống nhiều rồi" Xa Dục nhìn tôi một cái nói

Tôi mở miệng định nói gì đó, hoàng tử ở bên cạnh đột nhiên nói " Chung huynh, Xa huynh, cánh cửa này hình như không đóng"

Tôi bất chợt nhìn vào cánh cửa, Quả nhiên cửa cuốn tuy đã bị kéo đến dưới thâpd nhưng không hề khoá

Xa Dục không nói gì cả lập tức kéo cửa lên, bên trong tối thui, tôi bất chợt đẩy cửa

Nhưng mà sau khi đẩy vào, bên trong truyền đến một mùi hôi thối, làm cho tôi nhanh chóng bịt mũi lại, lùi về sau mấy bước, ho khan mấy tiếng
" Mẹ ơi,đây ...đây là mùi gì vậy?" Xa Dục đương nhiên cũng đã ngửi thấy

Sắc mặt của hoàng tử rất khó coi, cau chặt mày, nhìn vào trong phòng sau đó nói "đây là mùi thối của thi thể"

Sau khi nghe hoàng tử nói, trong lòng tôi đột nhiên bịch bịch, sau đó mồ hôi lại toát lên toàn thân, một dự cảm vô cùng không tốt hiện lên

Xa Dục lúc này biểu cảm cũng hoàn toàn giống tôi, nhìn tôi một cái rồi lôi điện thoại ra, sao đó mở đèn pin lên, lập tức bị mũi lại, đẩy cửa kính đi vào

Tôi cũng vội vàng đi theo, cho dù đã bịt mũi lại, Nhưng mà cái mùi đó, thật sự là làm cho người ta chịu không nổi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK