Mục lục
Minh Hôn Chính Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xa Dục lập tức đi đến trước mặt tôi, nhìn tôi một cái sau đó nhìn lên những bức ảnh trên tường

Lúc này rõ ràng Tôi cảm nhận được trên cánh tay của mình mình có một con côn trùng đang không ngừng nhúc nhích, nó đang nhanh chóng di chuyển đến chỗ vùng ngực của tôi.

Tôi Không chần chừ nữa, lập tức điều động âm khí, phong toả cánh tay, nhưng mà con vật vừa xâm nhập vào cơ thể tôi, di chuyển vô cùng nhanh.

Hoàn toàn không cho tôi phản ứng kịp, Tôi chỉ cảm giác tim mình đau nhói

Tôi đau đớn ôm chặt lấy ngực, nhưng mà cảm giác này không duy trì lâu.

Hàng loạt chuyện này, dường như xảy ra quá nhanh, đau đớn đột nhiên đến, rồi cũng đột nhiên đi

Sau mười mấy giây,. Cả người tôi giống như là không có gì xảy ra vậy, còn lúc này Xa Dục đang Nhìn mấy bức ảnh trên tường, mấy bức ảnh trong đó đã hoàn toàn bị vỡ nát.


Con côn trùng vừa nãy xâm nhập vào cơ thể tôi, chính là từ mấy bức ảnh đó chui ra

Xa Dục dùng một cái dao, sau khi cứa rách tay của mình,hai tay lập tức kết ấn ( hành động chắp tay vào với nhau mà trong phim cổ trang hay có mỗi khi sắp làm phép í) không bao lâu,đi cùng với âm thanh gào thét, là một đám khói trắng tỏa ra từ trong bức ảnh, cùng một mùi vị hôi thối.

Sau đó, những người ở trong bức ảnh, giống như là bị hòa tan, sau đó thuốc màu ở bên trên bức ảnh từ từ rơi xuống, những bức ảnh đó lập tức biến mất, thứ xuất hiện là những chiếc hộp vuông nhỏ, trong hộp vuông là những con côn trùng thối rữa

Vừa nãy đều là ảo giác sao? Xa Dục sau khi nhìn thấy tình huống này, lập tức quay đầu đi đến trước mặt tôi, khuôn mặt lo lắng nói " sao rồi, đã chặn lại được chưa?"


Tôi nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, Tôi nhìn Xa Dục, trong lòng nghĩ hay là đừng giấu nữa.

Tôi liền Nói thật tình hình với cậu ta, sau đó hỏi " sao vừa nãy cậu biết bên trong những bức ảnh có điều bất thường?"

Xa Dục nhìn cũng không nói nhiều với tôi, trực tiếp đi đến bên cạnh tủ đồ, cửa của tủ đồ lúc này đã bị mở,, bên trong ông cũng chỉ đặt đặt những chiếc hộp nhỏ, phía sau những chiếc hộp đó có một con đường, con đường đó thông đến chỗ mấy con côn trùng vừa nãy bay ra, bức tường dùng những tấm ảnh để ngụy trang.

Lúc này trong mấy chiếc hộp đó, còn có rất nhiều thi thể của côn trùng và tàn dư thi thể của chúng, rõ ràng ở đây đã xảy ra một trận tranh đấu kịch liệt

" Đây là đang luyện cổ trùng,chuyển sinh cổ trùng (đầu thai cổ trùng)" sắc mặt của Xa Dục khó coi nói


Sau khi nghe thấy ba từ chuyển sinh cổ, tôi cảm giác sau lưng lạnh toát, nhìn dáng vẻ bây giờ, rõ ràng rất phù hợp với triệu chứng của chuyển sinh cổ trùng.

Chuyển sinh cổ trùng,cũng gọi là Vạn cổ trùng, chính là một vạn con sâu độc, con sâu còn lại cuối cùng Sau khi chiến đấu chính là Vạn độc ( đấy,nhớ lại chap trước tôi giải thích về cổ trùng này chưa)

Điều kiện xuất hiện của chuyển sinh cổ trùng cực kỳ hà khắc, đầu tiên là phải có một vạn con sâu độc, tiến hành cắn xé lẫn nhau, tỉ lệ chọi 1/100, cũng chính là 100 con mooic độc mới là nguyên mẫu của chuyển sinh cổ trùng.

Sau khi 100 nguyên mẫu chuyển sinh cổ trùng được chọn ra, điều đầu tiên phải làm đó là chuyển sinh ( đầu thai), quá trình này vô cùng nguy hiểm, nếu như không thuận lợi, sẽ chết trong lúc chiếm đoạt cơ thể người
Một khi thành công, năng lực của cổ trùng sẽ sẽ tăng lên bội phần, sau đó cổ trùng tiếp tục tìm kiếm cơ thể để chuyển sinh, cứ lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn như thế.

Cho đến khi 100 con của trùng đó chỉ sống sót còn 1, con cổ trùng cuối cùng chính là Chuyển sinh cổ trùng, nghe nói một khi Vạn cổ trùng luyện thành công, có thể làm cho hồn phách của người chết nhập vào Vạn cổ trùng, từ đó giúp người chết sống lại.

" Vậy con ở trong người thôi thì sao?" tôi nuốt nước bọt, bây giờ đã không còn hồi hộp nữa

" chỉ có thể đi về tìm hoàng tử để nghĩ cách" Sắc mặt Xa Dục khó coi nói

" Ừm, chúng ta giải quyết chuyện ở đây trước đã" tuy trong lòng rất hoảng loạn, Nhưng mà lúc này, tôi biết là hoảng sợ cũng chẳng có ích gì

Xa Dục nói với tôi " cậu không cảm thấy có chỗ nào khó chịu à?"
Tôi mỉm cười, giả vờ khuôn mặt bình tĩnh, sau đó Lưu Kiến Minh vội vàng bảo Tiểu Phương thu thập những thi thể côn trùng ở đây lại

Những thứ khác ở trong phòng không có gì kì lạ, chỗ này rõ ràng là một màn, mà ông già nhà Lưu Kiến Minh nói đến để lại cho Lưu Kiến Minh

Còn tôi chắc là do xui xẻo, sau khi nhìn một vòng ở đây, thì không có thu hoạch gì nữa, Xa Dục giống như là đang suy nghĩ gì đó, bảo cục trưởng lưu, đưa những người làm chứng vừa nãy về đồn

Cục trưởng lưu không hiểu ý của Xa Dục, nhìn cậu ta một cái

Xa Dục giải thích,người sử dụng chuyển sinh cổ trùng bắt buộc phải ở hiện trường, cũng chính là nói, kẻ hạ độc vẫn ở đây, chỉ có điều đã dùng một cách đặc biệt để giấu diếm sự tồn tại của bạn thân.

Nói không chừng đã dùng cách đặc biệt để để trà trộn vào trong những người dân lúc nãy
Sau khi Lưu Kiến Minh nghe xong, rõ ràng là có chút không tin.

" cục trưởng lưu, ông quên rồi à, trước đây kẻ đó đã trực tiếp biến thành rất nhiều con bọ cạp màu đen, sau đó biến mất hút" đối diện với sự nghi ngờ của Lưu Kiến Minh,xa Dục giải thích.

Sau khi nghe xong, Lưu Kiến Minh hơi ngơ ngác, sau đó lập tức dặn dò tiểu Phương, đi làm chuyện này

Sau khi dặn dò xong, Lưu Kiến minh khuôn mặt lo lắng hỏi tôi, tình hình thế nào, có cần đi bệnh viện không.

Lưu Kiến Minh viết rõ, nếu như không có tôi, con côn trùng đó sẽ chui vào trong người ông ta

Tôi khuơ tay, trúng cổ trùng,e rằng, đi bệnh viện cũng không có tác dụng gì, vẫn là nên đi tìm hoàng tử

Sau khi ra ngoài, Xa Dục chở tôi về nhà của Lưu Kiến Minh, còn Lưu Kiến Minh thì về cục cảnh sát.

Ở trên xe,xa Dục dường như không tin tôi không có chuyện gì, khuôn mặt lo lắng hỏi han
" Ngoài việc lúc nó chui vào có đau một chút, sau đó thì không có cảm giác gì" tôi nói với Xa Dục

Xa Dục gật đầu, Nhìn Xa Dục lúc này khuôn mặt tràn đầy lo lắng

" Yên tâm đi, Không sao đâu" tôi an ủi Xa Dục

Xa Dục mỉm cười nói " tiểu sử cậu phải tiếp tục sống tốt"

Tôi miễn cưỡng nở nụ cười, sau đó gật đầu

Thật ra tôi biết về sự ghê gớm của Chuyển sinh cổ trùng, một khi trúng loại độc này, trừ phi kẻ hạ độc giải độc cho, nếu không kết cục tốt đẹp nhất chính là tôi và Chuyển sinh cổ trùng cùng bị hủy diệt

Xa Dục đương nhiên cũng biết, bây giờ, chúng tôi chỉ có thể hi vọng vào Hoàng Tử

Cả đường không nói chuyện gì, sau khi đến nhà của Lưu Kiến Minh thì trực tiếp lên tầng, đi tìm Hoàng Tử,lúc này Hoàng Tử an tĩnh ngồi bên giường của Lưu phu nhân,trong phòng lúc này đốt một cây nhang.
Sau khi ngửi thấy mùi này, ngực của tôi cảm thấy hơi nhói, dường như là có côn trùng đang nhúc nhích ở trong ngực của mình

Xem ra,cây nhang mà Hoàng Tử đốt có tác dụng với cổ trùng, sau khi cảm thấy khó chịu, tôi vội vàng ra khỏi phòng, tôi cũng không dám hành động khinh suất

Tôi biết loại nhang này có tác dụng với cổ trùng trong người tôi

Thấy tôi quay người rời đi,Xa Dục vội vàng đuổi theo, hỏi tôi sao vậy, Tôi nói thật cho cậu ta nghe

Lúc này hoàng tử thấy tôi và Xa Dục đi vào, rồi lại quay người đi ra, vội vàng hỏi chúng tôi sao vậy

Không đợi tôi trả lời, Xa Dục đứng lên trước mặt tôi,giải thích với Hoàng Tử.

Hoàng tử nghe xong sắc mặt lập tức thay đổi "các anh chắc chắn,là Vạn cổ trùng sao?"

Sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Hoàng Tử,Xa Dục biết ngay chuyện này không đơn giản, liên tục gật đầu, rồi nói với hoàng tử những thứ đã nhìn thấy ở hiện trường
Hoàng tử nghe xong sắc mặt vô cùng khó coi, nhìn tôi một cái, sau đó hỏi chúng tôi đã qua bao lâu rồi

Tôi tính toán một chút thời gian,sau đó nói với Hoàng Tử là một lát, "Anh... Sao lại không cẩn thận như vậy, đi theo em"

Hoàng Tử không nói nhiều, trực tiếp đi vào trong phòng của Lưu phu nhân, tôi đi theo mới biết sau đó nói " mùi hương của cây nhang..."

"đừng lèo nhèo nữa, em không hại anh đâu" Hoàng Tử cau chặt mày.

Sau khi nghe hoàng tử nói, tôi gật đầu đi vào phòng với cậu ta

Vừa người thấy mùi hương trong phòng, cảm giác ngưa ngứa trong lồng ngực vốn dĩ vừa mới mất đi, lại bắt đầu.

Cảm giác này tuy là không đau, nhưng mà làm cho cả người rất khó chịu, cả người nổi hết cả da gà, lập tức từ trên đầu đến dưới chân, truyền đến cảm giác ngứa ngáy làm tôi sắp phát điên
Thấy tôi đứng ở cửa không di chuyển, xa Dục lo lắng hỏi tôi sao vậy

Tôi muốn trả lời, nhưng mà cảm giác khó chịu đó, khiến tôi một câu cũng không thể nói ra, còn Hoàng Tử thấy tôi đi vào, hoàn toàn cũng không để ý đến thôi, đổ túi của cậu ta ra

Không bao lâu, chỉ thấy hoàng tử cầm một con dao nhỏ, còn có cả một vài cái lọ ( bình) đi đến.lúc này khuôn mặt tôi đã đỏ bừng, trên đầu nhễ nhại mồ hôi

Xa Dục hỏi tôi một lúc, nhưng tôi đều không trả lời, thì quay đầu qua hỏi Hoàng Tử

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK